Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 676 - Bạch Nhạc phản kích (2)



Chương 676 - Bạch Nhạc phản kích (2)




Trong tình huống thế này, tin tức đương nhiên không thể giấu được, chỉ cần đối phương muốn nghe thì dĩ nhiên có thể nghe.
Hơn nữa, đoạn thời gian này thật sự quá trùng hợp.
Nếu đối phương thật sự có liên hệ với Bạch Nhạc, cũng không nên ra tay vào lúc này chứ nhỉ?
- Thế nào, ngươi không ra tay sao? Vậy thì đến phiên ta ra tay nhé?
Trong mắt Bạch Nhạc hiện ra một luồng sát khí kinh khủng, hắn bước ra một bước, rồi bất ngờ đánh một quyền thẳng vào mặt Chu Đông Dương.
Lúc trước Bạch Nhạc chỉ là Linh Phủ hậu kỳ, nhưng đã từng giao thủ với Chu Đông Dương, chỉ bằng chút thực lực bề ngoài ấy của Chu Đông Dương, căn bản là không đáng để mắt. Bây giờ bước vào Tinh Cung, thực lực của Bạch Nhạc tăng lên, há chỉ còn là một chút? Một quyền này đánh ra, trong nháy mắt đã dẫn đến một đợt tiếng nổ đùng đùng.
Trong tích tắc, Chu Đông Dương đã cảm nhận được nỗi uy hiếp của cái chết.
Chu Đông Dương không còn dám do dự nữa, ông ta gần như chỉ thoáng suy nghĩ thì đã trực tiếp tế Tinh Cung ra, ngay lúc đó, trường kiếm tuốt khỏi vỏ, mũi kiếm nhoáng một cái đã chém về phía nắm đấm của đối phương.
Coong!!!
Bạch Nhạc không lùi nửa bước. Hắn căn bản không nhìn mũi kiếm của đối phương, nắm đấm trực tiếp đánh vào trên mũi kiếm, phát ra một đợt âm thanh va chạm như sắt thép, như là cái nắm đắm này của Bạch Nhạc chính là thần binh lợi khí khủng khiếp nhất.
Chỉ vỏn vẹn một quyền, Chu Đông Dương đã trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, lòng bàn tay cầm kiếm bị đánh cho nứt toác, gần như cầm kiếm không nổi, ngay cả Tinh Cung cũng không khỏi lắc lư theo.
Quá mạnh!
Chỉ trong nháy mắt giao phong đã mang đến cho Chu Đông Dương một nỗi sợ hãi khi đối mặt với cái chết.
Cho dù là Mâu Kình Thần, sợ là cũng không hơn thế này là bao.
Loại sức mạnh nghiền ép tuyệt đối này khiến Chu Đông Dương sinh ra nỗi sợ hãi từ tận đáy lòng, cái loại cảm giác này đáng sợ hơn nhiều khi đối mặt với Bạch Nhạc.
Giờ khắc này, Chu Đông Dương chỉ hận không thể chửi ầm lên!
Không phải nói Yến Bắc Thần thiếu linh dược đột phá, căn bản không thể đột phá hay sao? Chỉ mới trôi qua bao nhiêu lâu thế này, sao lại êm đẹp để đối phương cưỡng ép đột phá đến Tinh Cung cảnh rồi?
Sức mạnh như vậy, cho dù ông ta không ẩn giấu thực lực mà lật ra tất cả át chủ bài thì cũng chưa chắc có thể ngăn lại được, chớ đừng nói chi là còn muốn tiếp tục ẩn giấu thực lực.
Đương nhiên, Chu Đông Dương cũng không phải là không hoài nghi giữa Yến Bắc Thần và Bạch Nhạc có liên hệ gì hay không.
Dù sao thì hai người đều đột phá, khó tránh khỏi quá trùng hợp.
Nhưng sự hoài nghi này chỉ được dừng ở việc liệu có phải Bạch Nhạc cố ý giúp Yến Bắc Thần có được linh dược đột phá hay không, chứ muốn nói trực tiếp hoài nghi Bạch Nhạc và Yến Bắc Thần là cùng một người thì cũng quá làm khó ông ta.
Phải biết Tinh Cung là không thể giấu được ai, dù là người như thế nào cũng không thể có được hai tòa Tinh Cung.
Hơn nữa, sự chênh lệnh giữa phương thức chiến đấu của Bạch Nhạc và Yến Bắc Thần thực sự quá lớn, khiến cho người ta căn bản không nảy sinh được chút liên tưởng mảy may nào.
- Ta ngược lại muốn xem xem, ngươi có thể ngăn được mấy quyền của ta.
Khóe miệng Bạch Nhạc cong lên thành một nụ cười lạnh khinh thường, hắn căn bản không có chút do dự nào mà bước ra một bước như theo sao đuổi trăng, một lần nữa đuổi về phía Chu Đông Dương, không chịu cho ông ta cơ hội thở dốc nào.
Lần trước khi giao thủ, Bạch Nhạc đã biết Chu Đông Dương đang ẩn giấu thực lực, bây giờ lần nữa ra tay, chuyện thứ nhất hắn cần làm chính là ép át chủ bài của ông ta hoàn toàn lộ diện.
Đương nhiên, nếu Chu Đông Dương thật sự có can đảm liều chết, hoặc là át chủ bài không đủ mạnh mẽ, Bạch Nhạc cũng không ngại trực tiếp giết chết đối phương để chấm dứt hậu hoạn.
- Yến Bắc Thần, ngươi đừng khinh người quá đáng!
Mắt thấy quyền thứ hai đánh xuống, trong mắt Chu Đông Dương nổi đầy tơ máu, giận dữ mắng.
Ầm!!!
Một quyền này hung hăng đánh lên trên Tinh Cung, Bạch Nhạc hơi nhíu mày, mặt toàn vẻ khinh miệt, lạnh lùng nói:
- Khinh ngươi đấy, thì sao?!
Khinh người quá đáng? Lần này vốn là sự phản kích Bạch Nhạc làm ra sau khi phát hiện tâm tư của Chu Đông Dương, nếu là ra tay khoan dung thì mới là chuyện cười.
- A a a... Yến Bắc Thần, đây là ngươi ép ta!!!
Trong mắt Chu Đông Dương hiện lên một sự điên cuồng, trong nháy mắt, hơi thở trên người Chu Đông Dương bỗng nhiên tăng vọt, Tinh Cung trên đỉnh đầu càng chiếu sáng rực rỡ, chỉ một thoáng đã hiện ra rõ ràng như thực chất!
Tinh Cung trung kỳ.
Bằng trạng thái Tinh Cung của Chu Đông Dương vào giờ khắc này, chí ít thực lực của ông ta không dưới vị trưởng lão Bạch Cốt Thần Giáo kia!
- Đây mới là thực lực thật sự của ngươi sao? Đáng tiếc vẫn chưa đủ!!!
Bạch Nhạc lạnh lùng nhìn Chu Đông Dương, hờ hững mở miệng.
Đối mặt với một Chu Đông Dương toàn lực ra tay, Bạch Nhạc cũng không dám khinh thường, chỉ một ý niệm, Tinh Cung chậm rãi nổi lên sau lưng.
Dưới ma khí ngập tràn, một tòa Tinh Cung màu đen chậm rãi bay lên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận