Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1216 - Ai Nhanh Ai Chậm, Còn Có Lo Lắng Sao?



Chương 1216 - Ai Nhanh Ai Chậm, Còn Có Lo Lắng Sao?




- Thủy Mặc Đan Thanh!
Gần như cùng lúc đó, Mặc Vũ cũng vạch ngón tay một cái, dùng thần thông sở trường đánh tới, dường như mặc sắc mở ra, một mảnh nùng mặc gào thét như ma khí, lập tức bao phủ Vân Mộng Chân vào bên trong.
Chỉ là, từ thời điểm Vân Mộng Chân quyết ý xuất thủ tranh chấp, cũng đã đoán được phản ứng của đối phương, cho dù đang luyện hóa Tức Thổ, cũng vẫn phân ra một bộ phận tâm thần để ngăn cản đối phương công kích.
Kiếm trong tay khẽ đảo, trong nháy mắt, liền có một đao kiếm quang huyễn lệ chém ngang mà ra, toàn thân Vân Mộng Chân giống như là bị một vòng Huyền Nguyệt bao phủ, cao quý thần thánh.
Huyền Nguyệt Biến!
Đều là thần thông đỉnh cấp nhất, nhưng nếu như bình thường đối địch, Vân Mộng Chân rất khó ngăn cản Nhậm Tiêu Dao và Mặc Vũ công kích, có điều hôm nay nàng trực tiếp nhảy vào trong Tức Thổ, Nhậm Tiêu Dao và Mặc Vũ cũng không dám xông vào bên trong, chỉ có thể cách không công kích từ xa, tự nhiên uy lực bị suy yếu nhiều.
Cho dù lấy một chọi hai, Vân Mộng Chân vẫn có thể tiếp tục chống đỡ.
- Tiêu Dật Phong, Lâm Tuyết Dật, hai tên ngụy quân tử các ngươi, còn không xuất thủ, chẳng lẽ chờ Vân Mộng Chân luyện hóa Tức Thổ hay sao?
Mắt thấy không làm gì được Vân Mộng Chân, Nhậm Tiêu Dao liền không nhịn được, tức miệng mắng to Tiêu Dật Phong.
Trong lòng vốn có chút chần chờ, bây giờ thấy đám người Nhậm Tiêu Dao quả thực không làm gì được Vân Mộng Chân, Lâm Tuyết Dật cũng không suy nghĩ nhiều nữa, giơ ngang kiếm trong tay một cái, muốn xuất thủ!
Nhưng mà, cũng ngay lúc đó, trong mắt Thư Khánh Dương không khỏi lộ ra vẻ hoảng sợ, gấp giọng hô lớn:
- Không đúng, Tức Thổ đang nhanh chóng giảm thiểu... Là Yến Bắc Thần!
So với Vân Mộng Chân, Thư Khánh Dương càng quan tâm Bạch Nhạc hơn, trong lòng Thư Khánh Dương, sợ rằng từ uy hiếp Bạch Nhạc còn lớn hơn Vân Mộng Chân.
Bây giờ người khác dời lực chú ý trên người Vân Mộng Chân, hắn lại là người thứ nhất phát hiện ra Tức Thổ có điểm dị thường.
Một tiếng hét to này, nhất thời dọa cho tất cả mọi người giật mình.
Ánh mắt vô ý thức nhìn theo Thư Khánh Dương, lúc này mới phát hiện, ở một bên khác, Tức Thổ đang lấy một loại tốc độ mà mắt thường có thể thấy được nhanh chóng giảm thiểu!
Hơn nữa, theo Tức Thổ không ngừng giảm thiểu, mấy người cũng thấy rõ Yến Bắc Thần trong nham thạch!
Bàn tay Yến Bắc Thần hơi mở ra, một tòa Lung Linh Thiên Cung trong tay hắn giống như đang mở cái miệng lớn, nhanh chóng nuốt hết Tức Thổ xung quanh vào trong Thiên Cung!
- Quảng Hàn Thiên Cung? !
Tin tức về vị truyền nhân Ma Quân này, đã sớm không phải bí mật gì, huống hồ, trước đó bọn hắn cũng từng có giao thủ cùng Yến Bắc Thần, tự nhiên nhận ra Quảng Hàn Thiên Cung, chỉ là không có ai nghĩ đến, Yến Bắc Thần lại phát rồ như vậy, không ngờ hắn trực tiếp lấy Quảng Hàn Thiên Cung ra thu Tức Thổ!
Trên thực tế, không chỉ là bọn hắn, ngay cả Vân Mộng Chân đang luyện hóa Tức Thổ, thấy một màn như vậy, cũng không khỏi trợn to hai mắt, nhất thời cảm giác trước mắt có một mảnh hắc tuyến!
Đều là mạo hiểm cướp đoạt Tức Thổ, nhưng nàng là chậm rãi luyện hóa, còn Bạch Nhạc thì là trực tiếp dùng Quảng Hàn Thiên Cung thu, chuyện này là cùng một cái khái niệm sao?
Chuyện này rất giống việc có một thùng nước lớn, ngươi thì uống, mà người ta là trực tiếp dùng ống tiếp nước, ai nhanh ai chậm, còn phải nghĩ sao?
. ..
- Quảng Hàn Thiên Cung!
Chứng kiến Bạch Nhạc lấy Chưởng Trung Thiên Cung thu Tức Thổ, khóe miệng Diệp Lăng Vân không khỏi có chút co lại.
Sau khi Mặc Kình nói ra, hắn liền có một loại cảm giác mơ hồ không tốt, nhưng làm thế nào cũng không nghĩ đến, có thể dùng phương thức này tới luyện hóa Tức Thổ.
Chuyện này thật sự là đánh vỡ quy tắc!
Nghĩ vậy, ngay cả Diệp Lăng Vân cũng không khỏi có chút đau đầu.
Còn may, Ninh Giang vẫn không để hắn thất vọng, đã ép Mặc Kình nhượng bộ trước một bước, vừa nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Lăng Vân nhất thời thoải mái không ít.
Chân mày Ninh Giang hơi nhíu lại, cũng lập tức mở miệng nói:
- Xem tiền bối đã thắng trận đánh cuộc này rồi.
Trên thực tế, trước khi Bạch Nhạc xuất thủ, Ninh Giang cũng không nghĩ đến loại kết quả này, thế nhưng... Thắng thua đã không quan trọng.
Ninh Giang có vẻ cực kỳ tức giận, căn bản không chờ kết quả đã trực tiếp chịu thua, lập tức dặn dò nói:
- Có chơi có chịu, phàm là người Đạo Lăng Thiên Tông ta, đều không thể chủ động xuất thủ với Mặc Vũ!
- Vâng!
Trong nháy mắt, trưởng lão và đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông đồng thời khom người đáp.
Kỷ luật nghiêm minh, thái độ trên dưới một lòng như thế, cũng làm cho Mặc Kình hơi ngưng lại, âm thầm thở dài một tiếng.
Mặc dù bên trong Đạo Lăng Thiên Tông, cũng mâu thuẫn trùng điệp, nhưng ít nhất bên ngoài, vẫn hoàn toàn vâng theo mệnh lệnh vị Chưởng Giáo chân nhân này như cũ.
So sánh ra, Ma Đạo mới chính thức là năm bè bảy mảng.
Hắn không làm được kỷ luật nghiêm minh như Ninh Giang, cho nên, dù ván này thắng, cũng căn bản không có cách đổi ý, càng không gánh nổi Bạch Nhạc.
Chỉ là, xuyên thấu qua Thanh Thiên, nhìn tư thế hăng hái kia của Bạch Nhạc, trong lòng Mặc Kình vẫn có chút đau lòng khó diễn tả được.
Bây giờ tâm thái của hắn đã hoàn toàn khác biệt với trước đó.



Bạn cần đăng nhập để bình luận