Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1095 - Tính tình như kiếm



Chương 1095 - Tính tình như kiếm




Bản thân Bạch Nhạc đại diện cho Đại Càn vương triều tham gia Đại hội Đạo môn, thứ tự càng cao thì đối với Đại Càn vương triều và Ngô Văn Uyên sẽ càng có lợi, dựa theo lối suy nghĩ bình thường, Thư Khánh Dương nên để hắn liều mạng một lần mới đúng chứ.
- Ta vừa mới nhận được tin tức, vòng so tài này, người thất bại cũng sẽ còn một cơ hội. Tránh Đỗ Phi, ngươi sẽ nắm chắc hơn cơ hội bước vào Thượng Cổ Cấm Địa.
Câu nói kia, lại khiến trong lòng Bạch Nhạc giật thót.
Bây giờ còn lại cũng chỉ hơn có trăm người, qua lần tỷ thí này, được mấy chục người thắng tất sẽ tiến vào hàng ngũ một trăm người đứng đầu, đạt được cơ hội bước vào Thượng Cổ Cấm Địa, nhưng mà người thất bại cũng có thể có được cơ hội sao?
- Một vòng này có tổng cộng một trăm bốn mươi bảy người, để trống một người, cho nên sẽ có bảy mươi bốn người tiến vào hàng ngũ một trăm. Còn lại tam đại Thiên tông đều có ba vị trí sẽ trực tiếp tiến vào hàng ngũ một trăm. Vị trí cuối cùng, sẽ để người thất bại ở vòng này tranh đoạt một lần nữa.
Thư Khánh Dương dừng một lúc rồi tiếp tục nói:
- Tin tức này hiện tại đang bị phong tỏa. Bản triều và Thái Cực Đạo đối địch với nhau đã lâu. Nếu trận chiến này ngươi ra sân, Đỗ Phi tất sẽ ra tay ác độc, một khi ngươi bị thương nghiêm trọng ắt sẽ mất đi cơ hội phía sau. Cho nên nếu không nắm chắc, không bằng nhận thua ngay từ đầu, rồi đoạt vé từ người đã bại trận.
Nói đến đây, Bạch Nhạc đã hiểu hoàn toàn.
Thư Khánh Dương không quan tâm đến thắng bại của phe mình, mà là một vị trí để tiến vào Thượng Cổ Cấm Địa.
Đối với Đại Càn vương triều mà nói, đây mới là chuyện quan trọng nhất, mà không phải là thắng hay bại của một trận chiến, hay là danh dự.
Bạch Nhạc nghĩ đến điều này cũng trầm mặc.
Thư Khách Dương không tiếp tục ép Bạch Nhạc nữa, hắn chậm rãi nói:
- Nói đến đây thôi, ngươi tự mình cân nhắc. Không nên hành động theo cảm tính, bên trong Thượng Cổ Cấm Địa có cơ duyên cực lớn, đủ để khiến ngươi trực tiếp đột phá lên Tinh Hải, hiểu chưa?
Sau khi Thư Khánh Dương rời đi, Bạch Nhạc lại một lần nữa chìm vào trầm tư.
Sức mạnh của Đỗ Phi như thế nào, Bạch Nhạc hiểu rất rõ. Chuyện này đã không còn chỉ là những lời đồn từ đối phương nữa. Những ngày này, Bạch Nhạc cũng tận mắt thấy đối thủ ra tay thế nào. Để có thể đi đến được hôm nay, Đỗ Phi cũng đã thắng liên tiếp được năm trận.
Tuy Bạch Nhạc không dám nói mỗi một trận hắn đều xem qua, nhưng chắc chắn trong lòng đã khắc một ấn tượng vô cùng sâu đậm.
Người trước đây từng giao đấu với Đỗ Phi tuy không phải cao thủ có sức mạnh ngang bằng Bạch Nhạc, nhưng thực lực của Đỗ Phi cũng không phải dạng tầm thường. Nếu là một đối thủ tầm thường, thì dưới tay của Đỗ Phi căn bản không chống nổi ba chiêu.
Dù có là một thiên tài nổi danh nào đi nữa thì thậm chí cũng chẳng thể gây được tí rắc rối nào cho Đỗ Phi được. So với Bạch Nhạc, con đường đi đến chiến thắng của Đỗ Phi thật sự dễ dàng hơn nhiều lắm.
Đỗ Phi không chỉ kế thừa được Thái Cực Đạo, mà hắn còn có thực lực Tinh Cung hậu kỳ.
Thật lòng mà nói, tầm nhìn của Thư Khánh Dương thật sự rất chuẩn, đối mặt với Đỗ Phi, khả năng chiến thắng của Bạch Nhạc thậm chí chưa tới ba phần!
Lúc mới đến Đạo Lăng Thiên Tông, Bạch Nhạc cũng từng giao đấu với Thái Cực Đạo, cũng chính vì vậy, Bạch Nhạc càng hiểu rõ, vấn đề ở đây là Thái Cực Đạo không chỉ cực kỳ căm ghét Đại Càn vương triều, mà đối với hắn, môn phái đấy cũng chẳng hề có hảo cảm.
Tuy trên võ đài không được giết người, nhưng Bạch Nhạc biết chắc, hễ đánh không lại là đối phương sẽ ra đòn sát thủ, đánh cho mình trọng thương.
Sự nhắc nhở này của Thư Khánh Dương tuy khiến lòng Bạch Nhạc rất bực bội, nhưng cũng phải thừa nhận, những gì mà đối phương nói đích thực rất có lý.
Chỉ là…thật sự phải bỏ cuộc sao?
...
- Mặc kệ hắn có chọn thế nào đi chăng nữa thì hắn thua chắc rồi.
Triệu Thụy đứng trên đỉnh núi dưới ánh trăng, bình tĩnh nói.
Tuy hắn ta nói không lớn, nhưng lại có một sự tự tin tuyệt đối.
- Ồ?!
Vệ Phạm Dạ có chút bất ngờ:
- Triệu sư huynh chắc chắn đến vậy sao? Tuy huynh đã có được thông tin, nhưng e phía Đại Càn vương triều cũng đã biết những thông tin này rồi. Bây giờ, sợ rằng Bạch Nhạc cũng biết, mai mà hắn trực tiếp nhận thua… e là chuyện này thật sự khó nói.
- Nhận thua?
Triệu Thụy lạnh nhạt bật cười, hờ hững nói:
- Ta đã cầu xin Tư Đồ sư huynh rồi, nếu Bạch Nhạc nhận thua thì huynh ấy cũng sẽ nhận thua khi so tài, đến lúc đó huynh ấy sẽ đích thân đối phó với Bạch Nhạc.
- Tư Đồ Lăng Phong?
Nghe Triệu Thụy nói như vậy, trong lòng Vệ Phạm Dạ có chút bất ngờ, lại xen chút gì đó không thể tin nổi.
- Không sai.
Triệu Thụy gật đầu, hống hách nói:
- Đối đầu với Đỗ Phi, hắn thua thì cũng còn lại chút thể diện, còn nếu hắn tự cho mình là thông minh…thì chính là đang tự tìm đường chết!
- Sao huynh có thể mời được Tư Đồ sư huynh vậy?
Đến bây giờ, Vệ Phạm Dạ vẫn còn không thể tin được.
Tư Đồ Lăng Phong là ai?



Bạn cần đăng nhập để bình luận