Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1071 - Thất Tinh Tông chịu nhục



Chương 1071 - Thất Tinh Tông chịu nhục




Đại La Ma Quân bước ra từ trong đám người, trầm giọng nói:
- Nếu chúng ta đã dám để mọi người đến Đạo Lăng sơn, đương nhiên là chúng ta cũng có chuẩn bị… Bây giờ các vị chỉ cần tỉ mỉ lựa chọn đệ tử là được, đến lúc đó, tự sẽ có cách đưa bọn họ vào Thượng Cổ Cấm Địa.
Lời vừa nói ra, cho dù là những tên tai to mặt lớn trong ma đạo cũng không khỏi xôn xao bàn tán.
Lời này nghe thì dễ, nhưng bao nhiêu sức mạnh ẩn chứa bên trong quả thực vượt quá tưởng tượng.
Đương nhiên là không cần hỏi cũng biết, sợ là kiểu gì Đại La Ma Quân cũng sẽ không giải thích chi tiết trong đó, chỉ có đến thời khắc cuối cùng mới công bố ra.
Nhưng đối với bọn họ, có một cái cam đoan như vậy là đã đủ rồi.
Chính Đạo sẽ chọn ra một trăm người bước vào Thượng Cổ Cấm Địa, Ma Đạo đương nhiên cũng sẽ không thua kém, hơn nữa, Ma Đạo không thể làm mấy việc như dự tuyển chọn người, nên số trăm người này cũng chỉ có thể để bản thân mấy tên đứng đầu Ma Đạo tự suy xét cắt đặt.
Chuyện này cũng không phải là một chuyện đơn giản.
Cũng không biết vị truyền nhân của Ma Quân kia có xuất hiện vào Đại hội lần này hay không.
Lần Đại hội Đạo môn này chính là một lần bùng nổ của tất cả sức mạnh Ma Đạo, có thể lật bầu trời này lại hay không thì phải xem lần Đại hội Đạo môn này rồi.
- Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc đang nằm ngủ trong phòng, đột nhiên nghe thấy tiếng của Văn Trạch.
- Văn sư huynh, có chuyện gì vậy?
Bạch Nhạc hơi giật mình mở mắt, nhìn Văn Trạch thì có phần bất ngờ.
Mấy ngày nay Bạch Nhạc vẫn luôn ở chỗ này, bình thường Văn Trạch sẽ không bao giờ tới quấy rầy hắn, hơn nữa, vừa mới mở miệng liền gọi tên Bạch Nhạc, mà không phải là Bạch huynh, Bạch Nhạc lập tức có linh cảm, có thể đã xảy ra chuyện gì rồi.
Văn Trạch do dự một chút, sau đó chậm rãi nói:
- Lẽ ra chuyện này không liên quan gì đến huynh, nhưng mà... Ta năm đó cũng đi Thanh Châu, ta nghĩ, vẫn cần phải nói cho huynh biết.
Dù sao Bạch Nhạc cũng là người có suy nghĩ thấu đáo, Văn Trạch mới vừa nói được nửa đoạn đầu, hắn suy nghĩ một chút, lập tức đoán được mấy phần:
- Văn sư huynh, Thất Tinh Tông đã xảy ra chuyện gì sao?
Văn Trạch thấy Bạch Nhạc đoán được, thì không che giấu nữa, đáp:
- Đúng vậy. Người của Càn Khôn Kiếm Tông vừa đi tới chỗ ở của Thất Tinh Tông, tuyên bố sẽ khiến đệ tử của Thất Tinh Tông cút ra ngoài, ta biết người cầm đầu của Càn Khôn Kiếm Tông... Toàn bộ Thất Tinh Tông, e rằng không ai có thể chống đỡ được.
Văn Trạch ngừng một chút, sau đó tiếp tục nói:
- Nơi này là Đạo Lăng Thiên Tông, nếu ta ra mặt, nhất định sẽ gây thêm phiền phức... Tuy bây giờ huynh không có liên quan gì đến Thất Tinh Tông nữa, nhưng mà ta nhớ huynh có quan hệ rất tốt với Dương Bằng và Hà Tương Tư, cho nên ta tới nói với huynh một tiếng. Có nhúng tay vào hay không, tùy huynh quyết định.
Văn Trạch tuy kiêu ngạo, nhưng thật ra cũng không khó ở chung, thậm chí còn là ngươi luôn nhớ đến bằng hữu cũ.
Khi Văn Trạch lần đầu tiên đến Thất Tinh Tông, hắn đã có ấn tượng không tốt, có thể nói hắn hoàn toàn không coi trọng Thất Tinh Tông.
Nhưng vì mối quan hệ của Bạch Nhạc, về sau bọn hắn cũng có một chút tiếp xúc với Dương Bằng và Hà Tương Tư trong Thất Tinh Tông, mặc dù không thể nói quan hệ tốt bao nhiêu, nhưng ít nhất cũng có mấy phần giao tình.
Điều quan trọng nhất là Văn Trạch rất hiểu tính khí của Bạch Nhạc.
Văn Trạch đã nghe nói việc Bạch Nhạc trở mặt với Thất Tinh Tông, nhưng chuyện đó lại không liên quan gì đến quan hệ của Bạch Nhạc với Dương Bằng và Hà Tương Tư, Cũng chính vì vậy mà sau khi nhận được tin tức, hắn lập tức đến thông báo cho Bạch Nhạc.
Bạch Nhạc đột nhiên đứng dậy, hơi nhíu mày nói:
- Ta không có liên quan gì đến Thất Tinh Tông, nhưng Hà Tương Tư và Dương Bằng đều là bằng hữu của ta. Bằng hữu gặp nạn, ta sao có thể khoanh tay đứng nhìn.
Giống như dự đoán của Văn Trạch, Bạch Nhạc không hề do dự đã lập tức đồng ý ngay.
....
Nghênh Khách Phong
Bên trong biệt viện nơi đệ tử Thất Tinh Tông ở, các đệ tử của Thất Tinh Tông nằm la liệt khắp nơi, ngược lại, đệ tử của Càn Khôn Kiếm Tông gần như không bị thương.
- Nghe nói ở một nơi hẻo lánh như Thanh Châu không có nhân vật nào, nhưng không ngờ các ngươi lại yếu như vậy... Chậc chậc, tốt xấu gì cũng là Địa cấp Tông môn, thậm chí đến cả một người đáng để cho ta ra tay cũng không có, thật là lãng phí thời gian của ta.
Trong mắt thanh niên cầm đầu Càn Khôn Kiếm Tông lộ ra vẻ khinh thường, hắn chế nhạo nói:
- Nếu ta là các ngươi, ta sẽ lập tức thu dọn đồ đạc, xuống núi trở về Thanh Châu, đỡ phải mất mặt tại Đại hội Đạo môn.
Bị đối phương chế nhạo như vậy, các đệ tử của Thất Tinh Tông đều đỏ mặt giận dữ, muốn liều mạng chiến đấu với đối phương, nhưng lại không bằng một nửa sức mạnh của họ.
Bản thân sức mạnh của Càn Khôn Kiếm Tông đã nằm trên Thất Tinh Tông, càng quan trọng hơn, Thất Tinh Tông bây giờ không có cao thủ đứng đầu nào cả.



Bạn cần đăng nhập để bình luận