Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 750 - Một lần kiên cường, một kiếm đỉnh cao!



Chương 750 - Một lần kiên cường, một kiếm đỉnh cao!




Trên thuyền lớn, nhìn thấy một kiếm này đột nhiên trong lòng tất cả mọi người không khỏi giật mình một cái, cho dù là những cao thủ Tinh Cung Cảnh Huyền Cấp Tông Môn, cũng cảm nhận được một trận đè nén đến nghẹt thở.
Không hề khoa trương, nếu như một kiếm này của Bạch Nhạc chém về phía bọn chúng, e rằng không ai dám nói bản thân có thể chống đỡ được.
Thậm chí là Nhậm Bách Đào cũng không nhịn được khẽ nhíu lông mày.
Không thể không thừa nhận, bàn về thực lực, chỉ e Bạch Nhạc không hề thua kém hắn, chỉ với một kiếm này, cho dù không có Bắc Đẩu Kiếm Trận, hắn cũng không hẳn có thể chiếm được tiện nghi.
Chỉ là, người mà bây giờ Bạch Nhạc phải đối đầu không phải là hắn, mà là Mưu Kình Thần!
Hơn nữa lại còn là Mưu Kình Thần ở trên biển!
Oanh!
Một tiếng thật lớn vang lên, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao đập xuống, thủy triều kinh khủng bay lên tận trời, lập tức lao đến kiếm vũ.
Một mảnh trời biển, khống thủy vi ma!
Ở trên biển, Mưu Kình Thần có năng lực điều động nước biển, thực lực mạnh hơn rất nhiều so với giao đấu ở những nơi khác.
Cơn kiếm vũ lộng lẫy kia, dường như vừa đối đầu liền bị thủy triều thôn tính, hóa giải và biến mất.
Ngay tại lúc đó, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao của Mưu Kình Thần cũng rơi xuống theo, vụt thẳng xuống trước mặt Bạch Nhạc, dường như muốn một đao chém Bạch Nhạc ra làm hai!
Đao quang như biển, hủy thiên diệt địa!
Kiếm Linh Vũ tán loạn, Thu Hoằng Kiếm bay về lại trong tay Bạch Nhạc.
Đối mặt với một mảng đao quang như biển kia, cho dù là Bạch Nhạc, đáy lòng cũng không khỏi có chút sợ hãi, nhưng đến bước này, Bạch Nhạc đã không còn đường lui, dù phải liều mạng thụ thương, hắn cũng nhất định phải đỡ được một đao đó.
Đỉnh điểm, trong mắt Bạch Nhạc lóe lên một vòng điên cuồng, dường như trong nháy mắt, toàn bộ tinh thần đều hòa cùng một thể với kiếm trong tay!
Tâm động, kiếm liền động!
Linh Tê Nhất Kiếm!
Toàn bộ sức mạnh Tinh Cung, trong nháy mắt, tất cả đều bạo phát ra ngoài theo nhát kiếm của Bạch Nhạc.
Một kiếm này, tiến thẳng về phía trước, nhát kiếm dứt khoát!
Bạch Nhạc của giờ khắc này, thậm chí dường như đã quên đi thắng bại, cõ lẽ quên luôn cả sinh tử, đây là một nhát kiếm cố chấp.
Là kiểu gặp mạnh sẽ trở nên mạnh, dũng khí và tinh thần thà đứt chứ không để cong.
Ầm ầm ầm!
Một trận nổ kịch liệt vang lên, một kiếm này ngang nhiên chém thẳng vào mảng đao quang như biển!
Phốc!
Đao quang hạ màn, Bạch Nhạc phun ra một ngụm máu tươi, thậm chí trên thân cũng xuất hiện các vết đao, ngay tức khắc máu tươi nhuộm đỏ bạch y, toàn thân lộ ra cực kỳ thê thảm.
Nhưng mà dù vậy, Bạch Nhạc lại chưa từng thối lui một bước!
Cuối cùng Bạch Nhạc vẫn chọn chính diện đỡ một đao đó, cho dù phải trả giá như thế nào, nhưng sống lưng hắn vẫn thẳng tắp như cũ, tay cầm kiếm, vững vàng không chút dao động!
Một kiếm này, là lòng quyết tâm của Bạch Nhạc!
Bất luận Mưu Kình Thần mạnh đến cỡ nào, hắn cũng nhất định sẽ không nhượng bộ, cho dù vì đó mà phải đánh đổi mạng sống.
Giờ khắc này, nhìn Bạch Nhạc, cho dù là Mưu Kình Thần cũng có chút động dung!
- Hay cho một nhát Linh Tê Kiếm Quyết! Nếu như không phải đang đấu trên biển Đông, ngươi nhất định sẽ không thua!
Mưu Kình Thần chậm rãi mở miệng, đối mặt với Bạch Nhạc lúc bấy giờ, trong lòng hắn cũng hình thành sự tôn trọng.
- Bây giờ cũng chưa chắc sẽ thua!
Khóe miệng Bạch Nhạc nở một nụ cười xán lạn, nhẹ giọng mở miệng nói.
- Mưu Kình Thần, đã đấu thì phải đấu một trận cho đã, hôm nay chúng ta sẽ phân sinh tử trên biển Đông này, thấy thế nào?
Điên cuồng!
Giờ khắc này, bao gồm Mưu Kình Thần, tất cả mọi người đều cảm nhận được sự điên rồ phát ra từ Bạch Nhạc, đó là sự điên cuồng chiến đấu không tiếc sinh mạng, chỉ cần hắn còn một hơi thở, thì sẽ kiên quyết không chịu khuất phục.
Thấy Bạch Nhạc toàn thân đều là máu tươi, nhưng vẫn kiên cường không hề thoái lui, hốc mắt của tất cả đệ tử Linh Tê Kiếm Tông cũng có chút ửng đỏ, bọn họ hận không thể cùng với Bạch Nhạc, đánh một trận sống chết với Mưu Kình Thần, cho dù chết trong tay đối phương cũng không hối tiếc.
Nhưng trên thực tế, cấp bậc chiến đấu này, bọn họ ngay cả tư cách nhúng tay vào cũng không có.
Thực ra cũng không chỉ là bọn họ, ngay cả những cường giả Tinh Cung Cảnh như Từ Phong và Hà Diêu, đối với cấp bậc chiến đấu này, căn bản không giúp ít được gì, mọi người chỉ có thể trơ mắt nhìn Bạch Nhạc đi liều mạng.
- Bạch Nhạc, đây là ngươi tự muốn!
Trong mắt Mưu Kình Thần lộ ra một tia hàn ý khiếp người, thản nhiên mở miệng nói.
- Đừng tưởng rằng ta không dám giết ngươi, ta nói rồi, hôm nay, ai dám cản ta, ta sẽ giết người đó!
Bạch Nhạc là phủ chủ Thanh Châu, nếu như chết trong tay Mưu Kình Thần, tất nhiên sẽ có phiền phức lớn, nhưng đây không phải lý do có thể khiến Mưu Kình Thần bỏ cuộc.
Có thể đi đến bước đường này, tâm ý của Mưu Kình Thần đã quyết, hoàn toàn không phải người thường có thể tưởng tượng được.
Một khi đã hạ quyết tâm, hầu như không có khả năng thay đổi, cho dù vì đó mà phải trả cái giá lớn bao nhiêu.
Sát khí nghiêm nghị!
Dường như cùng lúc đó, trên thuyền lớn, đột nhiên Từ Phong một chân đạp mạnh xuống, nhún người nhảy lên, trực tiếp nhảy ra khỏi thuyền lớn, nghiêm nghị cao giọng nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận