Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 907 - Một Cái Rơi Sai (2)



Chương 907 - Một Cái Rơi Sai (2)




Nguyệt Lâm Tiên dùng tay bắt ấn quyết, trong nháy mắt, luồng thần hồn này đột nhiên lộ ra một tia tà khí, Thần Hồn Chi Lực khủng bố thuận thế nổ lên, lần nữa đánh về phía Vân Mộng Chân.
Mặc dù Vân Mộng Chân rất mạnh, nhưng cuối cùng vẫn chưa bước vào Tinh Hải Cảnh, đối đầu với loại cường giả đứng đầu như Nguyệt Lâm Tiên, lại bị mưu hại trước, cho dù là nàng cũng không có bao nhiêu cơ hội đánh trả, chỉ có thể liều mạng giãy dụa, kéo dài thời gian!
Chỉ là cùng lúc đó, Bạch Cốt Tù Lung bên ngoài cơ thể Vân Mộng Chân cũng đồng thời lộ ra một đạo khí tức tử vong, bắt đầu ăn mòn thân thể Vân Mộng Chân, muốn ăn mòn hết một thân huyết nhục của nàng.
Bản thân chuyện này là phương thức luyện hóa bạch cốt tàn nhẫn nhất, một khi thành công, Vân Mộng Chân sẽ hóa thành Bạch Cốt Hóa Thân, triệt để chết đi.
Bạch Nhạc ở cách đó không xa, tận mắt nhìn thấy tất cả, nào có nửa chút do dự, bàn tay hơi nắm lại, Côn Ngô Kiếm chợt tới tay, hung hãn chém về phía Bạch Cốt Tù Lung bên ngoài cơ thể Vân Mộng Chân.
Oanh!
Côn Ngô Thần Kiếm kinh khủng bực nào, dưới tính huống Bạch Nhạc toàn lực thi triển, Bạch Cốt Tù Lung cũng ứng tiếng mà nát.
Một khắc sau, Bạch Nhạc liền ôm lấy thân thể Vân Mộng Chân.
Chỉ là thức hải đã bị Nguyệt Lâm Tiên xâm nhập, mặc dù tránh thoát Bạch Cốt Tù Lung, nhưng Vân Mộng Chân cũng vẫn không cách nào tỉnh lại.
- Gào!
Tiểu Bạch Giao phát ra một tiếng long ngâm, cũng lập tức rơi vào trên vai Bạch Nhạc, có chút ngạc nhiên nhìn Bạch Nhạc, giống như cực kỳ bất mãn đối với việc Bạch Nhạc cận kề với nữ nhân hung dữ này như thế.
Bạch Nhạc ôm Vân Mộng Chân, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Vân Mộng Chân, trong lòng hơi trầm xuống, hắn biết, cho dù hủy diệt được Bạch Cốt Tù Lung, nhưng đó cũng chỉ là trị ngọn không trị gốc, không giải quyết được Nguyệt Lâm Tiên, thì vẫn không cứu Vân Mộng Chân.
Bạch Nhạc khẽ cắn môi, trong lòng hạ quyết tâm, trầm giọng dặn dò:
- Tiểu Bạch Long, canh trừng giúp chúng ta, bất kỳ người nào dám tới gần... Giết!
- Gào!
Mặc dù không biết Bạch Nhạc muốn làm gì, thế nhưng Tiểu Bạch Giao nghe hiểu được lời này, nên lập tức đồng ý.
Dặn dò Tiểu Bạch Giao xong, ý niệm trong đầu Bạch Nhạc hơi trầm xuống, trong tích tắc, cả người nhất thời cứng ngắc.
Thần hồn xuất khiếu!
Trong Hàn Đàm thủy phủ, Bạch Nhạc chỉ có thể miễn cưỡng khiến thần hồn xuất khiếu, nhưng một đường đi tới này, thực lực Bạch Nhạc không ngừng tăng lên, sau khi luyện hóa Cực Hàn Băng Hoa, thần hồn liền cường đại hơn, bây giờ xuất khiếu, tự nhiên không nhiều trắc trở lắm.
Bạch Nhạc không dám có chút do dự nào, trong nháy mắt thần hồn đã bay vào trong đầu Vân Mộng Chân!
Nếu như Vân Mộng Chân tỉnh, tự nhiên Bạch Nhạc không cách nào tiến vào bên trong, nhưng dưới tình huống Vân Mộng Chân không hề chống cự, muốn đi vào cũng không quá khó khăn.
Trong nháy mắt, Bạch Nhạc đã bay vào trong đầu Vân Mộng Chân.
Vừa mới vào, Bạch Nhạc đã nhìn thấy thần hồn Nguyệt Lâm Tiên đang không ngừng công kích Vân Mộng Chân.
- Nguyệt Lâm Tiên, quả nhiên là ngươi!
Trong nháy mắt nhìn thấy đối phương, Bạch Nhạc liền cười lạnh.
Bạch Nhạc vừa mở miệng, bất kể là Nguyệt Lâm Tiên hay là Vân Mộng Chân đều bị dọa cho giật mình.
Ai có thể nghĩ tới, trong một cái đầu nho nhỏ, vậy mà lại đồng thời có thần hồn ba người cùng tồn tại.
- Yến Bắc Thần!
Trong mắt Nguyệt Lâm Tiên lộ ra sát ý, lành lạnh mở miệng nói.
- Nguyệt Lâm Tiên, người ngươi bày kế muốn giết là ta sao?
Bạch Nhạc cười lạnh một tiếng, trầm giọng nói:
- Chỉ là ngươi ngàn vạn lần không ngờ, lệnh bài lại ở trong tay thánh nữ!
- Không đúng, làm sao ngươi có thể tiến vào?
Nguyệt Lâm Tiên nhìn Bạch Nhạc, rốt cục ý thức được chỗ không đúng.
Trước không nói Yến Bắc Thần chỉ có thực lực Tinh Cung sơ kỳ, tại sao có thể làm được thần hồn xuất khiếu, quan trọng hơn là, bây giờ đang ở trong Quảng Hàn Thiên Cung!
Hắn biết rõ, một khi bước vào nơi đây, sẽ bị kiếm ảnh truyền thừa của Quảng Hàn Tiên Tử ảnh hưởng, chỉ có cảm ngộ được truyền thừa, mới có thể tỉnh lại, bằng không, sẽ một mực đắm chìm ở bên trong, cũng chính bởi vì vậy, cho nên hắn mới lựa chọn thời này tới phát động công kích.
Bằng không, lệnh bài kia một mực ở trên người Yến Bắc Thần, hắn cần gì phải đợi đến đêm trăng tròn, đợi người cầm lệnh bài bước vào Quảng Hàn Thiên Cung mới lựa chọn ra tay.
Bạch Nhạc hơi nhíu mày, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Không có gì là không có khả năng, Nguyệt Lâm Tiên, cuối cùng ngươi cũng không phải thần, không tính được hết tất cả!
- Có câu này không biết ngươi từng nghe qua hay không!
- Một con cờ sai... Cả bàn đều thua!
Có phải cả bàn đều thua hay không còn chưa nhất định, nhưng nước đi này thật sự sai rồi.
Mặc dù Nguyệt Lâm Tiên không biết Yến Bắc Thần làm sao làm được, nhưng chắc chắn Yến Bắc Thần đã bước vào Quảng Hàn Thiên Cung trước đêm trăng tròn, là giải thích duy nhất.
Rốt cục vào giờ khắc này kế hoạch vốn hoàn mỹ không một tia tì vết, xuất hiện sơ hở.
- Yến Bắc Thần, trên đời này không có kẻ địch vĩnh viễn! Ngươi cũng thấy đó, ta tu hành Bạch Cốt Hóa Thân, đối với ma đạo không có bài xích! Thậm chí còn ngược lại, chúng ta có thể trở thành bằng hữu.
Nguyệt Lâm Tiên nhìn Bạch Nhạc, bình tĩnh mở miệng nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận