Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 528 - U Minh Tông, Dạ Thần Hi (2)



Chương 528 - U Minh Tông, Dạ Thần Hi (2)




Triệu Thụy và gã ma tu kia rất nhanh, nhưng Ngô Tuyết Tùng còn nhanh hơn, hắn bức ra bản mạng hồn huyết để phá vỡ cấm chế của Thanh Vương Kiếm. Gần như không gặp bất kỳ trở ngại nào, Ngô Tuyết Tùng đã lấy được Thanh Vương Kiếm.
Thời điểm Thanh Vương Kiếm vào tay Ngô Tuyết Tùng, trời đất đều rung chuyển, toàn bộ Thanh Vương Lăng đột nhiên run rẩy dữ dội, gần như đứng không vững.
Một luồng ánh sáng xanh lộng lẫy đột nhiên phát ra từ Thanh Vương Kiếm, thậm chí Ngô Tuyết Tùng còn chưa có hành động gì, ánh kiếm đã trực tiếp chặn đứng đòn tấn công của Triệu Thụy và tên ma tu kia.
Gần như trong nháy mắt, Thanh Vương Kiếm đã hoàn thành quá trình nhận chủ, trong lúc Ngô Tuyết Tùng lật tay, trực tiếp cho thấy được uy lực của Thanh Vương Kiếm.
Ngô Tuyết Tùng không phải là Linh Phủ cảnh mà là một cường giả chân chính của Tinh Cung cảnh, một khi khống chế được báo vật như Thanh Vương Kiếm này, uy lực mà hắn có thể phát ra được là vô cùng kinh khủng, cho dù là một chọi hai, hắn cũng dễ dàng chiếm được thế thượng phong.
- Ahahahahahaha…
Trên mặt Ngô Tuyết Tùng lộ ra vẻ hung tợn, hắn đột nhiên cười phá lên, một tay cầm kiếm lạnh lùng chỉ vào mọi người:
- Các ngươi không phải đều muốn lấy được bí tàng của Thanh Vương hay sao? Bản vương thành toàn cho các ngươi, ở lại hết cho bản vương.
Trong chớp mắt, kiếm khí xung quanh giống như là sóng triều tàn nhẫn đánh về phía mọi người, với sức mạnh đáng sợ đó, ngay cả cường giả Tinh Cung cảnh như Triệu Thụy cũng cảm thấy sợ hãi.
Nếu là lúc trước, hắn ta còn có tự tin đánh với Ngô Tuyết Tùng một trận, nhưng bây giờ Ngô Tuyết Tùng đã lấy được Thanh Vương Kiếm, hắn ta cảm thấy tuyệt vọng, mà bấy giờ họ lại đang ở trong Thanh Vương Lăng, Ngô Tuyết Tùng giống như một vị thần không thể địch nổi.
- Thanh Vương Bất Tử , ngươi quả nhiên vẫn chưa chết.
Gã ma tu tay cầm lấy lưỡi hái cực lớn, đột nhiên cất giọng
Câu nói này khiến sắc mặt mọi người lập tức thảng thốt, họ đưa mắt nhìn chằm chằm Ngô Tuyết Tùng, gần như không thể tin vào mắt mình.
Thanh Vương Bất Tử.
Ý nghĩa bốn chữ này thật sự rất khiến người ta giật mình.
- Ha ha ha, không sai, chính là bản vương. Hàng ngàn năm nay, bản vương đã bị mắc kẹt trong lăng tẩm tối tăm này, sống không bằng chết. Bây giờ nhờ phúc của các ngươi, bản vương đã trở lại, ha ha ha.
Thanh Vương vốn cũng không hề có ý muốn che giấu, hắn ngạo nghễ mở miệng, trong mắt lộ ra sự bễ nghễ thiên hạ cùng với tự tin cực kỳ kinh khủng.
Ngay cả một người phản ứng chậm cũng có thể nhìn ra được, khí thế này tuyệt đối không thể là của Ngô Tuyết Tùng.
Nếu như ngươi chưa thực sự bước lên đỉnh cao của thế giới này, chưa từng thực sự nắm giữ đại quyền nhiều năm, cho dù là giả vờ cũng không thể giả ra được phong thái khí độ tới bực này.
- Thanh Vương, ngươi còn nhận ra lưỡi hái này không?
Trong mắt tên ma tu hiện lên sát ý nồng đậm, hắn ta đưa lưỡi hái trong tay lên, lạnh lùng hỏi.
Thanh Vương liếc mắt về phía đối phương, hắn hơi nheo mắt lại:
- Lưỡi hái Tử Thần, xem ra ngươi là truyền nhân của U Minh tông.
U Minh Tông.
Ba chữ này vừa nói ra, Bạch Nhạc không có phản ứng gì, nhưng sắc mặt Triệu Thụy lại khó coi.
Hàng ngàn năm trước, U Minh tông đã đứng đầu trong số Ma tông, U Minh tông chủ tự hào gọi mình là Tử Thần, và cũng là một trong những cường giả đáng sợ nhất trong quá khứ.
Chỉ là nghe đồn rằng trước đây U Minh tông đã bị Vương triều Đại Càn phá hủy, mà kẻ cầm đầu tàn sát U Minh tông chính là vị Thanh Vương Bất Tử này.
Đối phương muốn đối địch với Thanh Vương, chuyện này dĩ nhiên không có liên quan gì đến hắn, nhưng chắc chắn có nghĩa là U Minh tông sẽ xuất thế một lần nữa.
Đối với Đạo Lăng thiên tông mà nói, đây không phải là tin tức tốt lành gì.
Có vẻ như từ sau trận chiến ở núi Đạo Lăng, các loại yêu ma quỷ quái đều nhao nhao trỗi dậy, thế đạo này, thật sự là muốn để thiên hạ đại loạn sao?
Gã ma tu tay cầm lưỡi hái Tử Thần, lạnh lùng tự giới thiệu:
- U Minh Tông, Dạ Thần Hi.
- Thanh Vương, ngày trước ngươi ỷ vào sức mạnh quân tiên phong của Vương triều Đại Càn mà tàn sát U Minh tông ta, cướp đoạt U Minh thiên công, nhờ vào U Minh Thiên Công ngươi mới có thể sống tạm được ngàn năm. Đáng tiếc, ngươi không nên để Thanh Vương Lăng xuất thế, ta biết ngươi đoạt được U Minh thiên công, đương nhiên sẽ đoán được ngươi chắc chắn chưa chết. Hôm nay ta sẽ đích thân tiễn kẻ đáng lẽ nên chết từ ngàn năm trước là ngươi xuống mồ, sẽ tự tay mai táng kẻ đó trong chính lăng mộ này.
Dạ Thần Hi cầm lưỡi hái Tử Thần trong tay, lạnh lùng nói.
- Ngươi khéo đùa nhỉ?
Thanh Vương liếc mắt nhìn Dạ Thần Hi, khinh thường nói:
- Khi U Minh tông còn đang ở đỉnh cao, bản vương còn có thể tàn sát chúng, huống chi bây giờ, chỉ bằng vào ngươi thì có tư cách gì mà tìm ta trả thù?!
- Nếu Thanh Vương đã khôi phục được tu vi, cơn giận này dĩ nhiên ta sẽ nuốt xuống., nhưng hôm nay ngươi mới vừa đoạt xá, chưa chắc ta đánh không lại ngươi. U Minh thiên công tuy mạnh, nhưng lúc tu luyện lần đầu phải trải qua một kiếp tán công. Người khác có thể không biết nhược điểm của ngươi, nhưng ta thì khác. Thanh Vương, ngươi còn có thể duy trì tu vi Tinh Cung cảnh này bao lâu chứ?
Những lời này lập tức khiến tinh thần Triệu Thụy phấn chấn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận