Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 629 - Thâm tàng bất lộ (2)



Chương 629 - Thâm tàng bất lộ (2)




Đối mặt với một Linh Phủ cảnh mà còn phải xuất ra Tinh Cung, chuyện này đã khiến Chu Đông Dương rất mất mặt rồi. Nên một khi đã ra tay, ông ta không nghĩ đến việc sẽ cho đối phương con đường sống.
- Nguyệt ảnh.
Chu Đông Dương chậm rãi nói ra hai chữ này, Tinh Cung sau lưng ông ta đột ngột phát ra ánh sáng màu trắng lạnh lẽo, thanh kiếm trong tay còn mang theo ánh sáng rực rỡ, Nguyệt Hoa Chi Lực mạnh mẽ mà điên cuồng ép về phía Bạch Nhạc.
Chỉ trong chốc lát, Bạch Nhạc cảm nhận được một cỗ áp lực cực kì lớn.
Trong lòng hắn nổi lên ý lạnh.
Lúc trước đối mặt với Mâu Kình Thần, nếu Chu Đông Dương chịu thi triển Giả Nguyệt Ảnh thì cho dù Mâu Kình Thần có toàn lực ra tay cũng không đến nỗi sẽ không chặn được.
Trước đó Bạch Nhạc chỉ nghĩ là Chu Đông Dương không muốn trả giá quá nhiều nên mới không cố gắng bảo vệ hắn. Nhưng hôm nay chứng kiến một kích này, lại khiến Bạch Nhạc ý thức được, kỳ thật khi đó căn bản Chu Đông Dương không hề có tâm tư muốn bảo vệ hắn.
Có lẽ cũng có thể là ông ta muốn giấu đi thực lực trước mặt Mâu Kình Thần.
Mặc kệ thế nào, bản thân Bạch Nhạc đối với Chu Đông Dương cũng chả quan trọng gì, đó là sự thật không thể chối cãi.
Xác định được điểm này, Bạch Nhạc lại nghĩ tới lúc Chu Đông Dương chưng ra khuôn mặt thân thiện với mình, trong lòng hắn liền không còn do dự nữa.
Lúc đấu với Mâu Kình Thần, ngươi không chịu xuất ra toàn bộ thực lực, vậy hôm nay ta sẽ đánh cho tới khi ngươi khiếp sợ mới thôi. Đề xem vị phủ chủ Duyễn Châu này còn có bao nhiêu lá bài chưa lật.
Bạch Nhạc nghĩ xong, lúc này đã không còn nương tay nữa.
- Thôn Thiên.
Ngay lập tức ma lực ngập trời túa ra xung quanh Bạch Nhạc, trong nháy mắt khi thân ngoại hóa thân xuất hiện thì nó bắt đầu điên cuồng cắn nuốt Nguyệt Hoa Chi Lực xung quanh, chỉ trong vài nhịp thở, thân ngoại hóa thân phía sau Bạch Nhạc lập tức rõ ràng.
- Thôn Thiên Quyết? Ngươi là Yến Bắc Thần?!
Đến giờ khắc này, Chu Đông Dương không thể không nhận ra đây là ai, trong chớp mắt, đáy lòng ông ta bỗng nhiên dâng lên nỗi sợ hãi.
Không phải là ông ta e ngại Bạch Nhạc mà là e ngại cái thân phận truyền nhân Thông Thiên Ma Quân này.
- Nổ!!!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra ý lạnh, hắn không hề do dự, nháy mắt thân ngoại hóa thân bỗng nhiên nổ tung, mang theo sức mạnh Thông Thiên Ma Công và sức mạnh được phản ngược lại khi cắn nuốt Nguyệt Hoa Chi Lực.
Cùng lúc đó, Bạch Nhạc đạp chân một cái, tiếp theo là ra quyền, bày ra tư thế muốn giết chết Chu Đông Dương.
Đương nhiên trên thực tế, trong lòng Bạch Nhạc cũng không có sát ý, bây giờ nhìn thì thấy kích này uy lực ngập trời, nhưng thật ra, Bạch Nhạc đã sớm giảm lực của Thôn Thiên Quyết đi, nếu không lấy thực lực hôm nay của hắn, thì uy lực bạo ra của Thôn Thiên Quyết không chỉ có như vậy.
Chẳng qua, Chu Đông Dương không hề biết chuyện này.
Giờ khắc này, Bạch Nhạc cũng cảm nhận được sát ý nồng nặc trên người đối phương, trong lòng đã kinh hãi thì sao còn dám cầu ăn may?! Trong chớp mắt khí tức quanh thân Chu Đông Dương tăng vọt, Tinh Cung ở sau lưng giống như sống lại, chiếu sáng rực rỡ.
Òanh!
Sức mạnh Thôn Thiên Quyết bỗng nhiên nổ tung, mặc dù đánh vào phía trên Tinh Cung của Chu Đông Dương, nhưng lại chẳng mang đến bao nhiêu uy hiếp, Tinh Cung chỉ lung lay vài cái rồi ổn định lại.
Đến giờ khắc này, làm sao Bạch Nhạc có thể không hiểu được, rất rõ ràng, thực lực của Chu Đông Dương không thể nào so sánh với một Tinh Cung cảnh bình thường được
Không nói quá chút nào, nếu Chu Đông Dương nguyện ý toàn lực ra tay thì cho dù là Mâu Kình Thần, cũng không dám nói là có thể thắng một cách dễ dàng.
Mặc dù trước kia Bạch Nhạc đã đoán được Chu Đông Dương đang giấu gì đó, nhưng hắn cũng không ngờ rằng ông ta lại giấu kĩ như thế, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Bạch Nhạc. Ở tình hình này, nếu còn đấu tiếp, sợ rằng tất cả bí mật sẽ bại lộ ra, đó chắc chắn không phải điều mà Bạch Nhạc muốn nhìn thấy vào hôm nay.
Bạch Nhạc chau mày lại, hắn lắc người một cái, lúc này đã bỏ chạy ra xa.
- Muốn đi à? Đâu có dễ như vậy!
Chu Đông Dương bị Bạch Nhạc bức đến nỗi phải xuất ra thực lực ẩn giấu bao lâu nay, trong lòng ông ta cũng nổi lên sát ý khủng khiếp. Nháy mắt, kiếm trong tay lần nữa lộ ra ánh trăng sáng rực, chém về phía Bạch Nhạc.
Ở tình thế hỗn loạn của thành Duyễn Châu này, Chu Đông Dương có thể ngồi vững cái chức phủ chủ Duyễn Châu, nếu là một Tinh Cung cảnh có thực lực bình thường, sợ là ông ta đã sớm chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Chu Đông Dương vừa mới bị thân phận của Bạch Nhạc hù sợ, nhưng sau khi bình tĩnh lại, ông ta cũng không nhịn được nổi lên lòng tham.
Chu Đông Dương không có tham Thông Thiên Ma Công mà là ý nghĩa đằng sau nó.
Nếu như có thể giết chết hoặc bắt sống vị truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân này, vào thời điểm khai mạc đại hội lại đưa đến Đạo Lăng Thiên Tông, lúc đó phần thưởng thu hoạch được sẽ phong phú thế nào cũng khó mà tưởng tượng được.
Đến khi đó, cho dù là Bắc Đẩu Tinh Cung hay Đông Hải Tiên Đảo, khi nhìn thấy phủ chủ Duyễn Châu như ông ta thì cũng phải cung kính, không dám có nửa phần vô lễ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận