Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1023 - Ước Chiến



Chương 1023 - Ước Chiến




Thận Lâu Vương và Bắc Đẩu Tinh Cung không có nửa điểm quan hệ, đột nhiên gửi một phong chiến thư như thế, khả năng duy nhất, chính là thăm dò, thăm dò quan hệ giữa Thận Lâu Vương và Yến Bắc Thần!
Chỉ là, mình mới vừa ở lại, chiến thư đã đưa đến, sợ rằng chuyện này không chỉ là do La Tiêu cố ý để lộ tin tức, mà là người Bắc Đẩu Tinh Cung, đã sớm để mắt tới mình.
Hầu như không cần nghĩ, Bạch Nhạc cũng hiểu, chuyện này có quan hệ cùng Vệ Phạn Dạ!
Chỉ là, dựa vào một điểm manh mối, là có thể đoán được Thận Lâu Vương và mình có quan hệ, hiển nhiên tên Vệ Phạn Dạ này nhạy bén hơn nhiều so với trong tưởng tượng!
- Sư tôn... có đệ tử Thất Tinh Tông đến đây bái kiến!
Ngay tại thời điểm Bạch Nhạc đang suy tư những vấn đề này, đột nhiên Bùi Tuyết Tê đi tới, nhẹ giọng nói.
- Hả?
Bạch Nhạc hơi kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Bùi Tuyết Tê, lộ ra vài phần thâm thúy.
Theo lý mà nói, người đến chỉ là đệ tử Thất Tinh Tông mà thôi, bản thân Bùi Tuyết Tê cũng có thể xử lý, căn bản không cần báo hắn mới đúng, nhưng Bùi Tuyết Tê vẫn chuyển lời tới, rõ ràng trong chuyện này có vài phần kỳ quặc.
Cảm nhận được ánh mắt của Bạch Nhạc, Bùi Tuyết Tê lạnh cả tim, lúc này mới giải thích:
- Đối phương tự xưng là Hà Tương Tư, nói là... Biết Bạch Nhạc chưa chết!
Lông mày Bạch Nhạc nhíu lại, giờ mới hiểu được dụng ý của Bùi Tuyết Tê, khóe miệng lộ ra một tia đùa cợt:
- Thế nào, ngươi đến xò xét ta?
Bùi Tuyết Tê lập tức bị dọa cho quỳ xuống.
- Sư tôn thứ tội!
Cái gì mà Hà Tương Tư biết Bạch Nhạc không chết, trên thực tế chỉ là một cái cớ mà thôi, Bùi Tuyết Tê muốn mượn cơ hội này, đến xò xét một chút, xem đến tột cùng Thận Lâu Vương có giết chết Bạch Nhạc hay không mà thôi.
- Tâm tư của ngươi, không khỏi quá nhiều đi.
Bạch Nhạc nhàn nhạt nói một câu, bình tĩnh hỏi:
- Bản vương giết Bạch Nhạc hay không, tự có suy tính của bản vương, quan hệ gì đến ngươi? Có phải ngươi đã chuẩn bị xong, thấy thời cơ không đúng, sẽ phản bội bản vương hay không?
- Đệ tử không dám!
Bùi Tuyết Tê bị dọa sợ, toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, thậm chí ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
- Tuyết Tê à, ngươi là một người thông minh, chỉ là... Còn chưa đủ thông minh!
Bạch Nhạc nhếch miệng lên nở một nụ cười rực rỡ, nhẹ giọng nói:
- Đứng lên đi!
- Vâng, đệ tử sẽ bảo nàng trở về.
Lúc này Bùi Tuyết Tê mới đứng lên nói.
- Không cần, để nàng vào đi! Không phải ngươi hiếu kỳ sao, vậy đứng bên cạnh cùng nghe đi.
Bạch Nhạc khoát tay, hờ hững mở miệng nói.
“...”
Mặc dù chỉ mấy câu nói đơn giản, nhưng hôm nay áp lực Bạch Nhạc mang đến cho Bùi Tuyết Tê quá lớn, khiến cho đáy lòng nàng không kiềm chế được sinh ra một tia sợ hãi.
Mặc dù những năm trước nàng cũng sợ vị sư tôn này, thế nhưng chưa từng có cảm giác như thế, chuyện này khiến trong lòng nàng luôn có chút bất an.
Trong chốc lát, Bùi Tuyết Tê đã theo lời dẫn Hà Tương Tư vào.
- Đệ tử Thất Tinh Tông, Hà Tương Tư, bái kiến Thận Lâu Vương!
Hà Tương Tư vừa bước vào gian phòng, liền khom mình hành lễ nói.
Bạch Nhạc nhìn Hà Tương Tư, trong lòng có chút cảm động, nhưng nét mặt lại không biểu lộ ra chút nào, chỉ nhàn nhạt mở miệng nói:
- Từ lúc nào mà lá gan người Thất Tinh Tông lại thay đổi to như thế? Ngươi không sợ, bản vương giết ngươi sao?
- Thận Lâu Vương có thân phận bực nào, nếu như giết một nữ tử như ta, chẳng phải là tự hạ thân phận sao?
Hà Tương Tư đối mặt Thận Lâu Vương, cũng không sợ hãi chút nào, cả người lộ ra một loại ung dung chi ý.
- Có ý tứ, ý đồ đến của ngươi là gì.
Trên mặt Bạch Nhạc lộ ra một nụ cười âm trầm, không để ý nói.
- Trận chiến ở Từ Châu, Thận Lâu Vương chiếm hết thượng phong, cuối cùng bắt đi Mộng trưởng lão và Bạch Nhạc, chỉ là... Thời gian dài như vậy, cũng chưa nghe đồn hai người này chết đi! Ta cả gan suy đoán, bọn hắn vẫn còn ở trong tay Thận Lâu Vương... Vì vậy tới gặp!
Hà Tương Tư tiếp tục nói.
- Sai lầm!
Bạch Nhạc cười lạnh một tiếng, khinh thường nói:
- Lúc hai người kia ở Từ Châu, đã bị bản vương giết chết, không có tin tức người chết truyền ra, là bởi vì... Bọn hắn đã sớm hài cốt không còn! Chẳng lẽ giết hai nhân vật như thế, còn cần bản vương phải chiếu cáo thiên hạ hay sao?
- Sợ rằng lời này của Thận Lâu Vương là nghĩ một đằng nói một nẻo?
Hà Tương Tư nhìn chằm chằm vào mắt Thận Lâu Vương, trầm giọng nói:
- Theo ta được biết, Thận Lâu Vương luôn lấy cẩn thận xưng danh, nếu như không có nguyên nhân gì đặc biệt... Làm sao sẽ tới Kinh Châu?
Câu nói này, nhất thời để cho trong lòng Bạch Nhạc đột nhiên nhảy lên!
Đừng thấy hắn giả dạng Thận Lâu Vương lâu như vậy, nhưng đến tột cùng cái gì mới là tính cách thật của Thận Lâu Vương, hắn cũng không biết.
Bạch Nhạc liếc nhìn biểu tình của Bùi Tuyết Tê, trong lòng càng khẳng định loại thuyết pháp này.
Bây giờ hồi tưởng lại một chút, trước đây Thận Lâu Vương công kích Thất Tinh Tông, chỉ muốn giết chết một ít đệ tử Thất Tinh Tông, căn bản không có dự định liều mạng cùng Tinh Hà lão tổ, cuối cùng bị Tinh Hà lão tổ gây thương tích, cũng lập tức bắt Mộng Thiên Thu và mình chạy trốn, chứ không phải nỗ lực giết chết càng nhiều đệ tử Thất Tinh Tông báo thù.



Bạn cần đăng nhập để bình luận