Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 681 - Đứng Ở Sau Đèn Thì Tối (2)



Chương 681 - Đứng Ở Sau Đèn Thì Tối (2)




Mặc kệ là người phủ thành chủ, người Đông Hải Tiên Đảo, hay là người Bạch Cốt Thần Giáo, đều đang điên cuồng tìm kiếm tung tích Bạch Nhạc, từ trong thành đến ngoài thành, đặc biệt là cửa Bắc đi đến Bắc Đẩu Tinh Cung, càng bị tìm kiếm kỹ càng.
Nhưng Bạch Nhạc giống như đột nhiên biến mất, cho dù ai cũng không tìm được nửa điểm tung tích.
... ..
Sáng sớm, ánh sáng mặt trời đầu tiên theo cửa sổ tiến vào trong phòng.
Bạch Nhạc chậm rãi đứng dậy, liếc mắt nhìn Lục Yên Nhiên vẫn đang ngủ say, khóe miệng lộ ra một nụ cười rực rỡ, lặng yên rời khỏi phòng.
Trong chớp mắt rời phòng, Bạch Nhạc liền biến thành một hạ nhân tầm thường chút, lặng yên không một tiếng động rời khỏi Lục phủ.
Có Thiên Cơ Biến, chỉ cần thu liễm khí tức, giấu diếm những người bình thường này, thực sự quá dễ dàng.
Bạch Nhạc thuê một chiếc xe ngựa tại Xa Mã Hành, sau đó thản thản nhiên ngồi ở bên trong, ngênh ngang rời khỏi Duyện Châu Thành, chậm rãi tiến về Bắc Đẩu Tinh Cung.
Giống như đứng ở sau đèn thì tối.
Bạch Nhạc lấy thân phận một công tử ca bình thường thuê xe ngựa, đi thẳng đến Bắc Đẩu Tinh Cung, tránh xa các tai mắt ngầm, dễ dàng thoát khỏi ánh mắt của tất cả mọi người.
Vén màn xe lên, liếc mắt nhìn bầu trời xanh thẳm, khóe miệng Bạch Nhạc không khỏi hiện ra một nụ cười rực rỡ.
... ...
- Thuộc hạ vô năng!
Tiểu Đoạn quỳ xuống trước mặt Chu Đông Dương, cúi đầu hồi báo:
- Tất cả manh mối có thể nghĩ đến đều đã tìm một lượt, nhưng vẫn không có tung tích của Bạch Nhạc, sợ rằng bây giờ đối phương đã rời xa phạm vi Duyện Châu Thành.
- Đứng lên đi!
Chu Đông Dương xua tay, nhẹ giọng nói:
- Người sốt ruột cũng nên là Mâu Kình Thần và Bạch Cốt Thần Giáo, chuyện này không có quan hệ quá lớn với chúng ta.
Tiểu Đoạn cười khổ một tiếng, lúc này mới đứng dậy, nhẹ giọng thở dài nói:
- Vị Bạch phủ chủ này, có thể khuấy động phong vân tại Thanh Châu, hiện tại xem ra, quả nhiên không phải là hư danh, phần tâm cơ và thủ đoạn này, xác thực lợi hại.
- Có thể từ một tạp dịch vô danh của Linh Tê Kiếm Tông, trong vòng mấy năm ngắn ngủi leo đến độ cao như hiện nay, nếu không có chút bản lĩnh, sợ là đã sớm hài cốt không còn.
Chu Đông Dương cười lạnh một tiếng, lập tức mở miệng nói:
- Chỉ có điều, Bạch Nhạc hắn ngàn vạn lần không nên, để cho ta phát hiện ra hắn và Yến Bắc Thần có liên hệ... Trốn được mùng một, không tránh được mười lăm, hãy đợi đấy!
- Ý đại nhân là?
- Đi thôi, theo ta đến Linh Tê Kiếm Tông một chuyến... Mặc kệ là hắn, hay là Yến Bắc Thần, đều không gạt bỏ được Linh Tê Kiếm Tông!
Chu Đông Dương cười lạnh một tiếng, trầm giọng mở miệng nói:
- Nếu ta đoán không sai, chắc chắn Côn Ngô Kiếm ở ngay phía sau núi Linh Tê Kiếm Tông!
- Chúng ta đến Linh Tê Kiếm Tông, chờ hắn trở về!
Khoảng cách từ Duyện Châu Thành đến Bắc Đẩu Tinh Cung không tính là quá xa, cho dù là ngồi xe ngựa từ từ đi, thì chỉ tốn ba ngày thời gian, Bạch Nhạc cũng chạy tới chân Bắc Đẩu Sơn.
Đứng từ xa ngẩng đầu, là có thể nhìn thấy Bắc Đẩu Sơn hiểm trở.
So với Thất Tinh Tông, từ ngoài nhìn vào, dường như Bắc Đẩu Tinh Cung cũng không đẹp mắt như vậy, chỉ là nếu như quan sát tỉ mỉ, vẫn có thể phát hiện, địa thế của Bắc Đẩu Sơn, hiểm trở nhiều so với Thất Tinh Tông, quan trọng hơn là, linh khí nơi đây càng nồng nặc hơn.
Có người nói động thiên phúc địa, hiển nhiên là nói Bắc Đẩu Sơn này rồi.
Đến vị trí này, Bạch Nhạc cũng để xe ngựa rời đi, trên thực tế, coi như hắn muốn tiếp tục đi, thì sơn đạo nơi đây hiểm trở, xe ngựa cũng không cách nào tiếp tục đi tiếp.
Đương nhiên, đối với Bạch Nhạc mà nói, có thể một đường dễ dàng đi tới nơi này, đã coi như là vượt quá mong muốn.
Tìm một mảnh rừng cây bí ẩn, đổi một bộ bạch y, khôi phục tướng mạo sẵn có.
Hơn nữa, tới mức này, Bạch Nhạc cũng không tiếp tục ẩn giấu khí tức nữa, một bước bước vào không trung, thẳng đến Bắc Đẩu Sơn.
... ... ....
- Tới!
Không lâu sau khi Bạch Nhạc bay vào không trung, mấy hắc bào nhân một mực canh giữ ở dưới Bắc Đẩu Sơn, nhất thời tập trung tại vị trí của Bạch Nhạc.
Trên thực tế, từ khi biết được Bạch Nhạc rời khỏi Duyện Châu Thành, bọn hắn lợi dụng tốc độ nhanh nhất chạy tới Bắc Đẩu Sơn, thủ ở chỗ này chờ Bạch Nhạc tới tự chui đầu vào lưới.
- Đã chuẩn bị xong chưa?
- Đại trưởng lão yên tâm, đã sớm chuẩn bị xong, chỉ cần Bạch Nhạc bước vào khu vực mục tiêu, chúng ta có thể lập tức mở ra Bạch Cốt Trủng, hắn có chạy đằng trời!
Lúc này có hắc bào nhân hơi khom người, trầm giọng hồi đáp.
- Vậy thì đi thôi!
Cánh tay vung lên, trong nháy mắt, liền có mấy vị hắc bào nhân bay lên, thẳng đến phương hướng Bạch Nhạc mà đi!
Có thể lăng không phi hành, chí ít cũng phải sở hữu thực lực Tinh Cung Cảnh, bên này khẽ động, Bạch Nhạc cũng cảm nhận được đối phương tồn tại.
Khoảng cách không quá xa, trong chốc lát, hai người kia đã ngăn lối đi Bạch Nhạc lại.
Không có Huyết Ảnh Ngoa, lại dưới tình huống không thể vận dụng Thông Thiên Ma Thể, tốc độ Bạch Nhạc thật sự không quá nhanh, hầu như không gì có thể bỏ qua đối phương.
Trong nháy mắt, Bạch Nhạc chợt ngừng lại trên không trung, con mắt hơi hơi nheo lại!
Bạch Cốt Thần Giáo!



Bạn cần đăng nhập để bình luận