Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 983 - Món Đồ Đấu Giá Áp Trục Điên Cuồng (2)



Chương 983 - Món Đồ Đấu Giá Áp Trục Điên Cuồng (2)




Oanh!
Trong nháy mắt, những người biết cái tên Diệp Huyền này đều đứng lên, trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng.
Diệp Huyền, chẳng những là đệ nhất luyện khí đại sư Đại Càn Vương Triều, mà còn là một trong mấy vị Tông Sư Luyện Khí còn lại của thế gian, danh tiếng vang vọng thiên hạ mấy trăm năm.
Bình thường, đừng nói là người bình thường, coi như là lão tổ Tinh Hải Cảnh, muốn gặp mặt Diệp Huyền một lần cũng không dễ dàng.
Nghe đồn Diệp Huyền đại sư đã hao hết toàn bộ tâm huyết trên phương diện luyện khí, vì thế cho nên, đến nay vẫn không thể bước vào Tinh Hải Cảnh, toàn dựa vào linh dược của Đại Càn Vương Triều cung phụng kéo dài tính mạng, bây giờ cũng đã sắp đi tới phần cuối sinh mệnh.
Cơ hội mời Diệp Huyền đại sư ra tay, trân quý bao nhiêu, quả thực khó có thể tưởng tượng được.
Giả sử thủ thư là thật, như vậy, một triệu linh thạch cũng không đắt, mà đơn giản là quá lời.
- Hai triệu linh thạch!
Trong nháy mắt, đã có người đẩy giá cả tăng lên gấp đôi.
- Hai trăm ba mươi vạn!
- Ta trả hai trăm bốn mươi vạn linh thạch!
- Hai trăm bảy mươi vạn!
“...”
Trong nháy mắt, từng phòng đấu giá đều giống như điên, liều mạng trả giá.
Mặc dù trước đó Bạch Nhạc và Dương Bằng đã biết sự tình về thủ thư, nhưng cũng vẫn bị cái giá tiền này làm cho chấn động.
Điên cuồng!
Không trải qua thời đại của Diệp Huyền, liền hầu như không hiểu được sự cuồng nhiệt và sùng bái của những người này đối với Diệp Huyền.
- Năm trăm vạn linh thạch!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một đạo tinh mang, đến giờ phút này, rốt cục cũng quyết định, bất kể như thế nào, cũng không thể bỏ qua cơ hội này!
Còn linh thạch, cũng chỉ là vật ngoài thân, hoàn toàn không có gì đáng tiếc!
Trong nháy mắt, giá cả bị trực tiếp thét lên trời, thật sự làm tất cả mọi người chấn động.
Cuối cùng những người đấu giá này, cũng không phải lão tổ Tinh Hải Cảnh, bọn họ nhận được tin tức quá muộn, cho dù đại biểu tông môn đấu giá, cũng rất ít người có thể xuất ra quá nhiều linh thạch.
Chỉ có thân phận như Bạch Nhạc, mới dám trực tiếp hô lên loại giá cả điên cuồng này.
- Năm trăm vạn lần một, có còn giá cao hơn hay không?
Kim Tam Bàn nhìn thấy phòng số một chữ thiên ra giá, trong lòng nhất thời hưng phấn!
Trên thực tế, nếu như sớm thả tin tức ra ngoài một chút, chắc chắn phần thủ thư này sẽ có giá cao hơn, nhưng đối với Ngô Văn Uyên mà nói, đó không phải là ý của hắn.
Hắn tung cái thủ thư này ra, không phải là vì bán lấy linh thạch, mà là dùng cơ hội này tới xác nhận quan hệ giữa Bạch Nhạc và Yến Bắc Thần.
Nói chuẩn xác hơn, chuyện này là muốn lôi kéo Yến Bắc Thần!
Có thể nói, bây giờ bất luận kẻ nào ra giá, cũng không làm hắn hưng phấn hơn Bạch Nhạc ra giá.
- Năm trăm mười vạn!
Gần như cùng lúc đó, phòng số sáu chữ thiên cũng ra giá!
Người bên ngoài không rõ ràng, thế nhưng Kim Tam Bàn biết, người ra giá bên trong phòng số sáu chữ thiên, chính là Vệ Phạn Dạ.
Vệ Phạn Dạ muốn đấu với Bạch Nhạc, tự nhiên Càn Khôn thương hội rất vui mừng, bởi vì chuyện này càng có thể ép ra thân phận thật của Bạch Nhạc.
- Năm trăm năm mươi vạn!
Mắt Bạch Nhạc không có nháy một cái, thuận tiện báo ra giá cao hơn.
Đối với phần thủ thư này, Bạch Nhạc là tình thế bắt buộc.
Hơn nữa, nhất định phải làm cho mọi người biết, phần thủ thư này rơi vào trong tay hắn, như vậy về sau mới có thể thay đổi trang bị cho Thanh Vân Kỵ một cách thuận lợi nhất.
Còn về phần Vệ Phạn Dạ muốn gọi nhịp với hắn, Bạch Nhạc căn bản không thèm quan tâm, ở chỗ này không thể tùy tiện kêu loạn giá, Vệ Phạn Dạ dám hô, liền có nghĩa là, hắn lấy ra được số linh thạch này.
Mà đối với Bạch Nhạc dự định đánh cướp Vệ Phạn Dạ mà nói, quả thực vừa đúng, tự nhiên không quan tâm đối phương hô lên bao nhiêu vạn linh thạch.
Dê càng mập, làm thịt mới càng ngon.
- Năm trăm sáu mươi vạn!
- Sáu trăm vạn!
Bạch Nhạc lạnh lùng liếc ra ngoài cửa sổ, đối mặt với sự khiêu khích của Vệ Phạn Dạ, liền trực tiếp nâng giá cả lên lần nữa.
- Sáu trăm vạn, sáu trăm vạn, còn có ai trả giá cao hơn không?
- Sáu trăm vạn lần một! Sáu trăm vạn lần hai!
- Thành giao!
Kim Tam Bàn đứng ở trên đài đấu giá, hưng phấn gõ búa, hoàn thành màn đấu giá cuối cùng.
Đối với Kim Tam Bàn mà nói, đây là kết quả hoàn mỹ nhất.
Thủ thư được bán ra với giá cao như vậy, đã thành công tạo thành danh tiếng và danh dự của Càn Khôn thương hội, rơi vào trong tay Bạch Nhạc, lại càng đạt được mục tiêu ban đầu của hắn, đồng thời, dựa vào điểm này, cũng để cho hắn có ít nhất bảy phần nắm chặt, Bạch Nhạc có liên hệ cực kỳ mật thiết với Yến Bắc Thần, thậm chí Bạch Nhạc chính là Yến Bắc Thần.
Một mũi tên trúng ba con chim, quả thực không có cái gì hoàn mỹ hơn so với kết quả này.
Khác với Kim Tam Bàn, bây giờ ngay cả trong phòng số một chữ thiên, trừ Bạch Nhạc và Tô Nhan ra, những người khác đều há hốc mồm.
Bọn họ biết Bạch Nhạc có tiền, đặc biệt là sau khi mở ra tư khố mà Ngô Tuyết Tùng để lại trước đây.
Nhưng cũng không khoa trương tới mức này chứ?
Sáu trăm vạn linh thạch!
Chứ không phải là sáu trăm khối, tài phú khổng lồ như vậy, quả thực là khiến người ta điên cuồng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận