Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 675 - Bạch Nhạc phản kích



Chương 675 - Bạch Nhạc phản kích




Lúc đó, mặc dù Chu Đông Dương bị mình gạt cho qua, nhưng trên thực tế ông ta đã sinh nghi từ lúc đó.
Mấy ngày nay làm dấy lên nhiều vở kịch như vậy, mình có thể nói là danh chấn Duyễn Châu, nhưng mà, Yến Bắc Thần lại đột nhiên mai danh ẩn tích.
Dưới tình huống vốn đã sinh nghi, lấy tâm trí của Chu Đông Dương, há có thể không phát hiện được chuyện giấu bên trong.
Đương nhiên, có lẽ ông ta sẽ không đoán được rằng mình là Yến Bắc Thần, nhưng chắc chắn sẽ tin tưởng mình và Yến Bắc Thần có liên hệ vô cùng mật thiết!
Chỉ bằng điều này thôi, Chu Đông Dương sẽ tuyệt đối không dễ dàng dừng tay.
Nhận ra được điều này, trong lòng Bạch Nhạc liền nảy sinh một sát ý mãnh liệt với Chu Đông Dương.
Trong bóng đêm, Mâu Kình Thần lặng yên rời khỏi thành Duyễn Châu.
Trong một cái mộ hoang cách ngoài thành không xa, Mâu Kình Thần dừng bước lại, tiện tay bóp nát một tờ cốt phù, trong chốc lát đã có mấy bóng người xuất hiện trước mặt hắn.
Những người này giống với vị trưởng lão Bạch Cốt Thần Giáo kia, đều mặc một bộ áo bào đen, hoàn toàn che khuất mình, dưới bóng đêm, ngay cả khuôn mặt cũng nhìn không thấy.
Chỉ là, Mâu Kình Thần rõ là đã sớm thích ứng với bộ dạng của đối phương, hắn ta không hề bất ngờ, chỉ hờ hững nói:
- Sát cục nhằm vào Bạch Nhạc lần này, ta không thể nào ra tay, chỉ có thể để Bạch Cốt Thần Giáo các ngươi một mình hành động.
Người áo đen cầm đầu nghe thấy lời của Mâu Kình Thần thì rõ ràng có hơi bất mãn, lạnh lùng chất vấn:
- Ngươi có ý gì?
Mâu Kình Thần từ tốn giải thích:
- Chu Đông Dương sai người liên hệ ta, muốn dụ ta ra tay, ta hoài nghi bên trong có bẫy. Các ngươi cũng biết đại hội đạo môn sắp đến, tình thế như vậy, ta không thể bị nắm lấy bất cứ nhược điểm nào để tránh ảnh hưởng đến đại hội đạo môn.
- Rốt cuộc phía sau vị phủ chủ đại nhân này là ai, đến bây giờ chúng ta vẫn chưa điều tra được rõ ràng. Ta không muốn để lại bất cứ tai họa ngầm nào bởi vì chút việc nhỏ như thế.
Nhắc tới đại hội đạo môn, mấy người áo đen kia cũng im lặng, thật lâu sau mới trả lời bằng chất giọng khàn khàn:
- Được! Chẳng qua chỉ là một thiên tài mới vào Tinh Cung mà thôi, không có chí bảo trong tay, cho dù mạnh thế nào cũng không trốn được Bạch Cốt Mộ. Cũng không nhất định phải là ngươi ra tay. Chẳng qua ta nhất định cũng phải nhắc nhở ngươi, tất cả mọi người đều ở trên một chiếc thuyền, ai cũng đừng hòng chỉ nghĩ cho riêng mình!
Mâu Kình Thần lạnh lùng liếc đối phương, ngay cả một câu nói thêm cũng không có đã quay người bỏ đi.
Thù không để qua đêm.
Đối với Bạch Nhạc, bản thân sự hoài nghi của Chu Đông Dương đã là một loại uy hiếp to lớn, nếu dựa theo suy nghĩ bình thường, Bạch Nhạc cần phải càng cẩn thận, không tiếp tục để thân phận Yến Bắc Thần này xuất hiện nữa, tránh cho hậu hoạn vô cùng.
Nhưng sau khi suy nghĩ rõ ràng mấy chuyện này, Bạch Nhạc lại đưa ra một lựa chọn hoàn toàn khác biệt.
Chu Đông Dương, không phải ông đang nghi ngờ sao?
Vậy thì ta sẽ dứt khoát đặt Yến Bắc Thần lên trên mặt bàn cho ông xem, mặc ông thỏa sức nghi ngờ, ta sẽ trực tiếp dùng cách bạo lực nhất để nói cho ông biết cái gì là bá đạo!
Thừa lúc trời đêm, Bạch Nhạc thay thanh y và Huyết Ảnh Ngoa, bay thẳng lên trên không trung phủ thành chủ!
Ầm!
Không có bất cứ sự che giấu nào, giống như lần đầu tiên đến phủ thành chủ vậy, Bạch Nhạc thi triển Thông Thiên Ma Công, hung hăng đánh một quyền về phủ thành chủ.
Chỉ một quyền thôi đã gần như khiến đất rung núi chuyển.
Toàn bộ phủ thành chủ bỗng chốc như xảy ra một trận địa chấn, rất nhiều căn phòng bởi một quyền này mà bị đánh sụp, trong nháy mắt, toàn bộ phủ thành chủ hoàn toàn rơi vào cảnh hỗn loạn.
Ma khí ngập trời.
Trực tiếp hiện ra sức mạnh của Tinh Cung cảnh, bày ra sự nghiền ép trực tiếp nhất.
- Yến Bắc Thần!!!
Căn phòng mà Chu Đông Dương ở hoàn toàn bị đánh nát, ông ta thậm chí ngay cả y phục cũng không kịp đổi, trên người chỉ mặc một bộ áo ngủ, để chân trần từ trong đống phế tích đầy bụi đất bay lên trời.
Dù có thế nào đi nữa, ông ta cũng không ngờ rằng lúc này mà Yến Bắc Thần lại đánh tới cửa.
Chuyện ngoài ý muốn này gần như có thể nói là làm rối loạn tất cả kế hoạch của ông ta, cũng khiến suy nghĩ tin tưởng không chút nghi ngờ của ông ta xảy ra chút dao động.
- Nghe nói ngươi vẫn luôn tìm ta?
Bạch Nhạc lạnh lùng nhìn Chu Đông Dương, trong đôi mắt hiện lên một nỗi khinh thường, hắn hờ hững nói:
- Bây giờ ta tới rồi, có thủ đoạn gì thì cứ đem hết ra đi.
- ...
Hàm nghĩa bên trong câu nói này quá nhiều, khiến Chu Đông Dương trong khoảng thời gian ngắn có hơi không theo kịp.
Tại sao Yến Bắc Thần biết mình đang tìm hắn ta?
Phản ứng trực tiếp nhất là, Bạch Nhạc tiết lộ ván cục muốn vây giết Yến Bắc Thần mà mình và hắn cùng nhau thiết lập ra ngoài, nhưng một suy nghĩ lại chợt lóe qua đầu, Chu Đông Dương lại nghĩ đến chuyện trước đó khi mình giải thích với Mâu Kình Thần ở phòng đấu giá, mình cũng đã từng nói rằng là vì muốn liên thủ đối phó với ma tu thần bí kia.



Bạn cần đăng nhập để bình luận