Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 701 - Hồi Tông (2)



Chương 701 - Hồi Tông (2)




Nhưng không ngờ trong ba năm ngắn ngủi này, Bạch Nhạc lại mạnh mẽ đề thăng thực lực tới Linh Phủ đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào Tinh Cung Cảnh, hơn nữa chẳng những được khen là Thanh Châu đệ nhất thiên kiêu, còn nhập chủ Thanh Châu, trở thành phủ chủ Thanh Châu.
Mặc dù như này vẫn tồn tại chênh lệch cực đại với nàng, nhưng ít ra đã không còn xa không thể chạm, thậm chí ngay cả một chút xíu hy vọng đều nhìn không thấy như trước nữa.
Từng hình ảnh ở Linh Tê Kiếm Tông ngày xưa, lại hiện lên lần nữa!
Nàng biết rõ, sở dĩ Bạch Nhạc liều mạng tu hành như vậy, thậm chí không tiếc mạo hiểm bước vào lăng tẩm Thanh Vương, chính là vì câu hứa trước đây, vì đuổi kịp bước chân mình.
Vì những chuyện này, Bạch Nhạc cần phải nỗ lực bao nhiêu, kinh lịch bao nhiêu nguy hiểm, cho dù là nàng, ngẫm lại cũng cảm thấy có chút không nỡ.
Về phần kiếm phù Văn Trạch nói tới, tự nhiên Vân Mộng Chân biết rõ, tên vô liêm sỉ kia chỉ dùng mình tới làm bia đở đạn mà thôi.
Vân Mộng Chân không biết đến tột cùng Bạch Nhạc ẩn dấu thủ đoạn gì, nhưng nếu Bạch Nhạc dùng cái này làm cớ, đương nhiên nàng sẽ không để ý giúp đỡ Bạch Nhạc trước đã, còn sau này làm như thế nào tìm Bạch Nhạc tính sổ, vậy phải đợi đến lúc gặp mặt lại tính.
Giả sử Bạch Nhạc có thể thuận lợi bước vào Tinh Cung Cảnh, như vậy không bao lâu nữa, sẽ có thể gặp lại trên Đại Hội Đạo Môn.
Nghĩ vậy, khóe miệng Vân Mộng Chân không khỏi hiện lên nụ cười tươi, nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Dám tùy tiện để ta chịu tiếng xấu giúp ngươi... Bạch Nhạc, lá gan của ngươi không nhỏ! Món nợ này, ta nhớ kỹ, cuối cùng sẽ trả lại gấp đôi.
...
Từ Bắc Đẩu Tinh Cung đi ra, khả năng Bạch Nhạc không cần che giấu tung tích nữa.
Thứ nhất, mình đã đến Bắc Đẩu Tinh Cung, cho dù hiện tại Bạch Cốt Thần Giáo giết mình diệt khẩu, cũng đã không có ý nghĩa gì.
Quan trọng hơn là, những cao thủ Bạch Cốt Thần Giáo theo đuổi giết mình, đều đã bị một lưới bắt hết.
Trọn sáu vị cao thủ Tinh Cung Cảnh, thậm chí còn có một vị cường giả Tinh Cung trung kỳ, cho dù Bạch Cốt Thần Giáo lợi hại như thế nào đi nữa, cũng không có khả năng không để ý tổn thất này, chỉ sợ trong khoảng thời gian ngắn sẽ không xuất thủ đi đối phó chính mình.
Huống chi, ngay cả Bạch Cốt Trủng cũng bị phá, trong khoảng thời gian ngắn, không có hoàn toàn chắc chắn, sợ rằng đối phương tuyệt đối sẽ không tùy tiện ra tay.
Chỉ tốn vẻn vẹn ba ngày thời gian, Bạch Nhạc đã trực tiếp trở về Linh Tê Kiếm Tông.
Mấy ngày nay, tin tức Bạch Nhạc bước vào Tinh Cung Cảnh đã truyền về tông môn từ lâu, nhìn thấy Bạch Nhạc trở về, toàn bộ Linh Tê Kiếm Tông nhất thời sôi trào, vô số đệ tử khom người hành lễ với Bạch Nhạc.
Lúc này thân phận Bạch Nhạc ở Linh Tê Kiếm Tông, đã chỉ ở dưới tông chủ Hà Diêu.
Bạch Nhạc đơn giản bắt chuyện với những đệ tử này một chút, rồi đi thẳng đến đại điện.
Nhất định phải nói sự tình Bắc Đẩu Tinh Cung cho Hà Diêu trước, huống chi chuyện đi Đông Hải, cũng cần an bài sớm mới được.
Những lời khách sáo này không cần nói nhiều.
Nghe Bạch Nhạc nói về thái độ của Bắc Đẩu Tinh Cung xong, Hà Diêu và Từ Phong cũng không khỏi vui mừng.
- Tốt rồi, tốt rồi! Có Bạch Nhạc ở đây, Bắc Đẩu Tinh Cung lại không nhằm vào ta nữa, chắc chắn lần này tông môn khảo hạch, bổn tông có thể lấy được vị trí số một!
Từ Phong hưng phấn vỗ vỗ bả vai Bạch Nhạc, cười lớn nói:
- Hảo tiểu tử, phiền phức quấy nhiễu bổn tông nhiều năm, không ngờ ngươi lại giải quyết nhanh như vậy, không tồi!
- Vẫn không tính là đã giải quyết.
Bạch Nhạc cười khổ một tiếng, lắc lắc đầu nói:
- Lần này làm mất lòng Bạch Cốt Thần Giáo, sợ rằng đối phương sẽ không dễ dàng dừng tay! Còn Đông Hải Tiên Đảo nữa, cũng cần phải ứng phó, nhưng không dễ dàng.
- Không phải ngươi đã nói, nước đến thành chặn sao! Linh Tê Kiếm Tông chúng ta tuy nhỏ, nhưng sẽ không mặc cho người khi dễ!
Từ Phong cười ha ha một tiếng, xem thường nói:
- Ngươi đã làm quá nhiều cho bản tông rồi, không cần trách móc mình nữa.
- Đúng!
Dường như Hà Diêu nghĩ đến cái gì, đột nhiên mở miệng nói:
- Mấy ngày trước Chu Đông Dương đã đến bổn tông, tới vì mục đích gì thì không nói, nhưng chỉ sợ có liên quan tới ngươi... Ngươi bớt chút thời gian, đi gặp một chút đi.
Chu Đông Dương muốn làm gì, không cần hỏi cũng có thể đoán được, tất nhiên là có quan hệ với Côn Ngô Kiếm.
Đương nhiên, chuyện này cũng nói lên một vấn đề.
Tin tức Bạch Cốt Thần Giáo tử thương thảm trọng, cũng không có lan truyền ra, chí ít lấy thế lực của Chu Đông Dương, vẫn không có được bất cứ tin tức gì, tiến thêm một bước nữa, chuyện này cũng nói rõ, bản thân Chu Đông Dương và Bạch Cốt Thần Giáo, thậm chí là Mâu Kình Thần, cũng chưa từng có nhiều liên quan.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, tự nhiên đây là một tin tức tốt.
Thế nhưng, dù là vậy, Bạch Nhạc cũng không có đi gặp Chu Đông Dương trước, mà là về thẳng Thiên Tâm phong.
Đạo lý rất đơn giản, từ trước tới giờ Chu Đông Dương đều không coi mình là đệ tử bình thường của Linh Tê Kiếm Tông, như vậy người phủ chủ kiêu ngạo này, vẫn còn cần bưng bít một chút, huống chi, Bạch Nhạc cũng cần một chút thời gian để cân nhắc lợi hại.



Bạn cần đăng nhập để bình luận