Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 842 - Quảng Hàn Thiên Cung Khảo Nghiệm (2)



Chương 842 - Quảng Hàn Thiên Cung Khảo Nghiệm (2)




Ý niệm trong đầu hơi chuyển, Bạch Nhạc liền ý thức được, Quảng Hàn Thiên Cung mở ra, liền có nghĩa là một trận khảo nghiệm!
Chỉ có người đi qua khảo nghiệm, mới có thể nhận được phần thưởng bên trong Quảng Hàn Thiên Cung, ngược lại, nếu thất bại sẽ bị trực tiếp loại bỏ đi ra ngoài, thậm chí nếu như tàn khốc hơn một chút, sẽ có nguy hiểm chết người.
Cũng chỉ có như này mới có thể giải thích được!
Quảng Hàn Thiên Cung vốn không phải của Đông Hải Tiên Đảo, mà chỉ là di tích vốn có tại đây mà thôi, cho dù là Nguyệt Lâm Tiên cũng không có cách nào chân chính khống chế nắm giữ Quảng Hàn Thiên Cung, cho nên khi Mâu Kình Thần lấy được tấm lệnh bài này, cũng vẫn luôn không đi vào.
Có điều, đối với Bạch Nhạc mà nói, bản thân cái này chính là một chuyện tốt.
Nếu như không có khảo nghiệm, như vậy phản ứng đầu tiên của người phía sau theo vào, chính là tiếp tục đuổi giết hắn, nhưng hôm nay bọn hắn nhất định phải vượt qua khảo nghiệm của mỗi người trước, người thực sự có thời gian nhàn rỗi tới đuổi giết hắn sẽ ít đi nhiều.
Giả sử mình có thể một mực kiên trì đến cuối cùng, thông qua khảo nghiệm của Quảng Hàn Thiên Cung, có thể nhận được phần thưởng càng khả quan, dùng cái này tới hóa giải nguy hiểm bây giờ cũng chưa biết chừng.
Bạch Nhạc suy nghĩ rõ điểm này, lập tức thoải mái hơn nhiều, hắn thi triển ra Thông Thiên Ma Công, rất nhanh đã ổn định lại thân hình trên không trung, tiếp tục bay về phía trước!
Chỉ là, rất nhanh Bạch Nhạc liền phát hiện, phi hành ở chỗ này sẽ phải thừa nhận áp lực lớn hơn so với bên ngoài!
Nếu như là ở ngoại giới, lấy thực lực hiện tại của Bạch Nhạc, coi như bay vài ngày cũng chưa chắc đã lực kiệt, nhưng hôm nay mới chỉ bay ngắn ngủi một hồi, ma khí đã tiêu hao vô cùng nghiêm trọng, dựa theo tình huống hiện tại, chỉ sợ không chống đỡ nổi nửa canh giờ.
Bản thân chuyện này rất kỳ quái!
Bởi vì dựa theo tin tức nhận được trước đó, cho dù người không đến Tinh Cung Cảnh, cũng có thể thử bước vào Quảng Hàn Thiên Cung, nhưng những đệ tử Linh Phủ Cảnh kia, vốn không có khả năng lăng không phi hành, sẽ không đến mức vừa tiến vào đã trực tiếp bị ngã chết, hoặc là bị loại bỏ chứ?
Bạch Nhạc vừa nghĩ đến đây, liền không cậy mạnh phi hành nữa, mà thuận thế bay xuống dưới tầng mây.
Quả nhiên, sau khi hạ xuống một khoảng cách, Bạch Nhạc liền cảm thấy áp lực trên người nhẹ đi rất nhiều.
Ánh mắt thuận thế nhìn xuống phía dưới, liền thấy một mảnh hoang mạc.
Hiển nhiên những người không thể phi hành kia, sẽ trực tiếp rơi vào mảnh sa mạc hoang vu này, đối với bọn hắn mà nói, xông qua mảnh sa mạc hoang vu này, chính là khảo nghiệm thứ nhất.
Tất nhiên hiện tại vẫn còn có thể kiên trì thì Bạch Nhạc sẽ không cam tâm rơi vào hoang mạc, mà lần nữa bay vào tầng mây, thử lấy tốc độ nhanh nhất bay về phía trước, nỗ lực trực tiếp xuyên qua mảnh sa mạc hoang vu này.
..
Ngay tại thời điểm Bạch Nhạc liều mạng bay về phía trước, rốt cục cánh cửa Quảng Hàn Thiên Cung trên Đông Hải cũng triệt để mở ra.
Gần như không có nửa điểm do dự, Vân Mộng Chân là người thứ nhất bay vào bên trong.
Theo sát là mấy người Vệ Phạn Dạ, Chung Diễm, Ẩn Tâm, Nhậm Bách Đào, tất cả đều lấy tốc độ nhanh nhất xông vào bên trong, đợi những cường giả Tinh Cung Cảnh này bước vào, những thiên tài Linh Phủ Cảnh đi thuyền qua đây, cũng theo sát vọt vào.
Đứng trước cơ duyên bực này, cho dù là ai cũng không thể dễ dàng buông tha.
Cùng lúc đó, một đạo quỷ ảnh chợt xé rách hư không, muốn nhảy vào bên trong, chỉ là người còn chưa tới trước cửa, đột nhiên phía trước Quảng Hàn Thiên Cung lộ ra một vòng nguyệt ảnh, chỉ một luồng ánh sáng, đã ép lui quỷ ảnh đang nỗ lực xông vào tới, thậm chí thân thể kia còn nhất thời phun ra tiên huyết!
- Âm Quỷ Vương, dựa vào chút bản lĩnh ấy của ngươi thì không cần thử, quy tắc của Quảng Hàn Thiên Cung không phải ngươi có khả năng khiêu chiến! Cẩn thận mất luôn tính mệnh!
Nguyệt Lâm Tiên đứng trong hư không, chậm rãi rơi xuống, trong mắt lộ ra một tia khinh thường, giễu cợt nói.
Sắc mặt Âm Quỷ Vương có chút khó coi, nhưng vẫn ẩn vào trong bóng tối, không mở miệng cãi lại.
Trên thực tế, đừng nói là Âm Quỷ Vương, mà ngay cả Nguyệt Lâm Tiên cũng không phải chưa từng thử, nhưng không thể khiêu chiến quy tắc Quảng Hàn Thiên Cung.
Thậm chí Nguyệt Lâm Tiên dám chắc chắn, coi như cường giả Hóa Hư Cảnh đích thân tới, sợ là cũng không thể mạnh mẽ xông vào Quảng Hàn Thiên Cung!
Uy nghiêm của thượng cổ đại giáo không dễ dàng bị khiêu khích như vậy.
Thế nhưng, Âm Quỷ Vương xông vào như thế, cũng cắt đứt ý nghĩ của các lão tổ Tinh Hải Cảnh.
Dưới loại tình huống này, không ai nguyện ý mở miệng, chỉ lẳng lặng nhìn môn hạ đệ tử của mỗi người xông vào bên trong, tranh đoạt phần cơ duyên này.
Nguyệt Lâm Tiên lạnh lùng nhìn tất cả, từ đầu đến cuối cũng không có bất cứ ý tứ ngăn cản gì, nhưng khóe miệng luôn ẩn chứa một nụ cười lạnh lùng.
Bắc Đẩu lão tổ ngồi ở trên thuyền, quan sát tất cả, hơi hơi lắc đầu, nhẹ giọng nói:
- Ai cũng muốn chiếm lợi, nhưng... lợi ích của Nguyệt Lâm Tiên dễ chiếm như vậy sao?
So với những người khác, Bắc Đẩu lão tổ đấu đá với Nguyệt Lâm Tiên gần như cả đời tự nhiên càng rõ ràng tính nết của Nguyệt Lâm Tiên hơn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận