Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 577 - Vậy ngươi còn có tác dụng gì?



Chương 577 - Vậy ngươi còn có tác dụng gì?




Để giúp Lục Hi Nhi nhìn rõ, đường kiếm này Bạch Nhạc cố ý chém ra rất chậm, chậm đến mức mỗi một động tác đều cực kỳ rõ ràng, có thể khiến người ta vừa nhìn là lập tức hiểu ngay.
Nhưng một nhát kiếm đơn giản này lại nháy mắt đã chém đứt bàn tay của Mã Văn Cử.
- A!!!!
Trong miệng Mã Văn Cử phát ra một tiếng hét thảm thiết, ánh mắt hắn lộ ra vẻ sợ hãi rồi ôm lấy bàn tay bị chém đứt của mình, đau đớn ngã lăn xuống mặt đất.
Đến lúc này, Mã Văn Cử sao có thể không hiểu, lần này hắn thật sự chọc đến kẻ đáng sợ rồi, sau đó liên tục bò lăn về phía xa.
Tuy nhiên, gần như đúng lúc đó, giọng nói lười biếng của Bạch Nhạc lại một lần nữa vang lên.
- Ta cho ngươi đi chưa?
Một câu nói đơn giản, thậm chí ngay cả một lời đe dọa cũng không có, nhưng lại khiến toàn thân Mã Văn Cử run sợ, không dám bước thêm nửa bước.
Lúc nãy hắn không nghe lời của đối phương, trực tiếp bị chém đứt một bàn tay, nếu bây giờ không nghe, e rằng thứ bị mất tiếp theo chính là cái đầu.
Thứ đáng sợ nhất chính là cho tới lúc này mà Mã Văn Cử vẫn không hề cảm nhận được đối phương có thực lực gì, trên thực tế, khi chém một nhát kiếm vừa rồi, đối phương hoàn toàn không để lộ ra một chút khí tức.
- Tiểu tử của Linh Tê kiếm tông, lần này ta thua, nhưng ngươi đừng có mà đắc ý. Linh Tê kiếm tông ngươi cũng không phách lối được mấy ngày nay đâu, rồi sẽ có người giúp ta đòi lại món nợ này.
Mã Văn Cử quay người lại, hung hăng mắng nhiếc với vẻ mặt dữ tợn.
- Muội xem rõ chưa?
Bạch Nhạc không để ý Mã Văn Cử, chỉ dịu dàng nhìn Lục Hi Nhi, nhẹ nhàng hỏi.
- Dạ.
Tình trạng bi thảm của Mã Văn Cử không những không dọa sợ Lục Hi Nhi, mà ngược lại còn khiến cho khuôn mặt cô bé lộ ra vẻ phấn khích khó mà kiềm chế được.
Giống như khoảnh khắc tiếp theo, cô bé cũng có thể trở nên lợi hại như vậy.
- Hi Nhi thật thông minh.
Bạch Nhạc sờ đầu Lục Hi Nhi, mỉm cười khích lệ.
Sắp xếp ổn thỏa cho Lục Hi Nhi xong, lúc này Bạch Nhạc mới chậm rãi đi về phía Mã Văn Cử:
- Thứ ngươi đang tu luyện là ma công, hơn nữa còn dựa vào dùng linh dược cưỡng chế đột phá Linh Phủ đúng không? Với cách đột phá như vậy, đừng nói là gặp phải cao thủ Linh Phủ cảnh chân chính, kể cả cao thủ Dẫn Linh cảnh mạnh hơn một chút cũng có thể dễ dàng giết chết ngươi rồi. Với thực lực như vậy, ngươi có sức mạnh gì mà coi thường Linh Tê kiếm tông, dựa vào cao thủ ma đạo sau lưng ngươi sao?
Vừa rồi Bạch Nhạc không trực tiếp giết chết Mã Văn Cử không phải bởi vì hắn nhân từ, chỉ dựa vào bộ mặt khiến người ta chán ghét đó của Mã Văn Cử thì đã đủ để giết hắn cả trăm lần rồi. Giữ lại mạng của hắn là bởi vì Bạch Nhạc nghe ra được chuyện của Lục gia qua lời nói của đối phương, e là không đơn giản như vậy, chuyện này không chỉ là chuyện của Lục gia hay là chuyện của Tiêu Hành Nhất, mà nó còn dính dáng tới rắc rối lớn của Linh Tê kiếm tông nữa.
Mã Văn Cử không biết những chuyện này, chỉ là khi nghe được những lời của Bạch Nhạc lại thực sự dọa hắn sợ đến mức toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Rõ ràng chỉ là gặp nhau lần đầu tiên, hơn nữa chỉ là chém một nhát kiếm mà thôi, nhưng lai lịch của hắn lại bị nhìn thấu, người này thật sự quá đáng sợ.
- Ngươi, ngươi đừng tới đây!
Lần này, Mã Văn Cử thực sự bị dọa sợ, hắn liên tục bò lùi về phía sau, thậm chí còn không nói trôi chảy được.
Tuy nhiên, hắn ta làm gì có cơ hội chạy trốn ở trước mặt Bạch Nhạc chứ, chỉ mấy bước đã bị hắn đuổi kịp.
- Rắc.
Một tiếng rắc vang lên, hai chân của Mã Văn Cử lập tức bị Bạch Nhạc đá gãy. Hắn hét lên một tiếng thảm thiết, trực tiếp khụy gối quỳ xuống đất.
Bạch Nhạc lạnh lùng nhìn Mã Văn Cử kêu rên thảm thiết, nói nhẹ hẫng:
- Ta không quá biết nhẫn nại, tốt nhất ngươi thành thật nói rõ mọi chuyện cho ta, nếu không, ta không ngại bẻ gãy hết xương cốt toàn thân của ngươi đâu.
Bản thân Mã Văn Cử không phải là kẻ cứng đầu, bị Bạch Nhạc đánh như vậy thì lập tức giở mọi chiêu khóc lóc đến mức nước mắt nước mũi lẫn lộn vào nhau.
Thì ra bản thân Mã Văn Cử chính là một công tử quần là áo lượt bất tài vô dụng, không những bất tài mà phẩm tính của hắn cũng cực kỳ kém, có thể nói là vô cùng tồi tệ, cũng chính vì vậy mà lúc đầu khi đến cầu hôn Lục gia, ngay cả cổng cũng không được vào mà trực tiếp bị đuổi đánh ra ngoài.
Nói là Lục Yên Nhiên mắng hắn ta cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga thì đều là dát vàng lên mặt mình, trên thực tế ngay cả câu nói này cũng là bị nha hoàn của Lục gia truyền ra ngoài.
Vốn dĩ với thực lực của Mã gia thì không làm gì được Lục gia, nên hắn chỉ có thể nuốt xuống cục tức này, nhưng hắn lại không muốn, sau đó nửa năm trước có một tên cao thủ Ma Đạo đến tìm Mã gia, thế là rất nhanh Mã gia đã hoàn toàn nghiêng về phía đối phương.
Để thể hiện sự tán thưởng đối với Mã gia, tên cao thủ Ma Đạo đó đã tặng cho Mã Văn Cử một viên linh đan, khiến Mã Văn Cử từ một tên công tử vô tích sự trở thành cao thủ Linh phủ cảnh chỉ trong một đêm.



Bạn cần đăng nhập để bình luận