Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1128 - Sát cục đã thành



Chương 1128 - Sát cục đã thành




Cái gọi là thiên hạ võ công, Duy Khoái Bất Phá, cho tới nay hắn vẫn xì mũi coi thường, cho rằng đấy chẳng qua là ý nghĩ nực cười của bọn phàm phu tục tử. Nhưng khi một kiếm này thật sự hướng về phía mình, hắn ta mới ý thức được, đó không chỉ là ‘chuyện cười’.
Cái gọi là vô dụng, chỉ bởi vì tốc độ còn chưa đủ nhanh mà thôi.
Ngân hoa bị luồng sáng tím này chém nát, cũng triệt để khiến nội tâm Vệ Phạm Dạ sinh ra sợ hãi.
Thật ra hắn vốn không muốn liều mạng với Bạch Nhạc, mà chỉ muốn kéo chân Bạch Nhạc là đủ. Nhưng khi một kiếm này chém xuống, không liều mạng là không được rồi.
Trong nháy mắt, trên người Vệ Phạm Dạ bỗng lộ ra một hư ảnh Thất Thải Tiên Liên, nở rộ muôn vạn ráng mờ, như thần linh giáng thế.
Thất Thải Tiên Liên.
Trước đây Vệ Phạm Dạ dùng Thất Thải Tiên Liên tu bổ lại thân thể, nhưng sự thật thì hắn vẫn chưa hoàn toàn luyện hóa được sức mạnh của Thất Thải Tiên Liên. Chỉ khi thật sự bước vào Tinh Hải, hắn mới có thể hoàn toàn hóa sức mạnh này thành sức mạnh thuộc về mình.
Nhưng hôm nay khi tính mạng vào cảnh như chỉ mành treo chuông, Vệ Phạm Dạ bất đắc dĩ, chỉ đành mạnh mẽ huy động sức mạnh của Thất Thải Tiên Liên. Hắn đã không còn cách nào nữa rồi.
Chỉ là, sức mạnh như vậy không thể kéo dài, lấy thực lực bây giờ của Vệ Phạm Dạ, chẳng qua cũng chỉ có thể chống đỡ trong khoảng trăm tức mà thôi.
Nếu là lúc trước, e là Bạch Nhạc thật sự hết cách, chỉ có thể mạnh mẽ phòng ngự, lại bức sức mạnh của Cực Hàn Băng Hoa ra để ngăn cản loại công kích này. Nhưng hôm nay có Nghịch Ma Kiếm trong tay, hắn đã không thỏa mãn với việc chỉ phòng ngự nữa.
Huống chi bản thân Bạch Nhạc biết rõ, bây giờ kẻ muốn giết hắn chắc chắn không chỉ có mình Vệ Phạm Dạ. Kéo dài càng lâu, cục diện đối với hắn mà nói lại càng bất lợi.
Muốn phá vỡ thế này, hắn nhất định phải mạnh mẽ đánh tan sự phòng ngự của Vệ Phạm Dạ.
Bạch Nhạc hít sâu một hơi, Tinh Cung sau lưng hắn nháy mắt sáng bùng hào quang, đồng thời bên cạnh có vô số kiếm quang đang xuất hiện.
Chỉ là lần này không giống với lúc trước, có Nghịch Ma Kiếm, những kiếm quang chống đỡ quanh người Bạch Nhạc cũng toàn bộ biến thành màu tím.
Kiếm Linh Vũ.
Tấn công vĩnh viễn là cách phòng thủ tốt nhất.
Rầm...
Một tiếng rầm cực lớn vang lên, sức mạnh Tinh Cung của Bạch Nhạc bộc phát, một đường kiếm ảnh trong đó cũng chuyển động theo, thế như chẻ tre chém vào Vệ Phạm Dạ. Mà trong nháy mắt đó, vô số mưa kiếm cũng rơi xuống như mưa rào giữa hè, điên cuồng đánh vào đóa Thất Thải Tiên Liên trên người đối thủ.
Vẫn là thần thông Kiếm Linh Vũ, nhưng hôm nay được thêm sức mạnh của Nghịch Ma Kiếm chống đỡ, một kiếm này vẻ như đã mang theo sức mạnh của Tinh Hải.
Vô số mưa kiếm đánh vào trên Thất Thải Tiên Liên, khiến cho ngay cả thứ mạnh mẽ như Thất Thải Tiên Liên cũng có phần khó thể ngăn cản. Chỉ trong nháy mắt, đóa hư ảnh Thất Thải Tiên Liên gần như hoàn mỹ vô khuyết kia đã bị chém nứt vô số đường, giống như muốn phá vỡ ràng buộc mà rơi xuống người Vệ Phạm Dạ vậy.
Dù ở trong một vùng bão táp loạn đao, nhưng trận mưa kiếm màu tím kia vẫn cực kỳ chói mắt, phút chốc đã hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người.
Giờ khắc này, cho dù là Vệ Phạm Dạ hay Triệu Thụy đang đứng bên cạnh bày trận pháp cũng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Quá mạnh!!!
Bạch Nhạc thế này quả thực khiến đáy lòng của mỗi một người có mặt ở đây không khỏi rét lạnh. Đây thực sự vẫn là Bạch Nhạc ngày trước trầy da tróc vảy giao đấu với Đỗ Phi, sau cùng vì Đỗ Phi nhượng bộ mới miễn cưỡng bước vào vị trí một trăm người đứng đầu sao?
Không phải họ nói quá, nhưng thực lực mà Bạch Nhạc lộ ra bây giờ đã khiến hắn thật sự có đủ tư cách tranh hùng với những đệ tử đứng đầu Thiên Tông. Thậm chí ngoại trừ Vân Mộng Chân, Tư Đồ Lăng Phong, cùng với nhưng kẻ đứng đầu Thái Cực Đạo và Tiên Du Kiếm Cung, e là cả Đạo Môn chẳng được mấy người dám nói là mình có thể dễ dàng thắng Bạch Nhạc.
Mà thứ tạo ra sự chuyển biến này, vẻn vẹn chỉ là một thanh kiếm thôi.
Diệp Huyền đại sư.
Giờ khắc này, đáy lòng mọi người không khỏi lần nữa hiện ra cái tên này.
Năm đó Diệp Huyền gần như chỉ bằng sức bản thân mà ép được Đạo Lăng Thiên Tông đang thời hùng mạnh phải đôi phần nhượng bộ, để tranh được vị trí ngang bằng Thiên Tông cho Đại Càn vương triều, thật là quá đáng sợ!!!
Thực tế không chỉ có mấy người Triệu Thụy, Vệ Phạm Dạ mới có loại cảm thán này.
Trên Đạo Lăng Sơn, sự chú ý của Diệp Lăng Vân lần nữa dời về Bạch Nhạc.
Một kiếm này, khiến cho những kẻ máu mặt trong Ma Đạo và các lão tổ Tinh Hải Cảnh trong Chính Đạo đều bị chấn động.
Bọn họ không dám nói Bạch Nhạc chắc chắn có đủ sức thắng mình, nhưng chỉ bằng một kiếm này, tên nhóc đó đã có đủ tư cách nói chuyện ngang hàng với những lão tổ Tinh Hải Cảnh như họ.
Lúc này, thậm chí Diệp Lăng Vân và Mặc Kình cũng hơi cau mày.
Phải công nhận là trước đây họ đã hơi coi thường Bạch Nhạc rồi.
Nhưng ngay sau đó, Mặc Kình đã khôi phục như thường, cười lạnh nói:
- Diệp Lăng Vân, đệ tử Chính Đạo của các ngươi thật có tiền đồ ghê nhỉ? Đã nhiều năm như vậy rồi mà vẫn giỏi nội đấu thế.



Bạn cần đăng nhập để bình luận