Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1018 - Tìm Tòi (2)



Chương 1018 - Tìm Tòi (2)




- Từ lúc nào mà chuyện của ta, lại đến phiên ngươi quyết định vậy?
Bạch Nhạc lạnh lùng nhìn nữ tử kia, hỏi ngược lại.
- Đệ tử không dám!
Sau khi hừ nhẹ một tiếng, lúc này Bạch Nhạc mới nhàn nhạt mở miệng nói:
- Để hắn đến đây đi.
Nghe được câu này, nữ tử kia như được đại xá, sau khi bái lạy một cái, mới lui ra ngoài.
Tối đa cũng chỉ một khắc đồng hồ thời gian, liền có một thanh niên gõ cửa tiến đến, vừa vào cửa, Mạc Hàn liền trực tiếp quỳ xuống:
- Đệ tử Mạc Hàn, bái kiến sư tôn!
- Sư tỷ của ngươi nói, ngươi biết sai rồi ... Nói cho bản vương biết, ngươi sai ở đâu?
Bạch Nhạc lạnh lùng liếc nhìn Mạc Hàn, trầm giọng hỏi.
- Đệ tử không nên chống đối sư tôn, lại càng không nên động thủ với La Tiêu!
Mạc Hàn bị Bạch Nhạc hù dọa cho toàn thân đổ mồ hôi lạnh, vội vàng đáp.
Chỉ là, lần này, Bạch Nhạc vẫn không để ý đến hắn.
Mạc Hàn không biết, trên thực tế vị sư tôn trước mắt này là giả, thậm chí ngay cả hắn phạm lỗi gì cũng không biết, chỉ cho là câu trả lời của mình, chưa đủ để sư tôn thoả mãn, có điều bản thân chuyện này còn có ẩn tình khác, trong lòng Mạc Hàn hạ quyết tâm, lúc này dập đầu nói:
- Sư tôn, ta đối Bùi sư tỷ là thật tâm, xin sư tôn thành toàn, vô luận trả giá như thế nào, đệ tử cũng sẽ không tiếc.
Nghe thế, trong lòng Bạch Nhạc cũng đã có suy đoán.
Nữ tử kia hẳn là Bùi sư tỷ trong miệng hắn, mà vấn đề then chốt của tất cả chuyện này, chính là ở trên người tên La Tiêu kia, hoặc là Đại La Ma Quân.
Nghĩ rõ ràng điểm này, suy nghĩ của Bạch Nhạc nhất thời trôi chảy.
- Bất kể đại giới gì sao?
Bạch Nhạc bắt trước thanh âm của Thận Lâu Vương, âm trầm cười một tiếng, lạnh giọng nói:
- Ngươi cho rằng, ngươi có thể trả đại giới gì để ta động tâm?
“...”
Câu nói này, lập tức khiến cho Mạc Hàn chảy đầy mồ hôi lạnh, trong lúc nhất thời không biết nói gì.
- Được rồi, làm tốt chuyện của ngươi đi, chuyện này, bản vương tự có chủ trương.
Bạch Nhạc xua tay, lập tức mở miệng nói.
- Vâng!
Bạch Nhạc hơi trầm ngâm một chút, tiếp tục nói:
- Ngươi cảm thấy La Tiêu như thế nào!
Từ tin tức nhận được trước đó, Bạch Nhạc biết rõ, chỉ sợ tối nay đến Cổ Nhạn Lĩnh, chuyện quan trọng nhất, chính là gặp tên La Tiêu này, đúng lúc hiện tại có một cái cơ hội như vậy, có thể moi ra một ít lời, tự nhiên là tốt nhất.
Mạc Hàn bị Bạch Nhạc hỏi đến vấn đề này, liền vô ý thức cho rằng, sư tôn đã rất bất mãn với La Tiêu, nên trong lòng mừng như điên, liền vội vàng giải thích:
- Sư tôn, tên La Tiêu này cực kỳ ngang ngược, ỷ là nhi tử Đại La Ma Quân, hoành hành vô kỵ, đừng nói là chúng ta, coi như là sư tôn ngài, hắn cũng bằng mặt không bằng lòng, căn bản không có để ở trong mắt.
Bạch Nhạc hơi nheo mắt lại, vẫn chưa trả lời, nhưng trong ánh mắt lại mơ hồ lộ ra sát ý.
Trong nháy mắt, thanh âm hưng phấn của Mạc Hàn ngừng lại, sau khi gõ đầu một cái, mới đàng hoàng nói:
- Sư tôn, ta thừa nhận La Tiêu rất ưu tú, bất kể thiên phú hay là thực lực, đều là lựa chọn hàng đầu, nhưng... Hắn thật sự không thích hợp Bùi sư tỷ! Xin sư tôn minh giám!
Chỉ mấy câu nói, hình tượng La Tiêu đã gần như rõ ràng, đối với Bạch Nhạc mà nói, cái này đã đủ rồi.
Còn về phần, ân oán giữa Mạc Hàn và La Tiêu, Bạch Nhạc không có nửa điểm hứng thú.
- Đi xuống đi!
Bạch Nhạc liếc mắt nhìn Mạc Hàn, nhàn nhạt phân phó.
Mặc dù còn muốn nói tiếp vài câu, nhưng đã tới mức này, Mạc Hàn cũng không dám trả lời thêm nữa.
Chỉ trong chớp mắt, đã đến giữa đêm.
Dưới sự dẫn đường của nữ tử kia, rất nhanh, Bạch Nhạc đã chạy tới Cổ Nhạn Lĩnh.
Trên thực tế, cái gọi là Cổ Nhạn Lĩnh, chính là một sơn cốc hình chữ Nhạn, cũng không tính là lớn, nhưng lại lộ ra một cỗ khí tức thê lương.
Sau khi Bạch Nhạc chạy đến, đã có rất nhiều người trong ma đạo chờ ở chỗ này.
- Bái kiến Thận Lâu Vương!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người ở đây đồng thời khom người quỳ gối.
Cũng may bản thân Bạch Nhạc là phủ chủ Thanh Châu, nên không xa lạ gì với tràng diện này, bằng không chỉ sợ đã lộ rồi.
Ánh mắt chậm rãi đảo qua trên thân mọi người, cuối cùng rơi vào trên người một thanh niên mặc xích y dẫn đầu, mặc dù không ai giới thiệu, nhưng Bạch Nhạc vẫn có thể liếc mắt liền nhận ra, đối phương chính là La Tiêu mà đám người Mạc Hàn nói tới.
Đây không phải là đoán, càng không phải là cái gì bất ngờ, mà là kết quả suy đoán bình thường.
Tất cả mọi người tại chỗ đều khom người quỳ gối, duy chỉ có thanh niên này là có vẻ không để ý, giống như chỉ khom người cúi đầu theo lễ tiết, rất nhanh liền đứng dậy, lúc ánh mắt Bạch Nhạc quét qua, thậm chí còn nghênh đón rất tự nhiên, không sợ hãi chút nào.
Nghĩ đến lời nói trước đó của Mạc Hàn, trong lòng Bạch Nhạc không khỏi cười nhạt một hồi.
- Nghe nói, gần đây ngươi rất không an phận!
Bạch Nhạc nhìn chằm chằm vào La Tiêu, nhàn nhạt mở miệng nói.
Mặc dù mọi người đều biết có rất nhiều chuyện, trong lòng Thận Lâu Vương biết rõ, nhưng có chút lời nói thật, lại không thể chủ động vạch trần ra!
Quả thực thái độ rõ ràng như thế, khiến tất cả mọi người bị dọa cho giật mình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận