Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 81 - Vân Mộng Chân quyết đoán



Chương 81 - Vân Mộng Chân quyết đoán




Bản thân Linh Tê Kiếm Tông chỉ là một tiểu môn phái cấp Huyền, lúc ở Dẫn Linh Cảnh còn không cảm giác được, chỉ khi bước vào Linh Phủ Cảnh mới sẽ cảm thấy tài nguyên xa xa không đủ dùng.
Cái gọi là đệ tử chân truyền, kỳ thật chính là thiên tài được tông môn phán định có tiềm lực cực lớn để xung kích Tinh Cung.
Giữa đệ tử chân truyền với nhau cũng có cạnh tranh, hiện tại hắn và Khổng Từ đây đó vô luận là thiên phú hay thực lực đều tương đương, bởi thế mới tạm thời bảo trì bình an vô sự.
Nhưng mà, một khi nhiều thêm Bạch Nhạc, rất có thể sẽ dẫn tới đại lượng tài nguyên tông môn nghiêng lệch về phía Bạch Nhạc.
Ngươi đừng tưởng đây chỉ là dọa suông, riêng từ thái độ của tông môn đối với Bạch Nhạc hiện giờ, chẳng phải đã có thể nhìn ra chút manh mối?
Thiên Tâm Phong a!
Đệ tử bình thường không quá rõ ràng, nhưng bọn hắn lại hiểu được, đó chính là đạo tràng tu hành xưa kia của Linh Tê Kiếm Tổ, giờ Bạch Nhạc mới chỉ Dẫn Linh Cảnh, liền trực tiếp để cho hắn nhập chủ Thiên Tâm Phong, bản thân điều này đã đủ chứng minh rất nhiều vấn đề.
Một tên tiểu tạp dịch có thể trong vòng một tháng, từ không tu ra linh lực đến đột phá Dẫn Linh thất trọng, riêng phần thiên phú này đã rất khủng bố, huống hồ, trừ cái đó ra, nếu còn có tâm cơ thủ đoạn, giành lấy được sự coi trọng của tông môn…!
Tồn tại như thế, dù cho bây giờ thực lực còn rất yếu, nhưng không nghi ngờ đã đủ để cấu thành uy hiếp cực lớn.
Nghĩ tới đó, ánh mắt Lý Tử Vân hơi chút chuyển lạnh, hờ hững phân phó nói:
- Truyền lời của ta, để Đậu Nghị tới gặp.
. ..
Cùng lúc, Bạch Nhạc cũng đã đến bên ngoài thiền điện nơi Vân Mộng Chân cư trú.
Từ lúc đi ra Thiên Tâm Phong đến đánh mặt Đậu Nghị, mặc dù đa phần đều là nói hưu nói vượn, nhưng có một điểm hắn không nói bậy, đó là muốn đến tìm Vân Mộng Chân thương lượng đối phó đám người trong ma đạo.
Trước tuy bức lui Dạ Nhận, nhưng ngươi phải hiểu rõ, trên thực tế không phải bọn Vân Mộng Chân và Bạch Nhạc đã thắng, mà chỉ là kéo đến khi người Linh Tê Kiếm Tông tới viện, khiến cho Dạ Nhận phải tạm thời rút đi.
Gần một tháng qua, Bạch Nhạc một mực tu luyện trong Thiên Tâm Phong, có thể đoán được phía Dạ Nhận e rằng cũng không nhàn rỗi.
Mặc dù Dạ Nhận có lật tung hậu sơn cũng không khả năng tìm được Thông Thiên Ma Quân và Côn Ngô Kiếm, nhưng rốt cục chuyện này vẫn phải kết thúc mới được.
Mà theo như Bạch Nhạc thấy, người có thể kết liễu chuyện này tuyệt đối không phải trưởng lão hay tông chủ Linh Tê Kiếm Tông, mà là Vân Mộng Chân.
- Vào đi.
Bạch Nhạc đứng ngoài điện chừng gần nửa canh giờ mới nghe được tiếng kêu của Vân Mộng Chân.
Trên thực tế, ngay từ khi Bạch Nhạc mới đến, Vân Mộng Chân liền đã biết được, chỉ là trong lòng nàng một mực vô cùng phức tạp, căn bản không muốn đối mặt Bạch Nhạc. Thế nên mới kéo lâu đến vậy, tưởng muốn để cho Bạch Nhạc tự động rời đi.
Đáng tiếc, hỗn đản Bạch Nhạc kia tựa hồ rất cố chấp, đợi nửa ngày mà vẫn không có ý bỏ đi.
Đẩy ra cửa điện tiến vào, tất cả người trong thiên điện sớm đã lui ra, Vân Mộng Chân lẳng lặng đứng đó, đưa lưng về phía Bạch Nhạc, lại không có ý cất tiếng.
Nhìn vào bóng lưng Vân Mộng Chân, trong lòng Bạch Nhạc thật ra cũng có chút phức tạp.
Chỉ là, rất nhanh tâm tình đó bị Bạch Nhạc đè ép xuống.
- Vân Mộng Chân, ngươi không thể đổi một bộ quần áo khác được à, lúc nào cũng một màu trắng tinh, âm u tử khí.
Nháy mắt, cả người Vân Mộng Chân hơi khẽ cứng đờ.
Nàng nghĩ tới rất nhiều lời mà Bạch Nhạc có thể sẽ nói, nhưng làm sao cũng không ngờ được, mới vừa thấy mặt, Bạch Nhạc lại ném ra câu nói vô sỉ như vậy.
- Miệng chó không mọc được ngà voi!
Vân Mộng Chân hơi giận, xoay người lại, mặt lạnh mắng.
- Ngươi mọc được, ngươi nhổ ra một đoạn ta xem.
Cười dài nhìn Vân Mộng Chân, Bạch Nhạc thuận miệng trêu đùa.
- ...
Rõ ràng là vô liêm sỉ, nhưng thấy được ý cười trên mặt Bạch Nhạc, trong lòng Vân Mộng Chân bất giác hơi chút mềm nhũn.
Nàng vốn thông tuệ hơn người, tự nhiên biết Bạch Nhạc cố ý nói mấy lời vô liêm sỉ này để trêu tức nàng. Bạch Nhạc chính là muốn cãi nhau với nàng, chính là muốn lấy phương thức này để khôi phục quan hệ hai người như lúc trước.
Bạch Nhạc muốn nói cho nàng biết, trong mắt hắn, nàng không phải Thánh Nữ Đạo Lăng Thiên Tôn cao cao tại thượng mà chỉ là Vân Mộng Chân thường hay đấu miệng với hắn.
Chỉ hai câu đơn giản, tình tự cất chứa trong đó lại vô cùng phức tạp.
Rất nhiều lời không tiện nói ra, kỳ thật đều giấu ở bên trong.
Tỷ như... Trước đây đối mặt Dạ Nhận, lúc tưởng rằng hẳn phải chết, Bạch Nhạc bày tỏ với nàng.
Những lời đó, giờ sống sót, tự nhiên không thể nhắc lại, bằng không vô luận trong lòng nàng nghĩ thế nào, sau cùng chỉ có thể trở mặt.
Nhưng nếu nàng không phải Thánh Nữ Đạo Lăng Thiên Tông mà chỉ là Vân Mộng Chân, vậy liền không có nhiều cố kỵ đến thế.
Vân Mộng Chân rất rõ ràng ý tứ của Bạch Nhạc, nhưng trầm mặc lâu, rốt cuộc chỉ đành nhẹ nhàng thở dài một tiếng:
- Nghe nói ngươi trở thành đệ tử chân truyền Linh Tê Kiếm Tông.
Ý cười trên mặt dần thu lại, Bạch Nhạc nhẹ giọng đáp:
- Ừ!



Bạn cần đăng nhập để bình luận