Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 503 - Bóc mở sát trận



Chương 503 - Bóc mở sát trận




Tức thì, toàn bộ phủ thành chủ chợt sụp xuống, thậm chí không ít hạ nhân còn đang trong giấc mộng, chưa kịp thức tỉnh, liền trực tiếp bị phòng ốc đổ sập vùi lấp!
Nhưng mà, đấy gần gần mới chỉ là bắt đầu mà thôi.
Thoáng chốc, mặt đất trong khắp Thanh Châu Thành đều theo đó run rẩy, vô số người đang ngủ bị thức tỉnh, hốt hoảng chạy trốn ra ngoài.
Nhưng dù thế, số có thể chạy thoát đi được chỉ là một phần rất nhỏ, đại đa số người gần như chớp mắt liền bị phòng ốc sụp xuống đè chết!
Lúc vừa bắt đầu, phản ứng đầu tiên của chúng nhân chính là địa chấn, hay còn được gọi là địa long lật người.
Thiên tai như thế tuy không thường thấy, song rốt cục vẫn có nghe qua.
Nhưng mà, tiếp sau đó, một mạt thanh quang vút thẳng lên trời cao từ bên ngoài phủ thành chủ lại rõ ràng nói cho tất cả mọi người, chuyện này hoàn toàn không phải là địa long lật người liền có thể giải thích.
Gần như chỉ trong không đến một nén hương, trong đám người vốn may mắn trốn ra được kia, đại bộ phận đều đột nhiên chuyển màu xám trắng, rất nhanh liền té đất chết đi, rất nhanh, thảm trạng tương tự liền lan tràn hơn nửa Thanh Châu Thành.
Tu hành giả gửi thân trong Thanh Châu Thành cơ hồ vừa cảm nhận được nguy hiểm liền tức tốc chạy ra ngoài.
Cùng lúc, động tĩnh ở Thanh Châu Thành rốt cục cũng kinh động cao thủ các tông, cơ hồ ngay lập tức liền có cường giả Tinh Cung Cảnh chạy tới Thanh Châu Phủ.
Bay giữa trời, trong mắt Ngô Tuyết Tùng chớp qua một tia hờ hững, cúi đầu quan sát chúng sinh!
Chỉ trong thoáng chốc ngắn ngủi, trong toàn Thanh Châu Thành đã chết đi gần mười vạn người, hơn nữa con số này còn không ngừng tăng lên, thậm chí tỉ lệ tử vong đã sánh ngang với thời điểm huyết tế Thanh Châu khi trước.
Sát trận mở ra, bản thân điều này liền nhất định phải trả ra đại giá.
- Điện hạ, sát trận đã kích phát, ngài nên ra tay cứu người.
Yên ắng lui trở về bên người Ngô Tuyết Tùng, Lam tiên sinh nhẹ giọng nói.
Mặc dù sát trận vốn là do bọn hắn kích phát, nhưng lúc này lại thế nào cũng không thể nhận, nhất định phải giả bộ không biết vì sao sát trận lại bị kích phát, chí ít trước khi lấy được Thanh Vương Kiếm, trở thành Thanh Vương đời tiếp theo, Ngô Tuyết Tùng tuyệt không thể lộ ra nửa điểm manh mối, bằng không, kết cục chờ đợi hắn tất sẽ là đả kích tàn khốc nhất từ phía chính đạo.
- Yên tâm đi!
Khẽ gật đầu, Ngô Tuyết Tùng nhẹ giọng đáp, trước khi kích phát sát trận, hắn sớm đã nghĩ tới chuyện này, hơn nữa cũng đã làm tốt chuẩn bị.
Vù vù!
Tích tắc, một tiếng kiếm rền vang, Ngô Tuyết Tùng tức tốc bay lên giữa trời, giơ tay lên, tế ra Tiên Du Kiếm Trận, bản thân càng là thủ ở bên trong, trực tiếp vung kiếm chém tới đạo thanh mang giữa trời.
- Phá cho ta!
Sát na đó, tất cả người trong Thanh Châu Thành đều thấy được rõ ràng cảnh này, mặc dù đang lúc nửa đêm, nhưng dưới ánh trăng, cảnh tượng Ngô Tuyết Tùng đứng giữa trời, hung hãn không sợ chết, vung kiếm ngăn trở phiến thanh mang kia khuếch tán vẫn khắc sâu trong lòng chúng nhân.
Nhất thời, thậm chí có không ít bách tính Thanh Châu Thành quỳ xuống, khấu tạ vị phủ chủ Thanh Châu này.
....
Thoáng chốc, ba bóng người đồng thời xuất hiện trên không trung Thanh Châu Phủ, chớp mắt, ba người đồng thời ra tay, gần gần chỉ mấy nhịp thở, phiến thanh mang kia liền bị cường hành áp chế.
Tinh Hà lão tổ, Huyết Ảnh Ma Quân, Tử Dương Chân Nhân!
Đối với người khác mà nói, chạy tới Thanh Châu Thành không phải chuyện dễ dàng, nhưng đối với ba vị lão tổ này, chẳng qua chỉ chớp mắt liền đã tới nơi.
- Tử khí thật nồng đậm, đây là... lăng tẩm Thanh Vương? !
Người còn đang giữa trời ra tay áp chế tử khí, trong đầu Tinh Hà lão tổ lại đột nhiên chớp qua một ý niệm đáng sợ, nhịn không được kinh hô thành tiếng.
Đến cấp độ như Huyết Ảnh Ma Quân và Tử Dương Chân Nhân, chỉ cần một câu nhắc nhở liền đủ khiến bọn hắn kịp có phản ứng, mặc dù bản thân bọn hắn chưa hẳn đã biết quá rõ về chuyện Thanh Vương.
Tử khí nồng nặc như vậy, lại phát ra từ trong Thanh Châu Phủ, sát trận vừa mở liền gần như hủy diệt quá nửa Thanh Châu, chỉ cần hơi chút trầm tư suy nghĩ liền có thể đoán được, việc này tất có liên quan tới chuyện Thanh Vương trước đây.
Then chốt nhất là, ai cũng rõ ràng, lăng tẩm Thanh Vương sẽ không vô duyên vô cớ bị kích phát, trừ phi... Có người động chạm cơ quan.
- Ngô Tuyết Tùng, việc này ngươi giải thích thế nào?
Bước ra trước một bước, Tinh Hà lão tổ lành lạnh chất vấn.
- Gặp qua ba vị lão tổ!
Cục diện được khống chế, Ngô Tuyết Tùng cũng theo đi qua, từ xa xa liền đã trực tiếp khom lưng hành lễ.
- Ngô Tuyết Tùng, thân là phủ chủ Thanh Châu Phủ, việc này lại xảy ra ngay trong phủ thành chủ của ngươi. Ngươi đừng nói không biết tình hình đấy nhé?
Lạnh lùng nhìn Ngô Tuyết Tùng, Tinh Hà lão tổ trầm giọng hỏi.
Sát na đó, cảm nhận được ánh mắt lạnh như băng của Tinh Hà lão tổ, sắc mặt Ngô Tuyết Tùng không khỏi tái nhợt, cơ hồ tưởng muốn lập tức quỳ sụp xuống nói thẳng hết thảy với Tinh Hà lão tổ, nhưng thoáng kích động này chỉ hiện lên trong nháy mắt liền khôi phục bình thường.
- Không dám giấu giếm lão tổ, ta quả thực đã sớm phát giác được dưới đất có thể là lăng tẩm Thanh Vương... Chỉ là, lại không ngờ, sát trận đột nhiên mở ra, còn mong lão tổ minh giám!



Bạn cần đăng nhập để bình luận