Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 947 - Giá lâm Thất Tinh Tông (2)



Chương 947 - Giá lâm Thất Tinh Tông (2)




- Là Vệ Phạm Dạ kia đó. Có người nói hắn mới là đệ nhất thiên kiêu Duyện Châu, đồ đen tóc trắng. Thế nào? Ngươi ở Duyện Châu chưa từng thấy hắn à?
Dương Bằng không hiểu hỏi.
Hỏi rõ thực sự là Vệ Phạm Dạ, trong lòng Bạch Nhạc nổi lên sóng thần. Trong nháy mắt đó, quả thực hắn có một loại kích động muốn trốn bán sống bán chết.
Lúc Bạch Nhạc ở Duyện Châu tất nhiên là chưa từng thấy Vệ Phạm Dạ.
Nhưng ở trong Quảng Hàn Thiên Cung, hắn không thể quen thuộc Vệ Phạm Dạ hơn được. Thậm chí hắn bại lộ thân phận, đánh một trận chém giết Vệ Phạm Dạ!
Nhưng... rõ ràng Vệ Phạm Dạ đã chết, làm sao lại khởi tử hồi sinh. Hơn nữa hắn lại xuất hiện ở trong Thất Tinh Tông.
Quan trọng nhất là mình đã bại lộ thân phận ở trước mặt Vệ Phạm Dạ. Nếu như Vệ Phạm Dạ còn sống, sợ là đã biết hắn là Yến Bắc Thần. Như vậy bây giờ hắn đến Thất Tinh Tông, nhất định là tự chui đầu vào lưới.
Giờ phút này, Bạch Nhạc thật sự muốn trốn xuống dưới núi. Nhưng ý niệm này vừa lóe lên trong đầu đã bị Bạch Nhạc mạnh mẽ đè xuống.
Trốn! Có thể chạy trốn tới đâu đây?
Thất Tinh Tông thật sự có lão tổ Tinh Hà Cảnh tọa trấn. Một khi hắn bại lộ thân phận, sẽ ép lão tổ Tinh Hà Cảnh ra tay. Không có Tiểu Bạch Giao bên người, hắn căn bản cũng không có khả năng chạy thoát!
Huống chi, cho dù hắn trốn xuống núi thì có thể làm gì chứ?
Tô Nhan vẫn ở đó, Bạch Gia vẫn ở đó. Chỉ cần đối phương muốn nhắm vào mình thì sẽ có cách ép mình ra!
Trốn, căn bản không có bất kỳ ý nghĩa gì!
Trong đầu hiện lên vô số ý niệm, nhưng trên mặt Bạch Nhạc vẫn không thể không ép mình trấn định lại. Hắn tùy ý mở miệng nói:
- Nghe tiếng đã lâu nổi danh, đáng tiếc không có duyên gặp! Nhưng không phải nghe đồn, hắn chết ở trong Quảng Hàn Thiên Cung rồi à?
- Hả? Tin này ngươi nghe từ đâu?
Dương Bằng vô cùng kinh ngạc liếc Bạch Nhạc, nhẹ giọng nói:
- Ta cũng hỏi lão đầu nhà ta mới biết được. Tên này bị giết ở trong Quảng Hàn Thiên Cung, nhưng Bắc Đẩu Tinh Cung lại lấy Thất Tinh Tỏa Hồn Trận bảo vệ một luồng thần hồn của hắn. Hơn nữa Bắc Đẩu lão tổ tự mình ra tay, vận dụng hoa sen tiên bảy sắc trọng tố thân thể cho hắn. Bây giờ thực lực hắn càng tăng hơn trước.
Dương Bằng nói những lời này, mới khiến cho Bạch Nhạc hiểu được đại khái.
Trong lúc nhất thời, vô số ý niệm hiện lên trong đầu nhưng cũng để cho Bạch Nhạc đoán được bảy tám phần.
Vệ Phạm Dạ chết ở bên trong Quảng Hàn Thiên Cung. Mặc dù Bắc Đẩu lão tổ có biện pháp cứu hắn, nhưng cũng không có khả năng không phải trả giá gì. E là ký ức bên trong Quảng Hàn Thiên Cung cũng chưa chắc có thể hoàn toàn bảo toàn.
Nói như thế, vậy thì dễ hiểu!
Vệ Phạm Dạ sợ rằng chỉ hoài nghi thân phận mình nhưng không có chứng cứ xác thực. Lúc này hắn mới không tiếc tự mình đến Thanh Châu, mục chính là túm lấy nhược điểm của Bạch Nhạc, ép Bạch Nhạc bại lộ thân phận.
Nghĩ vậy, Bạch Nhạc cười nhạt, ngược lại không còn sợ hãi như vậy.
Chỉ cần không có chứng cứ xác thực, vậy thì dễ cãi... Chỉ cần hắn cắn chết không thừa nhận, lấy quan hệ của hắn và Thất Tinh Tông, Thất Tinh Tông tất nhiên sẽ bảo vệ hắn. Bây giờ, ngược lại phải xem Vệ Phạm Dạ muốn làm trò gì.
Bạch Nhạc không tỏ vẻ gì, Dương Bằng cũng không nghĩ nhiều như vậy, tự mình nói.
- Lẳng lơ thì lẳng lơ, nhưng thực lực của tên này rất lợi hại. Bây giờ dường như đã là Tinh Cung hậu kỳ, toàn bộ đệ tử Thất Tinh Tông cũng không thể so với hắn! Ôi! Sao? Lúc ngươi ở Duyện Châu chưa gặp hắn. Bây giờ trở về, có muốn thử tay một chút không?
Đến cuối cùng, Dương Bằng vẫn không nhịn được xúi bẩy.
- Chớ hồ đồ! Người ta là đệ tử của Bắc Đẩu lão tổ, ta sánh thế nào được.
Bạch Nhạc hời hợt từ chối.
- Đúng rồi! Người Bắc Đẩu Tinh Cung, ta cũng quen một ít. Trừ Vệ Phạm Dạ ra, còn có ai tới?
Bạch Nhạc nhún nhún vai, tiếp tục hỏi.
- Còn có vài người linh tinh, ta không nhớ rõ.
Dương Bằng lắc đầu, tựa như nhớ ra cái gì lại tiếp tục nói:
- Dường như có Trần Kiếm Phong trưởng lão gì đó, còn có một đệ tử tên Tiền gì đó...
Dương Bằng nhắc như vậy, Bạch Nhạc hiểu ngay người đến tất nhiên là Trần Kiếm Phong và Tiền Thụy. Hai người kia ở Duyện Châu đều từng tiếp xúc với hắn. Nếu như Vệ Phạm Dạ thật sự hoài nghi hắn, như vậy để cho loại người tương đối quen thuộc với hắn như Trần Kiếm Phong đến dò xét cũng là chuyện đương nhiên.
- Trần trưởng lão thì ta quen. Ban đầu gặp nạn ở Đông Hải, chính là hắn truyền cho ta Bắc Đẩu Kiếm Trận, lúc này mới chuyển nguy thành an. Ta còn thiếu hắn một phần nhân tình đấy.
Bạch Nhạc gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Đúng rồi, Hà sư tỷ thế nào rồi?
- Cũng biết ngươi sẽ hỏi mà!
Dương Bằng cười đắc ý rồi mới tiếp lời:
- Bây giờ Hà sư muội cũng bước vào Tinh Cung Cảnh. Địa vị bên trong tông nước lên thì thuyền lên, nghiễm nhiên cũng phải có dáng vẻ của đại sư tỷ đấy.
Nghe thế, trong lòng Bạch Nhạc khá hài lòng:
- Hà sư tỷ thiên phú tốt, lại rất nỗ lực, có hồi báo cũng là chuyện đương nhiên.
- Ôi! Bạch huynh đệ, tan nói với ngươi, ngươi nên nhanh lên một chút. Bây giờ tông môn, úi, trong tông gì chứ! Bây giờ toàn bộ Thanh Châu không biết bao nhiêu người đánh chủ ý lên Hà sư muội đấy!



Bạn cần đăng nhập để bình luận