Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 616 - Chẳng ai đáng tin



Chương 616 - Chẳng ai đáng tin




Lục Yên Nhiên lắc đầu, nhẹ nhàng đáp:
- Đánh lớn như vậy, bọn hạ nhân sợ nên đã sớm chạy mất hết rồi, làm gì còn ai mà tìm, để Yên Nhiên hầu hạ huynh vậy.
Lục gia bây giờ vốn không còn là Lục gia của ngày xưa nữa. Đám hạ nhân đó chẳng qua cũng chỉ là nhất thời tìm đến, căn bản chẳng một ai đáng tin cả. Thêm thảm án Lục gia bị diệt môn, một khi có nguy hiểm, đương nhiên bọn họ sẽ bỏ chạy không sót một người.
Bạch Nhạc mỉm cười, cũng không từ chối, nhẹ nhàng nói:
- Tất cả sẽ ổn thôi!
Lục Yên Nhiên do dự một lúc, cuối cùng cũng không nhịn được mà hỏi:
- Đúng rồi, Bạch đại ca, lúc nãy ta nghe bọn họ gọi huynh là... Bạch phủ chủ?
Bạch Nhạc hơi ngẩn người, rồi lập tức gật đầu:
- Không sai, cô cũng biết mà, ta vừa từ Thanh Châu quay lại. Mấy năm đó, ta ở Thanh Châu cũng gọi là có cơ duyên. Mặc dù không có bổ nhiệm của Đại Càn vương triều, nhưng cũng có thể xem là đã đảm nhận Thanh Châu rồi.
- ...
Mấy từ này mang đến cho Lục Yên Nhiên một bất ngờ quá lớn.
Nàng không phải người tu hành, chuyện về tu hành nàng thật không rõ lắm, nhưng phủ chủ Thanh Châu là có ý nghĩa gì? Thật sự là quá trực quan rồi!!!
Đừng xem thường sức ảnh hưởng của vị phủ chủ Duyễn Châu - Chu Đông Dương này, trên thực tế, ngoại trừ loại nhân vật ngang tàng như Mâu Kình Thần ra thì cả Duyễn Châu này có mấy ai dám khinh thường vị phủ chủ Duyễn Châu này chứ?
Đối với một người bình thường như Lục Yên Nhiên mà nói, điều đó càng giống như sự tồn tại của môt hoàng đế vậy.
Dù là Lục gia lúc hưng thịnh nhất, e là cũng không có tư cách gặp mặt phủ chủ Duyễn Châu nữa là.
Nhưng ai mà ngờ đến, một chàng trai trẻ ôn hòa như thư sinh này lại là phủ chủ Thanh Châu đầy quyền lực chứ?! Lục Yên Nhiên cả đời cũng không nghĩ đến là sẽ giao tình với những nhân vật lớn này, nhưng bây giờ lại ở bên cạnh đối phương thế này, cái cảm giác đó, thật sự giống như đang nằm mơ vậy.
Nói là hầu hạ Bạch Nhạc tắm, nhưng trên thực tế, Lục Yên Nhiên cũng chỉ là giúp Bạch Nhạc chuẩn bị nước nóng với khăn mặt mà thôi. Thật sự muốn Lục Yên Nhiên giống như một tỳ nữ giúp Bạch Nhạc tắm, tuy lúc trước đã biểu hiện rõ thái độ trước mặt Bạch Nhạc rồi, nhưng chuyện này nàng thật sự không thể làm được.
Thoải mái ngâm mình trong bồn tắm, rửa sạch vết máu trên người, tinh thần Bạch Nhạc cũng đỡ hơn nhiều, có được khoảng thời gian bình yên như vậy, sau rất nhiều việc, Bạch Nhạc cuối cùng cũng để ý đến một manh mối.
Ví dụ như quan hệ giữa Chu Đông Dương và Bắc Đẩu Tinh Cung e là không hề đơn giản như ông ta nói.
Thoạt nhìn thì có vẻ như Chu Đông Dương và Bắc Đẩu Tinh Cung không có vấn đề gì, nhưng thực tế thì vấn đề không phải ở chuyện đấy.
Lục gia ở Thành Tây, thành phủ chủ ở trung tâm thành Duyễn Châu, nên chuyện Chu Đông Dương có thể cảm nhận được bất trắc ở Lục gia thì không có gì kỳ lạ.
Nhưng lúc nãy Nam Cung Thiên nói, điện của Bắc Đẩu Tinh ở thành đông, điều nãy coi như có ý tứ.
Bạch Nhạc và Mâu Kình Thần đánh nhau, tuy đánh rất quyết liệt, nhưng thật ra, trừ chiêu cuối cùng Mâu Kình Thần bất ngờ dùng sức mạnh Tinh Cung, thì những lúc còn lại căn bản không thể vượt qua khoảng cách xa như vậy mà khiến các đệ tử của Bắc Đẩu Tinh Cung ở thành đông xa xôi nhận biết được.
Hơn nữa, nghĩ lại mà nói, dù cho Bắc Đẩu Tinh Cung có cơ sở ngầm nên có thể chạy đến ngay thì cũng không thể theo sát Chu Đông Dương như vậy được.
Trừ phi...
...
- Trừ phi, lúc ta vừa đến Duyễn Châu thì tin tức đã bị lộ rồi.
Đôi mắt Mâu Kình Thần lộ ra sát khí đáng sợ, ánh mắt sắc như kiếm của hắn quét qua đám đệ tử Đông Hải Tiên Đảo. Một câu nói đơn giản, nhưng lại như một một cơn gió đông thôi qua khiến cho ai cũng thấy run sợ.
- Mâu sư huynh, không phải là huynh đang nghi ngờ bọn đệ đó chứ?
Cảm giác được ánh mắt quét qua của Mâu Kình Thần, đệ tử đón lúc nãy Mâu Kình Thần không khỏi run lên.
Mâu Kình Thần lạnh lùng lườm đối phương, nói:
- Có thể nắm rõ một cách chính xác thời gian ta vào thành, ngươi nói, chẳng lẽ ta không dám nghi ngờ các ngươi sao?
Nghe câu này, đệ tử nọ lại bị dọa thêm điếng người, trực tiếp quỳ xuống, cả người toát mồ hôi lạnh.
- Mâu sư huynh, oan ức quá! Dù là đệ gan to cỡ nào đi chăng nữa cũng không dám làm lộ tin tức của huynh, phản bội bổn tông, xin Mâu sư huynh minh giám!
- Không phải ngươi, vậy thì chính là bọn chúng rồi?
Mâu Kình Thần nhìn lướt quá, lạnh lùng nói.
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều quỳ xuống.
- Oan ức quá, Mâu sư huynh, bọn đệ oan ức quá!!!
Từ từ nhắm mắt lại, im lặng một lúc, Mâu Kình Thần cuối cùng mới áp chế được sát khí trong lòng.
Kể từ cuộc chiến ở Đông Hải, từ khi bước chân vào Tinh Cung cảnh đến nay, những việc mà hắn tự tay xử lý chưa từng thất bại lần nào, không có ngoại lệ. Nhưng lần này đối đầu với Bạch Nhạc lại khiến hắn tức giận đến mất đi lý trí.
Đặc biệt khi hắn ta ý thức được rất có khả năng có người đã tiết lộ tung tích của hắn ta ra ngoài làm cho hành động này thất bại, cơn tức này hắn càng nghĩ càng không thể kiềm chế được.



Bạn cần đăng nhập để bình luận