Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 984 - Ngoài Ý Muốn Cùng Vây Công



Chương 984 - Ngoài Ý Muốn Cùng Vây Công




Phải biết rằng, giá cả một viên Uẩn Tinh Đan, cũng chỉ mới vẻn vẹn năm mươi vạn linh thạch mà thôi.
- Bạch Nhạc, không phải là ngươi... kêu giá cho vui chứ?
Dương Bằng nuốt nước miếng một cái, không nhịn được mở miệng hỏi.
Dường như nhớ tới cái gì, lập tức cảnh giác nhìn Bạch Nhạc nói:
- Ngươi đừng đánh chủ ý vào ta, quen biết là quen biết, nhưng nhiều linh thạch như vậy, ta không lấy ra được đâu.
Bạch Nhạc cười lớn, lắc đầu nói:
- Yên tâm, ta so với trong tưởng tượng của các ngươi, cũng có chút tiền... Huống chi, sẽ có người giúp ta trả ít nhất năm trăm sáu vạn.
Gần như trong nháy mắt lời nói của Bạch Nhạc rơi xuống, một đạo kiếm quang cũng từ không trung hạ xuống, chém thẳng đến phòng số một chữ thiên.
Mặc dù theo lý thuyết người ở trong phòng được bảo mật, thế nhưng đến địa vị nhất định, muốn dò xét loại chuyện như vậy, quả thực quá dễ dàng.
Oanh!
Căn phòng to như vậy, gần như bị chém vỡ trong nháy mắt, để lộ ra bóng dáng mấy người Bạch Nhạc.
Trần Kiếm Phong!
Mặc dù ban đầu Trần Kiếm Phong không muốn nhúng tay vào chuyện này, nhưng sự tình tới mức này, hắn cũng đã thân bất do kỷ.
- Dừng tay!
Trong nháy mắt, người Càn Khôn thương hội liền phản ứng lại, một vị cao thủ Tinh Cung Cảnh lập tức nhảy ra, trực tiếp tấn công về phía Trần Kiếm Phong.
- Cút ngay!
Vừa ra tay, Trần Kiếm Phong đã biết, mục tiêu của mình chính là đám người Càn Khôn thương hội này, chứ không phải Bạch Nhạc, tự nhiên lúc này không chút hoang mang nghênh đón.
Thực lực bản thân Trần Kiếm Phong rất mạnh, bây giờ cũng không phải thời khắc sinh tử, chỉ ngăn chặn đối phương mà thôi, cho dù lấy một đánh nhiều, cũng vẫn có vẻ ung dung như cũ.
Không chỉ có Trần Kiếm Phong, mà một khắc sau còn có Tiền Thụy và mấy đệ tử Bắc Đẩu Tinh Cung đi theo Vệ Phạn Dạ cũng nhất thời xuất thủ, trong nháy mắt đánh thành một đoàn với người của Càn Khôn thương hội.
- Vệ Phạn Dạ, ngươi muốn làm cái gì?
Sắc mặt Dương Bằng trở nên âm trầm, lạnh lùng quát.
Chỉ là, lúc này Vệ Phạn Dạ lại không để ý tới Dương Bằng, trực tiếp coi hắn là lộ nhân giáp, thẳng thắn mở miệng nói:
- Yến Bắc Thần, đã lâu không gặp!
- Sợ là Vệ sư huynh còn chưa tỉnh ngủ?
Bạch Nhạc bình tĩnh đứng tại chỗ, không để ý đến căn phòng biến thành một vùng phế tích, vẻ mặt vô cùng bình tĩnh:
- Muốn cướp thủ thư, cứ động thủ là được, chỉ cần ngươi có bản lĩnh, cứ việc cầm đi!
- Thật hay giả, đánh một trận là biết! Yến Bắc Thần, ngươi sẽ không thắng được ta lần thứ hai đâu.
Vệ Phạn Dạ bước ra một bước, trong mắt lộ ra một đạo sát khí lạnh lùng, cổ tay khẽ đảo, trường kiếm chợt tới tay, hung hăng giết về phía Bạch Nhạc.
Trong nháy mắt, liền có một cỗ áp lực khủng bố đánh tới, mặc dù trước đây ở bên trong Thất Tinh Tông, Vệ Phạn Dạ đã từng có một lần giao thủ với Hà Tương Tư, nhưng trên thực tế, lần đó cũng chỉ là Hà Tương Tư đơn phương công kích mà thôi, căn bản không tính là Vệ Phạn Dạ chân chính xuất thủ.
Nhưng hôm nay, Vệ Phạn Dạ đối mặt Bạch Nhạc, vừa ra tay chính là toàn lực ứng phó.
Trong tích tắc, đừng nói là loại tiểu binh lính như Dương Bằng, cho dù là cao thủ đã bước vào Tinh Cung Cảnh như Hà Tương Tư và Tô Nhan, cũng bị mạnh mẽ ép lui, giống như muốn nhúng tay cũng khó làm được.
Nghiền ép!
Hiện tại Vệ Phạn Dạ đối mặt với Tinh Cung sơ kỳ bình thường, chính là quét ngang tất cả!
Chân mày Bạch Nhạc khẽ nhếch lên, ngay cả hắn cũng có thể cảm thụ được, lúc này Vệ Phạn Dạ mạnh hơn rất nhiều so với lúc ở Quảng Hàn Thiên Cung, tuy chưa dám nói có lực chiến Tinh Hải như Vân Mộng Chân, nhưng ít ra trong Tinh Cung Cảnh, đã là tồn tại cao cấp nhất.
Bạch Nhạc có thể cảm thụ được, cho dù hiện tại hắn bại lộ thân phận, toàn lực ứng phó, chỉ sợ cũng chưa chắc là đối thủ của Vệ Phạn Dạ.
Không trách được, Vệ Phạn Dạ lại bước vào Thanh Châu tìm phiền toái cho mình.
Nếu như chỉ dựa vào chính mình, chỉ sợ thật sự có chút khó giải quyết cục diện hiện tại.
Nhưng mà, gần như cùng lúc đó, một ánh đao quỷ dị hung hãn chém tới.
Phát sau mà đến trước, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn so với Vệ Phạn Dạ, đi trước một bước chém về phía Vệ Phạn Dạ.
Yêu Đao!
Lúc trước Bạch Nhạc đã chứng kiến qua uy lực của Yêu Đao thì còn đỡ, nhưng đối với những người lần đầu gặp Yêu Đao mà nói, tuyệt đối là quỷ dị muốn thổ huyết.
Lúc đầu, Vệ Phạn Dạ căn bản không quan tâm một đao này của đối phương, vung tay vỗ một cái, muốn trực tiếp đẩy đao này ra.
Nhưng mà, trong nháy mắt bàn tay gần rơi vào trên thân đao đối phương, một đao này lại đột nhiên đổi hướng, mạnh mẽ dịch chuyển một khoảng cách ngắn, trực tiếp chém tới cổ tay Vệ Phạn Dạ.
Ngay cả Vệ Phạn Dạ mạnh mẽ như nào, cũng không thể nghĩ đến biến cố bất ngờ này, dưới tình huống nguy cấp, kiếm trong tay Vệ Phạn Dạ chợt rút lui giống như là một tia chớp, cuối cùng ngăn trở một đao này.
Kết quả này là vì thực lực Vệ Phạn Dạ mạnh hơn Dương Đào nhiều, bằng không, dưới tình huống khinh thường, thậm chí một đao này có khả năng trực tiếp chém bàn tay hắn xuống.
- Ngươi là ai?
Vệ Phạn Dạ nhìn chằm vào đối phương, lạnh lùng mở miệng chất vấn.
- Yêu Đao, Dương Đào!



Bạn cần đăng nhập để bình luận