Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1296 - Thủ đoạn của Ma Đạo



Chương 1296 - Thủ đoạn của Ma Đạo




- Đạo và Ma không thể hòa hợp, tất nhiên không có cái gì để bàn bạc hết...
Tinh Hà lão tổ nói tới đó, sau nhìn thấy thi thể Mộng Thiên Thu, mí mắt ông ta hơi giật giật:
- Đương nhiên nếu ngươi đã có ý đưa thi thể Mộng trưởng lão về tông, lão phu không phải là kẻ không hiểu tình nghĩa, mời truyền nhân của Ma Quân uống một chén trà, nghỉ ngơi chốc lát rồi xuống núi cũng không muộn.
Một câu của ông ta đã trực tiếp công nhận việc lên núi thăm hỏi của Bạch Nhạc, chỉ có điều ông ta vẫn tỏ vẻ xa cách ngàn dặm như trước.
Bạch Nhạc im lặng một lúc, đột nhiên hắn cười rộ lên.
- Hay cho uống một chén trà!!!
Bạch Nhạc tuy đang cười, nhưng trong khoảnh khắc ấy, mọi người dường như có thể cảm nhận được sát khí bốc lên từ trên người hắn.
- Chỉ là không biết... ai đã cho ngài can đảm ấy?
Lời nói vừa dứt, Bạch Nhạc đã bước lên:
- Thiên Thu đại sư có ơn truyền đạo cho ta, nay người đã chết dưới tay Thận Lâu Vương, mà ta đã giúp ngài ấy báo thù. Nhưng còn Tinh Hà Lão Tổ ngài đây thiếu nợ ân tình của Thiên Thu đại sư, ta vẫn còn chưa đòi lại đấy.
Ánh mắt của Bạch Nhạc sắc như kiếm, hắn tiếp tục nói:
- Hôm nay ta tiễn Thiên Thu đại sư về nhà, không thể cứ về mà không làm cho rõ ràng mọi chuyện được. Nếu không ai đòi lại công bằng cho người, ta sẽ đòi lại thay.
Những lời này vừa mới ra khỏi miệng đã khiến toàn bộ Thất Tinh Tông xôn xao.
Về cái chết của Mộng Thiên Thu, trước đó đúng là có rất nhiều lời đồn xoay quanh chuyện này. Dù sao Bạch Nhạc cũng đã làm ầm lên ở Đạo Lăng Thiên Tông một lần, bây giờ nhắc đến chuyện cũ thì khó lòng bỏ qua được cơ hội.
- Bạch Nhạc, trước đây khi Thận Lâu Vương tập kích tông môn, Mộng trưởng lão vẫn bình thường. Chuyện này tất cả chúng ta đều thấy rõ như ban ngày, nhưng ngươi lại đẩy trách nhiệm lên lão tổ như vậy, không phải quá mức ngang ngược ư?
Một vị trưởng lão bước ra từ trong đám người.
Chuyến đi đến Đạo Lăng Thiên Tông lần trước, ông ta cũng là người đồng hành nên lúc này đứng ra nói chuyện cũng có chút sức thuyết phục. Những đệ tử của Thất Tinh Tông vốn còn đang do dự giờ cũng bắt đầu dao động.
Mối quan hệ giữa Bạch Nhạc và Mộng Thiên Thu tốt, đây không phải là bí mật gì. Nếu nói Bạch Nhạc vì cái chết của Mộng Thiên Thu mà giận chó đánh mèo, đổ lên người Tinh Hà Lão Tổ, thậm chí đổ cả lên đầu Thất Tinh Tông thì cũng không có gì lạ. Chỉ có điều, cứ cho là như vậy thì lý do này của Bạch Nhạc cũng không đủ để thuyết phục mọi người.
Lòng người khó dò.
Bây giờ Bạch Nhạc hùng hổ xông lên núi, nói trắng ra là đến không có ý tốt. Nhưng ông ta không tin là Bạch Nhạc thật sự có gan dám một người đối kháng với cả Thất Tinh Tông.
Chỉ cần có thể khơi dậy lòng căm thù chung của những đệ tử này, kể cả ra tay thật thì cũng chẳng có vấn đề gì.
Dù sao Thất Tinh Tông cũng là Địa cấp Tông Môn, chút khí thế ấy vẫn phải có.
Chỉ cần lòng người không bị phân tán, cho dù là phải đối mặt với một truyền nhân của Ma Quân như Bạch Nhạc cũng không đến mức không đánh nổi một trận.
-Tiểu Bạch.
Bạch Nhạc lộ ra ánh mắt lạnh lẽo, hắn lên tiếng.
Gần như cùng lúc với giọng nói của hắn, thân hình Tiểu Bạch Long chợt to lên. Vị trưởng lão kia còn chưa kịp nhìn rõ đã bị Tiểu Bạch Long túm lấy.
- Graooo!!!
Tiểu Bạch Long chộp lấy vị trưởng lão kia bằng móng vuốt, nó mở cái miệng to như bồn máu gầm lên một tiếng. Long uy nghiền áp đối phương, trong nháy mắt đã dọa trưởng lão kia sợ tới mức suýt nữa tiểu ra quần.
- Người đâu mau cứu mạng, lão tổ, cứu mạng!!!
- Bạch Nhạc, ngươi muốn làm gì?
Tinh Hà lão tổ nổi giận bừng bừng, khí thế trên người chợt tăng vọt lên.
Không phải ông ta không muốn ra tay ngăn cản, nhưng thật sự là tốc độ của Tiểu Bạch Long quá nhanh, kể cả là ông ta cũng không thể kịp thời ngăn lại để mà cứu người được.
Nói đùa.
Trước đây lúc Tiểu Bạch Long còn chưa hóa rồng thì nó đã có sức mạnh lay động Tinh Hải, giờ đã vượt qua thiên kiếp để hóa thành chân long, nó đã chân chính có sức mạnh tương đương với cường giả Tinh Hải Cảnh của loài người, lại thêm thiên phú đáng sợ của long tộc, vị trưởng lão mới Tinh Cung Cảnh kia làm sao có thể chống đỡ được.
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một tia khinh bỉ, hắn lạnh lùng cất tiếng:
- Ta đang nói chuyện với Tinh Hà Lão Tổ, ngươi là cái thá gì mà dám xen vào? Tiểu Bạch, đánh gãy hai chân lão, ném ra cho ta.
Bạch Nhạc nói thản nhiên như thể đối phương không khác nào con chó con mèo, thậm chí hắn còn không thèm liếc mắt nhìn ông ta một cái.
- Graooo!!!
Tiểu Bạch Long nghe lời Bạch Nhạc, móng vuốt đột nhiên hạ xuống, nhanh gọn bóp nát xương đùi của trưởng lão kia, sau đó nó trực tiếp ném ông ta từ trên trời xuống như ném một túi vải rách.
Rầm.
Vị trưởng lão kia ngã xuống thật mạnh. Giờ khắc này, toàn bộ Thất Tinh Tông như run lên bần bật theo tiếng của cú ngã ấy.
Bạch Nhạc như không có chuyện gì mà chuyển sang phía Tinh Hà Lão Tổ, nói tiếp:
- Tinh Hà Lão Tổ, ngài đã nói ta là truyền nhân của Ma Quân thì giờ ta sẽ dùng thủ đoạn của truyền nhân Ma Quân để làm việc cho tương xứng. Nếu ngài đã không muốn nói lý thì chúng ta không cần nói lý nữa.



Bạn cần đăng nhập để bình luận