Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1142 - Đạo Lăng Thánh Nữ (2)



Chương 1142 - Đạo Lăng Thánh Nữ (2)




Chân mày hơi nhíu, Vân Mộng Chân hiển nhiên cũng biết nguyên nhân thực sự trong chuyện này. Chỉ là đây vốn là những chuyện nằm trong dự liệu, nàng đương nhiên cũng không vì thế mà tức giận.
Hít sâu một hơi, bước một bước, Vân Mộng Chân chợt rời khỏi vài mét, hạ xuống bên cạnh bọn Tư Đồ Lăng Phong.
- Đã như vậy thì hãy lập tức lên đường đi, tất nhiên bọn chúng sẽ muốn động thủ, trước tiên phân thắng bại rồi tính!
Trong mắt lóe lên vẻ lạnh băng, Vân Mộng Chân đạm nhiên nói.
Bọn Tư Đồ Lăng Phong có thể theo đuổi tâm tư của mình, thế nhưng cho dù là Đạo Lăng Thánh Nữ, nàng lại không thể vì thế mà tùy ý làm bậy.
Thân phận này cao cao tại thượng, mang cho nàng vinh quang vô thượng, đương nhiên cũng có sự ràng buộc tương ứng.
Nàng không thể bỏ qua chuyện đám cao thủ Ma Đạo đi lạm sát đệ tử chính đạo, càng không thể tỏ ra không biết gì, chỉ lo bản thân thu hoạch cơ duyên.
- Nguyện nghe thánh nữ phân phó!
Khom người cúi đầu, sâu trong đôi mắt của Tư Đồ Lăng Phong không khỏi có vài phần áy náy.
Vân Mộng Chân quyết định quả đoán như vậy cũng làm gã có phần xấu hổ.
Giả sử đổi lại vị trí, bây giờ người đang cảm ngộ kiếm ý là gã chỉ sợ gã không ra quyết định như vậy được, hoặc có lẽ là chí ít thì tuyệt đối không thể quả đoán được như Vân Mộng Chân.
Cho tới nay, gã đều cảm thấy sự chênh lệch giữa mình và Đạo Lăng Thánh Nữ không phải là thực lực và thiên phú, vẻn vẹn chỉ là thân phận mà thôi.
Nhưng một khắc này nhìn thấy Vân Mộng Chân lựa chọn, rốt cục làm gã ý thức được sự chênh lệch.
Đây mới là Đạo Lăng Thánh Nữ!
- Đây chính là Đạo Lăng Thánh Nữ!
Cho dù là Mặc Kình cũng không khỏi cảm thán.
Trước đó gã còn không biết rõ dụng ý của Diệp Lăng Vân, nhưng giờ nhìn cảnh này gã cũng đã hiểu ra.
Sở dĩ Diệp Lăng Vân không ngăn cản, không phải là bởi vì không tiên đoán được những người này sẽ làm ra trò hề gì, mà là bởi vì ông ta tin chắc vị Đạo Lăng Thánh Nữ Vân Mộng Chân này sẽ không để ông ta cùng người trong thiên hạ phải thất vọng.
Đây cũng là lá bài của gã!
Cho dù người khác có làm bao nhiêu trò hề, chỉ cần vị Đạo Lăng Thánh Nữ này biểu hiện sự cao thượng công chính trước sau như một, đồng thời một đường thắng lợi, như vậy tất cả đều sẽ chìm trong ánh sáng của Vân Mộng Chân.
Cũng lấy phương thức này nói cho thiên hạ biết cái gì mới là Đạo Lăng Thánh Nữ, cái gì mới là Đạo Lăng bất bại!
Đây cũng là khí khái của Diệp Lăng Vân, khí khái của Đạo Lăng Thiên Tông.
Nghĩ vậy, Mặc Kình không khỏi thổn thức. Đạo Lăng Thiên Tông truyền thừa bất diệt, cho dù tới tình cảnh bây giờ cũng vẫn còn một vị thánh nữ như này, vãn hồi số mệnh cho Đạo Lăng Thiên Tông, đây thực sự là may mắn của Đạo Lăng.
Chỉ tiếc... không ai có thể luôn luôn thắng.
Cho dù là Đạo Lăng Thánh Nữ cũng sẽ không ngoại lệ!
Lúc thấy Vân Mộng Chân tỉnh lại, hai thiên tài ma đạo khác cũng nhất thời đi vòng vèo ra ngoài.
Vân Mộng Chân đã bị gián đoạn tìm hiểu, mục đích của bọn họ cũng đã đạt được, bây giờ Quân Bất Ly cũng đã rời đi, hai người bọn họ không có cách nào đối mặt với sự công kích của Vân Mộng Chân và người khác, tình huống như này chỉ có thể lui ra ngoài rồi nghĩ cách sau.
Đây là một trận chiến đã định trước của thiên tài, muốn phân thắng bại cũng không phải chỉ ba người bọn họ cùng mấy người Vân Mộng Chân có thể giải quyết.
Điểm này cho dù là ai cũng biết rõ trong lòng.
Chỉ là bọn họ hiển nhiên cũng không biết, mới rời đi một lúc, Quân Bất Ly đã động thủ với người khác.
- Kiếm Du Tứ Hải!
Kiếm rời khỏi tay hóa thành một kiếm mạc huyễn lệ, lúc này trên trán của Lục Xán đã đổ một lớp mồ hôi lạnh.
Lấy thực lực của gã có thể xông tới đây cũng đã không dễ dàng gì, đa phần là nhờ vào xuất thân Tiên Du Kiếm Cung, lý giải khá sâu về kiếm đạo, tương đối thích ứng với hoàn cảnh của Loạn Nhận Phong Bạo.
Đi cùng gã còn có hai sư huynh trong Tiên Du Kiếm Cung, nhưng không ai ngờ khi bọn họ đang gian nan nỗ lực tiếp tục tiến lên lại đột nhiên có một ma tu bay ra từ trung tâm của Loạn Nhận Phong Bạo, căn bản không nói nhảm chữ nào đã xuất thủ sát chiêu, giết về phía bọn họ.
Càng đáng sợ hơn là thực lực của đối phương cực kỳ kinh khủng, sợ là có thể so được với sư huynh Lâm Tuyết Dật xuất sắc nhất trong Tiên Du Kiếm Cung. Mặc dù lấy một địch ba cũng vững vàng chiếm thế thượng phong, áp chế làm bọn họ không thở nổi.
Lục Xán có thể cảm nhận được cho dù là bọn họ dốc hết toàn lực chỉ sợ cũng chỉ chống đỡ được tối đa trong trăm hơi thở nữa rồi tất sẽ bại vong!
Ở trong tay đối phương, bọn họ ngay cả tư cách chạy trốn cũng không có!
Quá cường đại, đây quả thực không thể gọi là chiến đấu, mà là nghiền ép từ một phía!
- Người nào?
Ngay lúc bọn Lục Xán gần tuyệt vọng, cách đó không xa lại có mấy bóng người bay tới, thấy bọn Lục Xán gặp phải nguy hiểm liền xuất thủ, một thái cực đồ án huyễn lệ vượt lên không trung.
Đệ tử Thái Cực Đạo!
Nhận ra thân phận của đối phương, lúc này Lục Xán mới thở phào một hơi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận