Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 890 - Ngươi Rốt Cuộc Ai? (3)



Chương 890 - Ngươi Rốt Cuộc Ai? (3)




Cái biến cố này, cho dù là Bạch Long, Vân Mộng Chân, hay thậm chí là Bạch Nhạc cũng không cách nào tưởng tượng ra.
Đột nhiên trong mắt Vân Mộng Chân bắn ra một đạo tinh mang, gắt gao nhìn chằm chằm đối phương, lập tức nhận ra được thân phận của đối phương!
Yến Bắc Thần!
Cho dù đối phương đã thay đổi dung mạo, thậm chí là khí tức, không nhìn ra nửa điểm vết tích của bản thân, nhưng tất cả chuyện này đối với Côn Ngô Kiếm đã nhận chủ mà nói, không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Thần kiếm hộ chủ!
Bản thân Côn Ngô Thần Kiếm có linh, khi nó cảm thụ được chủ nhân gặp nguy hiểm, sẽ tự động hộ chủ.
Mặc dù nó đã rơi vào trong tay Vân Mộng Chân, hơn nữa cũng rất thân cận với khí tức Vân Mộng Chân, nhưng nếu bàn về kết quả, Côn Ngô Kiếm chỉ là tạm thời đưa cho Vân Mộng Chân mà thôi, còn hiện tại Bạch Nhạc mới là chủ nhân chân chính của nó.
Dưới tình huống như vậy, một khi Bạch Nhạc gặp nạn, tự nhiên nó sẽ không bị Vân Mộng Chân khống chế, trực tiếp quay về hộ chủ!
Trong nháy mắt, Côn Ngô Kiếm dung nhập vào trong đầu, một đạo kiếm ý khủng bố nhất thời lộ ra, trực tiếp bảo vệ thần hồn Bạch Nhạc, mặc cho công kích thần hồn của Bạch Long mạnh như thế nào, cũng không cách nào lay động thần hồn Bạch Nhạc nữa.
- Yến Bắc Thần!
Vân Mộng Chân nhận ra thân phận Yến Bắc Thần, quả thực tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Trước đó tên khốn này luôn mồm nói linh tinh, cái gì mà Trần Minh Dương, Bách Sự Thông, nói chắc như đinh đóng cột, nhưng trên thực tế, lại chính là lừa dối.
Không trách được còn cố ý giải thích, lệnh bài đoạt từ trên người Yến Bắc Thần.
Bản thân lệnh bài kia, là do Yến Bắc Thần chém giết Mâu Kình Thần có được? !
“…”
Mặc dù được Côn Ngô Thần Kiếm cứu một mạng, nhưng hôm nay nhìn thấy vẻ mặt của Vân Mộng Chân, Bạch Nhạc vẫn có một loại kích động muốn chết.
- Gào!
Một tiếng long ngâm vang lên, đột nhiên Bạch Long lại tấn công về phía Bạch Nhạc.
Nhưng mà, gần như cùng lúc đó, ánh trăng trên bầu trời chợt ảm đạm xuống.
Nửa đêm đã qua, hiệu quả trăng tròn cũng tiêu tán theo.
Một tiếng kêu rên truyền ra, trong nháy mắt, Chân Long Chi Hồn bám vào trên người Bạch Giao giống như bị một cỗ lực lượng thần bí dẫn dắt, bị mạnh mẽ đuổi ra ngoài, trực tiếp rơi vào trong đầm nước.
Bạch Long đã vẫn lạc ở thời kỳ thượng cổ, bây giờ chỉ còn lại một luồng thần hồn mà thôi, chỉ có dựa vào đàm thủy, nó mới có thể một mực tồn tại xuống.
Mỗi lần đến giữa đêm trăng tròn, nó mới có thể mượn Nguyệt Hoa Chi Lực hiện thân, nhưng chỉ cần vừa qua nửa đêm, sẽ không cách nào nữa dừng lại ở ngoài đàm thủy.
Bạch Giao khôi phục ý thức, nhận thấy thần hồn Bạch Long rời khỏi, nhất thời như mèo bị đạp đuôi, lập tức nhảy dựng lên.
Trước đó nó bị thua thiệt nhiều trên tay Vân Mộng Chân, nếu không phải có Chân Long Chi Hồn phụ thể, nào dám trở lại trêu chọc Vân Mộng Chân.
Bây giờ thấy tình thế không đúng, phản ứng đầu tiên của nó chính là trốn vào trong đầm nước, chỉ có ở nơi đó, nó mới có thể tiếp tục được Chân Long Chi Hồn che chở.
Vô luận như thế nào, giờ khắc này, Vân Mộng Chân và Bạch Nhạc đều không khỏi thở phào một hơi.
Chí ít nguy hiểm cũng đã qua.
Chỉ là, theo Bạch Giao thoát đi, toàn bộ hiện trường cũng trở nên vô cùng lúng túng.
Dưới ánh trăng, Bạch Nhạc có chút tức giận sờ sờ cái mũi, khóe miệng lộ ra một nụ cười khổ, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
Bắt đầu từ lúc nửa đêm, chỉ trong mười lăm phút đồng hồ ngắn ngủi, hắn đã gặp bao nhiêu nguy hiểm, bao nhiêu lúng túng, quả thực khó có thể dùng từ ngữ để miêu tả.
Bết bát nhất là, bây giờ uy hiếp từ Bạch Long đã được giải trừ, nhưng nguy hiểm của hắn vẫn chưa kết thúc.
Nếu như không bại lộ thân phận Yến Bắc Thần, tất nhiên Vân Mộng Chân sẽ cảm kích hắn cứu giúp, nhưng hôm nay, khả năng sẽ hoàn toàn khác.
- Nếu như ta nói... đến tột cùng ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, ngươi tin không?
Bạch Nhạc lộ vẻ thành khẩn nhìn Vân Mộng Chân, nhẹ giọng mở miệng nói.
Vân Mộng Chân nhìn Bạch Nhạc, trong mắt lộ ra một đạo tinh mang, trầm giọng hỏi:
- Yến Bắc Thần, ngươi rốt cuộc ai?
Ngươi rốt cuộc ai!
Đây đã là lần thứ hai trong hôm nay Vân Mộng Chân hỏi hắn, nhưng Bạch Nhạc vẫn không cách nào hồi đáp, chỉ có thể tiếp tục giả vờ ngây ngốc.
Bạch Nhạc giang tay ra, bình tĩnh nói:
- Không phải ngươi đã nói ta chính là Yến Bắc Thần sao.
Trong nháy mắt, khuôn mặt Bạch Nhạc liền thay đổi về dáng vẻ Yến Bắc Thần lần nữa.
- Ngươi biết, ý ta hỏi không phải cái này.
Vân Mộng Chân nhìn chằm chằm vào mắt Bạch Nhạc, trầm giọng mở miệng nói.
Đương nhiên nàng biết đối phương là Yến Bắc Thần, nhưng... Yến Bắc Thần là ai?
Trước đó, nàng chưa từng đưa ra loại liên tưởng này, nhưng hôm nay, lại không thể không suy nghĩ nhiều.
Nếu như đối phương thật sự chỉ là Yến Bắc Thần, như vậy từ lúc bắt đầu, căn bản không có lý do tới cứu mình, càng không thể nào ở dưới tình huống bản thân đã kiệt lực thụ thương, cố ý thay đổi thân phận xuất hiện lần nữa, thậm chí trong lúc nguy cấp ném thân phận lệnh bài Quảng Hàn Thiên Cung ra.
Tất cả chuyện này đều có vẻ quá khác thường.
Sự tình xảy ra khác thường là vì yêu!



Bạn cần đăng nhập để bình luận