Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 888 - Ngươi Rốt Cuộc Ai?



Chương 888 - Ngươi Rốt Cuộc Ai?




Ban đầu, Vân Mộng Chân cho rằng, lời nói này sẽ làm tâm thần đối phương thất thủ, hoặc ít nhất cũng có thể cho nàng một cái cơ hội bứt ra.
Nhưng không ngờ, những lời này lại càng kích động sát khí của Bạch Long.
- Người học trộm truyền thừa của bổn tông chết!
Oanh!
Một tiếng động thật lớn vang lên, Bạch Long chợt bay ra, trong mắt lóe lên một đạo thần quang khủng bố, hung hăng vung lợi trảo về phía Vân Mộng Chân.
Cùng lúc đó, Bạch Long cũng phát ra một tiếng gầm thét, dưới long ngâm, thần hồn Vân Mộng Chân chợt rung chuyển, sắc mặt nhất thời trở nên hoàn toàn trắng bệch.
Bám vào trên người Bạch Giao, khiến nó khó có thể phát huy ra lực lượng chân chính, nhưng loại công kích thần hồn này lại là ngoại lệ.
Chỉ còn lại một luồng thần hồn dựa vào mảnh đàm thủy này sinh tồn, nên thần hồn chi lực của nó mới là kinh khủng nhất!
Trong nháy mắt, phòng ngự của Vân Mộng Chân liền hoàn toàn bị đánh tan.
Vân Mộng Chân cầm Côn Ngô Kiếm, cắn chặt môi, nhưng trong lòng cũng không khỏi sinh ra một tia tuyệt vọng.
Thời gian quá gấp, mặc dù nàng đã đoạt lại được Côn Ngô Kiếm, nhưng không thể một lần nữa luyện hóa, chỉ có thể coi là tạm thời mượn dùng Côn Ngô Kiếm.
Kể từ đó không có khả năng hoàn toàn phát huy ra được lực lượng của Côn Ngô Kiếm.
Bằng không, bản thân Côn Ngô Kiếm đã có thể trấn thủ thần hồn, có chí bảo này thủ hộ thần hồn, căn bản không sợ đối phương công kích thần hồn.
Chỉ là... dường như bây giờ nói cái gì cũng đã quá trễ.
- Dừng tay!
Ngay tại thời điểm Vân Mộng Chân sắp không nhịn được, đột nhiên phía sau có một thanh âm vang lên.
Nhắc tới cũng kỳ quái, cho dù chỉ là một tiếng hét to, nhưng công kích của Bạch Long cũng theo đó mà đình trệ.
Vân Mộng Chân tìm được một cơ hội thở dốc, lúc này mới quay đầu lại, nhưng chỉ thấy một thanh niên cầm trong tay một khối lệnh bài, lẳng lặng đứng ở vị trí không xa phía sau, trầm giọng mở miệng nói.
Cũng không biết vì sao, tại thời điểm nhìn thấy đối phương, Vân Mộng Chân như có một loại cảm giác quen thuộc nhàn nhạt, nhưng trong trí nhớ của nàng, xưa nay chưa từng thấy đối phương.
- Ngươi là ai?
Thân thể Bạch Long uốn lượn trên không trung, nhìn chằm chằm vào Bạch Nhạc, không, nói chuẩn xác hơn, là nhìn chằm chằm vào khối lệnh bài trong tay Bạch Nhạc, trầm giọng hỏi.
- Ta cầm lệnh bài bổn tông mà đến, tự nhiên chính là đệ tử bổn tông!
Bạch Nhạc lạnh lùng nhìn Bạch Long, trầm giọng đáp.
Nếu như chính diện giao phong, đừng nói là Bạch Long, cho dù là Bạch Giao bị nó phụ thể, cũng có thể đơn giản giết chết hắn.
Dưới loại tình huống này, thứ duy nhất Bạch Nhạc có thể dựa vào, chính là lệnh bài Quảng Hàn Thiên Cung.
Vừa rồi Vân Mộng Chân đối thoại với Bạch Long, hắn chỉ nghe được một bộ phận, nhưng chỉ vẻn vẹn một bộ phận này, cũng đã đủ để Bạch Nhạc làm ra phán đoán.
- Chuyện này không có quan hệ gì với ngươi!
Bạch Long nhìn chằm chằm lệnh bài trong tay Bạch Nhạc, sau khi yên lặng trong chốc lát, lúc này mới chậm rãi nói:
- Nếu là đệ tử bổn tông tới tham dự khảo nghiệm, ngươi có thể tới.
- Hiện tại bổn tông đang thiếu thốn nhân tài, lúc này mới mở ra truyền thừa lần nữa, mục đích chính là thu nhận đệ tử thích hợp, tiếp tục chấn hưng bổn tông.
Con mắt Bạch Nhạc không nháy một cái, mở mồm nói dối:
- Cô gái này mang thần thông của bổn tông, chính là có duyên với bổn tông, là đệ tử thích hợp nhất bái nhập bổn tông. Ngươi trấn thủ ở đây, không phải là để giết đệ tử bổn tông chứ?
- Nói bậy, ta phụ trách trấn thủ ở đây, chỉ thừa nhận người có lệnh bài của bản tông! Trên người nàng không có lệnh bài bổn tông, làm sao có thể xem như là đệ tử bổn tông?
Sát ý của Bạch Long không giảm chút nào, trầm giọng mắng.
Thân là thần thú thủ hộ của Quảng Hàn Thiên Cung, nó nhất định phải tuân thủ nghiêm ngặt quy tắc của Quảng Hàn Thiên Cung định ra, không được ra tay đối với đệ tử bổn tông.
Nhưng loại quy tắc này rất cứng nhắc, chỉ có người sở hữu lệnh bài của bổn tông, mới xem như đệ tử Quảng Hàn Thiên Cung.
Hơn nữa, nó cũng chỉ không đối nghịch, xuất thủ với đệ tử có lệnh lá bài mà thôi, chứ không cần nghe theo đối phương phân phó.
- Quy tắc là nhất định không cách nào thay đổi sao?
Bạch Nhạc nhìn đối phương, trầm giọng hỏi.
- Đương nhiên, đây là thiết luật Quảng Hàn Tiên Tử lưu lại, bất kỳ người nào cũng không thể thay đổi! Đừng nói là ngươi, coi như là cung chủ Quảng Hàn Thiên Cung phục sinh, cũng không có tư cách yêu cầu ta làm cái gì.
Bạch Long ngẩng đầu lên, ngạo nghễ đáp.
Đương nhiên, trên thực tế lời này có chút khoa trương.
Giả sử cung chủ Quảng Hàn Thiên Cung thật sự ở đây, nó không dám tùy tiện vi phạm đạo lệnh của đối phương, dù sao cũng chỉ là muốn nó dừng tay, chứ không phải muốn nó làm chuyện gì có khả năng nguy hiểm đến tính mạng.
- Đã như vậy... Vậy ngươi càng không thể giết nàng!
Mí mắt Bạch Nhạc hơi giật giật, nhẹ giọng đáp.
Thậm chí không đợi đối phương phản ứng, Bạch Nhạc đã trực tiếp ném lệnh bài thân phận trong tay cho Vân Mộng Chân.
Biến cố này, xảy ra thực sự quá nhanh.
Thế cho nên bất kể là Vân Mộng Chân hay là Bạch Long đều có chút không phản ứng kịp.



Bạn cần đăng nhập để bình luận