Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 218 - Ngươi muốn kết giao bằng hữu với ta?



Chương 218 - Ngươi muốn kết giao bằng hữu với ta?




Chỉ là, đã đánh đến mức này, Bạch Nhạc sao có thể để cho đối phương thong dong rút đi.
Trong mắt hiện lên một tia tinh mang, Bạch Nhạc lạnh giọng nói,
- Chỉ là Nhiên Huyết Thuật, chẳng lẽ ta lại không biết à?
Nhướn mày, cơ hồ là đồng thời, trên người Bạch Nhạc cũng dấy lên một tia màu máu, cũng thi triển ra Nhiên Huyết Thuật.
Lúc ấy khi tập sát Đường Hách, Bạch Nhạc từ trên người Đường Hách có được Nhiên Huyết Thuật, hơn nữa là Nhiên Huyết Thuật rất dễ tu thành, chỉ là một mực không có cơ hội thi triển mà thôi, hiện giờ dưới sự bức bách của đối phương, Bạch Nhạc không muốn tùy tiện để lộ Thôn Thiên Quyết, chỉ có thể thi triển Nhiên Huyết Thuật để đối kháng.
Ầm!
Mượn lực lượng của Nhiên Huyết Thuật, thực lực của Bạch Nhạc cũng theo đó mà tăng vọt, không né tránh, Bạch Nhạc vẫn đánh ra một quyền, đón đỡ chính diện một kiếm này!
Quyền kiếm giao kích, trùng kích khủng bố đó cơ hồ khiến người ta hít thở không thông, cho dù là mấy đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đã chạy ra được một đoạn cự ly, cũng có thể cảm nhận được sự khủng bố của một kích này, theo bản năng quay đầu lại nhìn.
Keng một tiếng, trường kiếm trong tay đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đó không ngờ bị một quyền này đập cong, phát ra một tiếng gào thét, rời tay bay đi.
Trường kiếm rời tay, tất nhiên cũng có nghĩa là trận chiến này đã phân ra thắng bại.
Đánh bay trường kiếm, dư của một quyền này chưa hết, đập thẳng tới ngực đệ tử đó, hóa giải đại bộ phận lực lượng, tuy một quyền này không thể kích sát đối phương, nhưng cũng trong nháy mắt đánh nát xương ngực của đối phương, giống như một con chó chết ngã xuống đất, không thể giãy dụa được nữa.
Đánh gục một người này, Bạch Nhạc vẫn không chịu bỏ qua, thân hình nhấp nhoáng, trực tiếp bắt lấy trường kiếm vừa bị hắn đánh bay, bàn tay tóm một cái, ném thanh trường kiếm này đi.
Kiếm như cầu vồng!
Cho dù Bạch Nhạc không thi triển kiếm đạo, nhưng đến cảnh giới này, một kích tùy ý cũng ngầm có kiếm ý, trường kiếm phá không, phát sau mà đến trước, trực tiếp đâm thủng ngực, lại đóng đinh một người trên mặt đất.
Cho tới giờ phút này, đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông còn lại mới triệt để trốn ra khỏi tầm mắt của Bạch Nhạc.
Trong vũng máu, Bạch Nhạc ngạo nghễ mà đứng, giống như Tu La!
Tất cả đều phát sinh thật sự quá nhanh, nhanh đến mức bọn Tiếu Vượng và Đàm Y Viên thậm chí căn bản kịp phản ứng, cho tới lúc này mới không nhịn được mà hít một hơi lạnh, cả người lạnh toát, nhìn thân ảnh người áo xanh đứng trong vũng máu đó, ngay cả dũng khí chạy trốn cũng không có.
Trong phút chốc, lấy một địch bảy, khiến đối phương ba chết một thương, chỉ trốn được ba người! Nếu tính cả người từ lúc ban đầu đã bị Bạch Nhạc đánh cho bị thương nặng, lại đạt tới loại mức độ không thể tưởng tượng ba chết hai thương.
Đây còn là người sao?
Để tay lên ngực tự hỏi, toàn bộ Hàn Sơn, chỉ sợ cũng chỉ có vị Đại sư huynh được bọn họ sùng bái mới có thể miễn cưỡng làm được điểm này?
Trong ma đạo, từ bao giờ lại xuất hiện một nhân vật hung dữ như vậy?
Đây cũng là một điểm quan trọng nhất... Đối phương là Ma tu!
Đừng nhìn đối phương dường như có cừu oán với Huyết Ảnh Ma Tông, giết cho máu chảy thành sông, nhưng ai có thể đảm bảo, đối phương sẽ không thuận tay tiêu diệt cả những đệ tử chính đạo bọn họ?
Nghĩ tới đây, hai người không khỏi đều có chút khẩn trương.
Nhưng mà, bất kỳ ai cũng không ngờ rằng, khác với và bọn họ, Dương Bằng nhìn đối phương, trong mắt lại tỏa sáng, không hề có ý sợ hãi, ngược lại còn chủ động nghênh đón.
- Vị huynh đệ này, đa tạ ơn cứu mạng! Giới thiệu lại một lần nữa, tại hạ đệ tử chân truyền của Thất Tinh Tông, Dương Bằng, dương của cây dương, bằng của bằng hữu! Bình sinh tâm nguyện lớn nhất chính là quảng giao bằng hữu thiên hạ, không biết có thể kết giao bằng hữu với huynh đệ không?
Ôm quyền, Dương Bằng nghiêm trang nói.
Nghe thấy lời nói của Dương Bằng, Bạch Nhạc cũng không khỏi hơi ngẩn ra, có chút kinh ngạc mở miệng nói,
- Ngươi muốn kết giao bằng hữu với ta? Kết giao bằng hữu với một Ma tu?
Trận chiến vừa rồi, Bạch Nhạc cũng không hề che giấu, có thể nói là ma uy ngập trời, trừ khi mắt Dương Bằng bị mù, nếu không há có thể không nhìn ra hắn là Ma tu.
Đệ tử Thất Tinh Tông, thậm chí còn là đệ tử chân truyền, lại muốn kết giao bằng hữu với một Ma tu, thế chẳng phải là nực cười à.
- Ma tu thì sao?
Xua tay, Dương Bằng chẳng hề để ý nói,
- Lão đầu tử nhà ta từng nói, Ma tu cũng chỉ là lựa chọn một loại pháp môn tu hành khác mà thôi, tuy đi lầm đường tu hành, nhưng cũng không đến nỗi một gậy đánh chết hết. Người trong Huyết Ảnh Ma Tông là yêu nhân ma đạo khát máu ác độc, khiến người người đều muốn giết, nhưng loại nhân vật giống như huynh đệ, cho dù là Ma tu, Dương Bằng ta cũng bội phục vạn phần.
Những lời này, Dương Bằng nói rất lão khí hoành thu, bộ dạng như người từng trải, chỉ là khi nhắc tới lão đầu tử nhà ta, cũng khiến trong lòng Bạch Nhạc hiểu ra.
Có thể nói ra những lời như Ma tu chỉ là lựa chọn một loại pháp môn tu hành khác mà thôi, bất kể là lòng dạ hay là thực lực, đều thế tất hơn xa loại đầu đường xó chợ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận