Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1034 - Truyền Pháp (3)



Chương 1034 - Truyền Pháp (3)




Khóe miệng Bạch Nhạc khẽ nhếch lên, thong thả mở miệng nói:
- Như vậy đi, lấy hôn sự của ngươi làm tiền đặt cược, nếu ngươi không tìm hiểu được... Hôn sự của ngươi sẽ do vi sư làm chủ, bất kể gả cho Mạc Hàn cũng tốt, La Tiêu cũng tốt, hoặc là bất cứ người nào... Ngươi cũng không thể cự tuyệt.
-... Sư tôn!
Nghe thế, trên mặt Bùi Tuyết Tê nhất thời đỏ lên, lúc này cự tuyệt nói:
- Nếu vậy đệ tử thà rằng không học.
Bạch Nhạc cười ha ha một tiếng, lập tức mở miệng nói:
- Chuyện này không phải do ngươi quyết, nếu ngươi muốn khống chế vận mệnh của mình, thì cẩn thận tìm hiểu đi!
Nói xong, Bạch Nhạc lập tức điểm ra một chỉ, truyền thừa Mộng Thiên Thu cho Bùi Tuyết Tê!
Đương nhiên, thứ Bạch Nhạc truyền lại, cũng chỉ là một bộ phận cơ sở, không phải toàn bộ thần thông Đại Mộng Thiên Thu.
Đạo pháp quan trọng như thế, cần suy tính thêm một chút, mới có thể quyết định có truyền thụ hay không.
Cái gọi là pháp bất khinh truyền, chính là đạo lý này.
Làm xong tất cả, lúc này Bạch Nhạc mới thong thả trở lại ghế ngồi, tiếp tục uống trà dưỡng thần.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt chính là một đêm.
Sau khi trời sáng, Hà Tương Tư và Bùi Tuyết Tê lần lượt tỉnh lại, chỉ là hai người đều nhíu chặt lông mày, vẫn còn đang suy tư.
- Như thế nào?
Bạch Nhạc ngẩng đầu, nhàn nhạt hỏi.
- Bẩm sư tôn, đệ tử đã cảm ngộ bảy phần!
Bùi Tuyết Tê dẫn đầu mở miệng đáp.
Hà Tương Tư há hốc mồm, trong mắt lộ ra một tia kiêng kỵ, nhưng cuối cùng vẫn không dám nói dối, nhẹ giọng đáp:
- Ta chỉ cảm ngộ được ba phần.
Từ mặt ngoài đến xem, tự nhiên là tiến độ của Hà Tương Tư chậm hơn nhiều.
Nhưng trên thực tế, trước đây Hà Tương Tư không có kinh nghiệm tu hành huyễn thuật chi đạo, có thể cảm ngộ được ba phần, đã là làm khó nàng.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, kết quả này đã để cho hắn thoả mãn.
- Đã như vậy, mỗi người tiếp tục xuống dưới tham ngộ đi... Lúc nào hoàn toàn tìm hiểu thấu đáo, trở lại tìm ta.
Bạch Nhạc khoát tay, nhẹ giọng nói.
- Đệ tử tuân mệnh!
- Vâng!
Bùi Tuyết Tê và Hà Tương Tư đồng thời đáp.
Rất nhanh Bùi Tuyết Tê đã đi ra ngoài, nhưng Hà Tương Tư lại không có chỗ để đi, thần sắc có chút lúng túng, muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn không dám.
- Ngươi cũng đi xuống đi, trong nội viện còn phòng, ngươi tự đi tìm chỗ nghỉ ngơi đi! Thế nhưng... Không có dặn dò của ta, không được rời khỏi tử viện!
Bạch Nhạc xua tay, nhẹ giọng dặn dò.
- Vâng!
Hà Tương Tư trả lời một câu, lúc đến giữa cửa, lại đột nhiên xoay người lại, trầm giọng hỏi:
- Thận Lâu Vương, ta muốn hỏi một câu... Vì sao đột nhiên ngươi ưu đãi ta như vậy?
Nếu như ban đầu nàng còn lo lắng Thận Lâu Vương dụng tâm kín đáo, như vậy bây giờ, nàng đã sớm rõ ràng, vị Thận Lâu Vương này không có ác ý với nàng, thậm chí có thể nói là dị thường ưu đãi.
Bạch Nhạc hơi trầm ngâm một chút, lúc này mới nhàn nhạt đáp:
- Đây là bản vương thiếu nợ Mộng Thiên Thu, nếu ngươi có thể hiểu thấu đáo truyền thừa của hắn, coi như là đệ tử của hắn... Phần nhân tình này, cũng coi như là bản vương thay hắn trả cho ngươi.
Hà Tương Tư liếc mắt nhìn Bạch Nhạc thật sâu, lúc này mới khom người lui xuống.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Trong chớp mắt, khoảng cách đến đại hội Đạo Môn chính thức mở ra, chỉ còn lại nửa tháng.
Hầu như các đại tông môn trong Cửu Châu, đều đã đến Giang Lăng Thành.
Đương nhiên trong này không bao gồm Thái Cực Đạo và Tiên Du Kiếm Cung, đều là Thiên Tông nên người hai tông này đã sớm lên Đạo Lăng Sơn trước một bước, chuyện này vốn là phải có.
Bạch Nhạc lấy thân phận Thận Lâu Vương dừng lại ở trấn nhỏ, tự nhiên cũng thám thính được rất nhiều tin tức.
Đúng như dự tính, hiện tại đâu chỉ có người trong chính đạo tụ tập ở gần Giang Lăng Thành, mà cao thủ Ma Đạo cũng ẩn giấu ở khắp nơi, hơn nữa, dường như đang nổi lên một trận đại loạn.
Hôm nay, La Tiêu vốn đã rời đi từ lâu lại trở về lần nữa, bị Bùi Tuyết Tê dẫn tới trước mặt Bạch Nhạc.
- Vãn bối La Tiêu, bái kiến Thận Lâu Vương!
La Tiêu hơi khom người hành lễ, hiển nhiên so sánh với trước kia, thái độ của hắn đã nghiêm chỉnh hơn không ít, tự nhiên chuyện này không phải là La Tiêu tiến bộ, mà là Thận Lâu Vương cho thấy thực lực, mạnh hơn rất nhiều so với trước kia.
Trong thế giới Ma Đạo, cá lớn nuốt cá bé, bản thân chuyện này là chân lý không thể bàn cãi.
- Đứng lên đi, không cần đa lễ.
Bạch Nhạc xua tay, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Lần này ngươi trở về, có lẽ cũng không phải do ý của ngươi đúng không... Đại La Ma Quân có lời gì, không ngại nói thẳng.
- Thận Lâu Vương minh giám!
La Tiêu mỉm cười, cũng không phủ nhận, khom người ôm quyền nói:
- Gia phụ cố ý để cho ta thông báo Thận Lâu Vương, tối nay canh ba, gặp lại trên Trường Giang chi thượng, cùng bàn đại sự!
- Ồ?
Bạch Nhạc hơi ngẩn ra, lập tức phản ứng kịp:
- Tối nay sao, không chỉ có ta và Ma Quân thôi chứ?
- Chuyện này là hiển nhiên!
La Tiêu gật đầu nhẹ giọng nói:
- Ngài là một trong những người đêm nay gia phụ mời!
Bạch Nhạc nghe thế, liền hiểu được, sợ rằng tối nay mới thực sự là thịnh hội của cự kình Ma Đạo, khoảng cách tới đại hội Đạo Môn mở ra càng ngày càng gần, những cự kình Ma Đạo này, muốn chuẩn bị muốn động thủ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận