Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 409 - Xử phạt (2)



Chương 409 - Xử phạt (2)




Liếc nhìn Thích Hướng Kính một cái, trong lòng tông chủ Thất Tinh Tông bất giác dâng lên cảm giác chán ghét.
Tới bước này rồi, còn không biết suy xét tiêu trừ ảnh hưởng cho tông môn, lại một lòng một dạ muốn chối bỏ trách nhiệm, riêng phần lòng dạ và ánh mắt này đã đủ thấy bất kham đại dụng.
Đương nhiên, cảm giác chán ghét đó không hiển hiện trên mặt, chỉ nhàn nhạt quay sang Bạch Nhạc nói:
- Bạch Nhạc, ngươi nói đi?
Thái độ rất quan trọng!
Cùng một việc, thái độ nói chuyện khác biệt, khả năng sẽ tạo thành hai kết quả hoàn toàn khác biệt.
Nghe được tông chủ Thất Tinh Tông mở miệng, trong lòng Bạch Nhạc thoáng buông lỏng, ý tứ lộ ra trong lời này là muốn cho hắn hiểu được, chuyện này dù phải chịu phạt, cũng là hai bên đều bị phạt, hậu quả sẽ không quá hậu quả.
Nghĩ thông điểm này, thái độ Bạch Nhạc lập tức chuyển biến một trăm tám mươi độ.
- Đệ tử trẻ tuổi nóng tính, nhất thời căm phẫn, không thể kịp thời thu tay, ngộ sát Mạc sư huynh, tự nhiên nên nhận phạt! Nhưng mà, việc này cũng là bởi Mạc Vân Tô ăn nói lung tung, bắt nạt Hà sư tỷ mà lên, Thích trưởng lão xử sự bất công, nơi nơi thiên vị, việc này mọi người tại trường đều có thể làm chứng!
So với Thích Hướng Kính, lời này của Bạch Nhạc dễ nghe hơn nhiều.
Vừa là trẻ tuổi nóng tính, lại vừa là nhất thời căm phẫn, ngộ sát, rõ ràng tìm một đống lý do, xong còn nói nguyện ý nhận phạt, đã phủi sạch trách nhiệm, lại không khiến tông chủ Thất Tinh Tông mất mặt.
Đến sau cùng, thoại phong khẽ chuyển, chụp cho Thích Hướng Kính cái mũ xử sự bất công, lời lẽ như hành vân lưu thủy, không nửa điểm dây dưa.
Dù là tông chủ Thất Tinh Tông đều không khỏi thầm than một tiếng!
Thiên phú tốt, ngộ tính cao, lại còn thông minh như thế, tiểu gia hỏa này đúng là thập toàn thập mỹ!
Đáng tiếc... Lại không phải đệ tử Thất Tinh Tông!
Lời này vừa ra, Thích Hướng Kính lập tức ý thức được không hay, nhưng không đợi hắn mở miệng, cục diện đã tiến một bước phát triển theo hướng bất lợi với hắn.
- Tông chủ, việc này đều do ta mà lên, Bạch sư đệ chỉ là ra mặt cho ta, hết thảy tội lỗi đệ tử nguyện một mình gánh chịu, không liên quan đến người khác.
Sắc mặt trắng bệch, Hà Tương Tư lập tức quỳ xuống, trầm giọng nói.
Hà Tương Tư không nhìn thông thấu được như Bạch Nhạc, chỉ đơn thuần muốn kéo hết tội lỗi lên người mình.
- Bọn ta nguyện làm chứng cho Bạch huynh!
Hơi hơi ôm quyền, Văn Trạch và chúng đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông cùng lúc đứng ra mở miệng nói.
Việc gì cũng sợ có người dẫn đầu, giờ có bọn Văn Trạch làm gương, người xem náo nhiệt xung quanh lập tức dồn dập đứng ra.
- Tông chủ, bọn ta cũng nguyện làm chứng cho Bạch sư huynh!
- Không sai, toàn bộ đầu đuôi sự thể thế nào, chúng ta đều thấy được rõ ràng, là Mạc Vân Tô khiêu khích trước, chết chưa hết tội, ta nguyện làm chứng cho Bạch sư huynh.
- Bạch sư huynh giết người tuy không đúng, nhưng sự việc xảy ra là có nguyên nhân, mong tông chủ minh giám!
- ...
Nhất thời, hiện trường rơi vào hỗn loạn, không chỉ đệ tử Thất Tinh Tông, không ít người tông môn khác cũng cùng theo tham gia náo nhiệt.
Đây không chỉ riêng mỗi vấn đề ai đúng ai sai, mà là vấn đề lập trường.
Trận chiến lần này, Bạch Nhạc kinh diễm toàn trường, khiến ai nấy đều càng rõ ràng ý thức được thực lực và tiềm năng của Bạch Nhạc!
Chẳng qua mới Linh Phủ trung kỳ, lại đã nắm giữ một môn thần thông, đủ sức ngăn đỡ một kích từ cường giả Tinh Cung Cảnh, điều này quả thực lật đổ nhận thức của chúng nhân, người như thế nếu còn không xứng làm thiên kiêu, vậy ai mới xứng? Ngay cả đám thiên kiêu thiên tông kia, sợ cũng chỉ đến thế mà thôi?
Hơn nữa hắn lại giao hảo với đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông, nhìn thế nào tông chủ Thất Tinh Tông đều không khả năng làm sao được Bạch Nhạc.
Ngược lại, Mạc Vân Tô đã chết, so ra, nên chọn ủng hộ ai, chẳng phải vừa nhìn liền hiểu ngay?
Gần như chỉ trong tích tắc, cán cân thắng lợi đã triệt để nghiêng lệch, trực tiếp đẩy Mạc Vân Tô và Thích Hướng Kính xuống vực sâu không đáy!
- Thích trưởng lão, ngươi còn lời gì để nói không?
Nhàn nhạt liếc nhìn Thích Hướng Kính một cái, tông chủ Thất Tinh Tông hờ hững hỏi.
Lời này so với đối đáp cùng Bạch Nhạc khi trước, nhìn như chỉ kém mấy chữ, thái độ biến hóa lại cách biệt một trời một vực.
Trong lòng dâng lên đắng chát, Thích Hướng Kính lại cũng hiểu được, chuyện tới nước này, vô luận hắn nói gì đều vô dụng, đành phải khom lưng nhận tội nói:
- Nguyện nghe tông chủ xử trí.
Hai bên đều đã nhận tội, chuyện tiếp sau đó liền dễ xử lý nhiều.
- Từ ngày hôm nay, ngươi dỡ đi chức vụ chấp pháp trưởng lão, bế môn hối lỗi.
Một câu nhẹ nhàng, lại trực tiếp miễn đi thân phận chấp pháp trưởng lão của Thích Hướng Kính, hơn nữa vô luận tông chủ Thất Tinh Tông hay Thích Hướng Kính đều rõ ràng, đây gần như bằng với triệt để miễn đi quyền lực của hắn, vĩnh viễn không tái bổ nhiệm.
Thích Hướng Kính dễ xử lý, riêng Bạch Nhạc lại có chút phiền phức.
Xử trí quá nặng tự nhiên không được, nhưng nếu hời hợt bỏ qua cũng không được.
Vô luận nói thế nào, Bạch Nhạc cũng đã giết người, hơn nữa người bị giết còn là đệ tử chân truyền Thất Tinh Tông, nếu xử trí nhẹ, vấn đề không chỉ là khó mà phục chúng, thậm chí còn sẽ mở ra một tiền lệ rất không hay!!



Bạn cần đăng nhập để bình luận