Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 844 - Cấm Linh Chi Địa (2)



Chương 844 - Cấm Linh Chi Địa (2)




Chỉ là, trong sâu thẳm nàng lại mơ hồ có một loại dự cảm, sợ rằng sự tình sẽ không thuận lợi như thế.
. ..
Rất nhanh những người bước vào Quảng Hàn Thiên Cung, đều rơi vào trong cảnh khó xử này.
Bất kể là cường giả Tinh Cung Cảnh hay là đệ tử Linh Phủ Cảnh, đến nơi đây đều không phân biệt, mỗi người đều mặt mày xám xịt.
Bết bát hơn là, lần này bước vào Quảng Hàn Thiên Cung có cả đệ tử Huyền Môn và ma tu, hai bên căn bản không có khả năng chung sống hòa bình.
Phải biết rằng, ma tu rèn luyện thân thể càng mạnh hơn so với đệ tử Huyền Môn một chút, từ đó những ma tu này liền ý thức được lợi lộc trong này, không bao lâu đã bắt đầu có ma tu lợi dụng ưu thế thân thể, động thủ với đệ tử Huyền Môn.
Kể từ đó đệ tử Huyền Môn liề rơi vào thế yếu, bị ép không thể không lựa chọn đoàn kết lại, bảo trì ưu thế về số lượng.
Cường giả Tinh Cung Cảnh còn tốt, loại xung đột và ảnh hưởng này giữa các đệ tử Linh Phủ Cảnh càng có vẻ rõ ràng hơn.
Nhưng cũng chính ở dưới tình huống này, bọn hắn lại đụng phải Bạch Nhạc đang đi ngược lại!
Người xui xẻo đầu tiên đụng phải Bạch Nhạc, chính là Nhậm Bách Đào của Đông Hải Tiên Đảo!
Thực lực Nhậm Bách Đào chỉ kém hơn so với Bạch Nhạc và Vệ Phạn Dạ một chút, nên thời gian kiên trì của hắn cũng lâu hơn một chút, dĩ nhiên dễ dàng đụng phải Bạch Nhạc quay ngược lại rồi.
Trong nháy mắt nhìn thấy Bạch Nhạc, phản ứng đầu tiên của Nhậm Bách Đào chính là trốn!
Chỉ tiếc, ở trong cái Cấm Linh Chi Địa này, cho dù tốc độ của hắn nhanh như thế nào đi nữa, cũng không thể nhanh hơn Bạch Nhạc tu luyện Thông Thiên Ma Thể.
Chỉ mấy lần đuổi bắt, Nhậm Bách Đào đã bị Bạch Nhạc gạt ngã.
- Yến Bắc Thần, ngươi làm cái gì vậy?
Cả người vừa ngã xuống đất, sắc mặt Nhậm Bách Đào liền trở nên rất khó coi, lớn tiếng quát mắng.
- Đánh cướp!
Khóe miệng Bạch Nhạc lộ ra một nụ cười rực rỡ, dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn Nhậm Bách Đào mở miệng nói:
- Chúc mừng ngươi, ngươi là người thứ nhất bị ta bắt được, ta sẽ lựa chọn cướp hết của ngươi... Tự mình giao nhẫn trữ vật ra đây, sau đó cởi hết quần áo ra!
Nghe Bạch Nhạc nói vậy, Nhậm Bách Đào nhất thời lộ ra vẻ kinh hoàng, lớn tiếng mắng:
- Yến Bắc Thần, ngươi muốn giới chỉ ta có thể cho ngươi, nhưng cái khác thì không được!
- Thật sao?
Bạch Nhạc lười biếng liếc Nhậm Bách Đào, thong thả mở miệng nói:
- Sợ rằng chuyện này không phải do ngươi quyết!
Trong lúc nói chuyện, thân thể Bạch Nhạc chợt hóa thành một đạo tàn ảnh, trực tiếp nện một quyền lên bụng Nhậm Bách Đào.
Nếu như còn tu vi, nói gì Nhậm Bách Đào cũng có thể giãy dụa một chút, nhưng hôm nay, đối mặt Thông Thiên Ma Thể gần như đại thành của Bạch Nhạc, hắn ngay cả nửa điểm phản kháng cũng không có, cả người lập tức bị một quyền này đập bay ra ngoài, quăng mạnh xuống đất.
Trong bụng cuồn cuộn một hồi, cả người cuộn lại một chỗ, lại không có sức giãy dụa.
Bạch Nhạc chậm rãi tới trước mặt Nhậm Bách Đào, tùy ý cướp đi giới chỉ trên tay hắn, sau đó rút Thu Hoằng Kiếm ra, xoát xoát mấy kiếm, cắt nát quần áo Nhậm Bách Đào, chỉ để lại một điểm cuối cùng, lúc này mới thoả mãn gật đầu.
- Ngươi xem, sớm hợp tác chẳng phải sẽ không bị đau khổ sao? Ngoan, trói tay lại là chúng ta có thể đi rồi.
Bạch Nhạc cười tủm tỉm chỉ vào đống quần áo bị kiếm chém thành vải rách trên mặt đất, bình tĩnh mở miệng nói, quả thực giống như một tên ác ma!
Không phải Bạch Nhạc không nghĩ tới việc giết chết Nhậm Bách Đào.
Nhưng lúc này Quảng Hàn Thiên Cung có nhiều người tiến đến như vậy, hắn cũng không thể giết chết toàn bộ được? Trước không nói có thể làm được hay không, cho dù thật sự có thể, lấy tính khí Bạch Nhạc cũng sẽ không làm ra loại chuyện tàn nhẫn thích giết chóc như vậy.
Huống chi, có rất nhiều tình huống, giết người cũng chỉ mang đến lực uy hiếp rất nhỏ!
Bây giờ chuyện Bạch Nhạc cần làm, là mượn cơ hội này khiến những người kia kinh sợ một chút, để bọn hắn về sau chỉ cần thấy mình là toàn thân run rẩy, không dám tiếp tục tới trêu chọc mình.
Lấy Nhậm Bách Đào tới làm vị dụ là rất vừa vặn!
Bạch Nhạc dùng mảnh vải rách trói chặt hai tay Nhậm Bách Đào lại, sau đó kéo Nhậm Bách Đào giống như dắt chó tiếp tục đi tìm tung tích những người khác, toàn bộ quá trình, Nhậm Bách Đào liên tục bị xỉu vì tức giận, tuy nhiên vẫn bị Bạch Nhạc không chút lưu tình đá tỉnh lại.
Hơn nữa uy hiếp nói, nếu như không phối hợp, ngay cả cái khố cuối cùng cũng sẽ tháo nốt, sau đó lôi kéo thi thể hắn diễu phố thị chúng.
Uy hiếp độc ác như vậy, cho dù trái tim Nhậm Bách Đào có mạnh đến đâu cũng không chịu nổi, gần như cả hàm răng sắp bị cắn nát, nhưng cuối cùng cũng không dám tiếp tục phản kháng nữa.
Trời có mắt rồi, nhiều năm trôi qua, có khi nào Nhậm Bách Đào bị sỉ nhục như này.
Loại cảm giác này, đơn giản là hận không thể tự mình chết đi.
Thế nhưng, rất nhanh Nhậm Bách Đào đã không còn cô độc.
Tốc độ Bạch Nhạc rất nhanh, cũng không lâu lắm, liền gặp được người thứ hai, người thứ ba.
Bất kể là người Đông Hải Tiên Đảo, hay là Bắc Đẩu Tinh Cung, hoặc là cường giả các tông môn khác, gặp phải Bạch Nhạc, đều hưởng thụ đãi ngộ giống nhau.



Bạn cần đăng nhập để bình luận