Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 356 - Xông nhanh, chưa hẳn đã là chuyện tốt



Chương 356 - Xông nhanh, chưa hẳn đã là chuyện tốt




- Không sai, Thất Tinh Tháp là khảo nghiệm, cũng là cơ duyên. Chúng ta không thể cường hoành xông đi như trước, nhất định phải nghĩ cách cảm ngộ huyền cơ trong đó.
Có thể trở thành đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông, thiên phú sẽ không quá kém, giờ được nhắc nhở, ai nấy đều hồi thần lại.
- Đợi chút, có phải chúng ta quên mất chuyện gì rồi không?
Đột nhiên, lại có người mở miệng nói.
Chúng nhân hơi ngớ, mãi lúc sau mới hồi thần, đồng thanh mở miệng nói.
- Huyết Ảnh Ma Tông! ! !

Trước đó khi mới bước vào Thất Tinh Tháp, đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông này còn chưa cảm giác được áp lực, hơn nữa chúng nhân lại phân tán ra, căn bản không cố được suy xét cái khác, chỉ một lòng xông thẳng về phía trước.
Tùy theo không ngừng đi lên, thực lực bất đồng, nơi chốn vị trí liền bất đồng, tự nhiên hình thành phân tầng rõ rệt, thế là, những đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông thực lực càng mạnh tự nhiên liền gom lại một chỗ.
Nhưng giờ đây, không xông lên được nữa, bọn hắn mới đột nhiên hồi thần nghĩ lại, đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đâu cả rồi?
Luận thực lực, đám đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông được tỉ mỉ chọn lựa ra kia chưa hẳn đã yếu thua bọn hắn, khăng khăng thẳng đến lúc này bọn hắn vẫn chưa thấy được một ai.
Bọn hắn đương nhiên sẽ không tin tưởng đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông đã trước một bước xông vào tầng thứ tư, như vậy giải thích hợp lý duy nhất chính là... Đối phương căn bản không toàn lực xông Thất Tinh Tháp!
Ý thức được điểm này, chúng đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông lập tức không khỏi biến sắc.
Phải biết, lấy sự kiêu ngạo của đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông, lần này bọn hắn tới xông Thất Tinh Tháp vốn không phải là vì tìm cơ duyên, mà là tới để xử lý đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông.
- Lui đi về!
Ngơ ngác nhìn nhau một lúc, rất nhanh đám đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông này liền được đến nhận thức chung.
... ... ...
- Tiểu Nhạc, cám ơn ngươi!
Tựa lên thân Bạch Nhạc khoảng chừng một khắc đồng hồ, tình tự trong lòng Hà Tương Tư rốt cục mới triệt để bình tĩnh, đẩy ra Bạch Nhạc, Hà Tương Tư nhẹ giọng mở miệng nói:
- Tiểu Nhạc, vì ta, ngươi đã lỡ không ít thời gian! Không cần để ý ta nữa, tiếp tục xông đi lên, ngàn vạn đừng lãng phí cơ hội lần này.
- Giờ ngươi bị thượng nặng như vậy, ta làm sao có thể yên tâm rời đi.
Lắc đầu, Bạch Nhạc trực tiếp cự tuyệt nói:
- Tư tỷ, ngươi đừng nghĩ nhiều, cứ tranh thủ chữa thương là được.
- Không!
Lần này Hà Tương Tư cự tuyệt vô cùng kiên quyết:
- Tiểu Nhạc, ta biết ngươi có ý tốt với ta, nhưng mà ta không thể tiếp thu! Đối với ngươi mà nói, cơ hội Thất Tinh Tháp này vô cùng quý giá, thậm chí khả năng can hệ đến sau này ngươi có thể đi xa được đến đâu, ta không thể liên lụy ngươi! Nếu ngươi không đáp ứng, ta thà chết ngay chỗ này.
Tính cách Hà Tương Tư rất cố chấp, lúc này đối mặt Bạch Nhạc, lại trực tiếp bày ra giá thế, nếu ngươi không đáp ứng ta liền lập tức đi chết.
Nhìn vào bộ dáng nghiêm túc của Hà Tương Tư, Bạch Nhạc không nhịn được cười khổ.
- Không phải như ngươi nghĩ đâu!
Lắc đầu, Bạch Nhạc giải thích nói:
- Tư tỷ, ngươi cũng thấy đấy, bằng vào thực lực của ta, nếu chỉ một lòng muốn cầu nhanh, há lại rơi đến sau ngươi?
Nói đến đây, Hà Tương Tư mới đột nhiên ý thức được, Bạch Nhạc xuất hiện sau lưng mình, sau đó chạy tới cứu nàng, bản thân chuyện này đã là điều khó mà tưởng tượng.
Lấy thực lực hiện tại của Bạch Nhạc, tuy không dám nói có thể vượt lên trước ba người Lý Phù Nam, Văn Trạch và Mạc Vô Tình, nhưng chí ít cũng sẽ không bị bỏ lại quá xa, nói thế nào cũng phải nhanh hơn nàng và Mạc Vân Tô mới đúng.
Còn nữa, lúc đối mặt linh lực xung kích, Bạch Nhạc tựa hồ chỉ chịu ảnh hưởng rất nhỏ, điều này tuyệt đối không giống bằng vào thực lực cường hành ngạnh kháng.
Không đợi Hà Tương Tư kịp nghĩ nhiều, Bạch Nhạc đã giải thích:
- Tư tỷ, mỗi lần linh lực xung kích đánh tới, ngươi tử tế cảm giác liền sẽ phát hiện, thật ra cái gọi là linh lực xung kích chính là một loại pháp môn dẫn linh đặc thù, chỉ cần cảm ngộ loại pháp môn dẫn linh này, liền có thể giảm nhẹ ảnh hưởng từ linh lực xung kích, thậm chí còn chuyển hóa linh lực thành của mình.
- Sở dĩ ta đi chậm như vậy, chính là vì cảm ngộ loại pháp môn dẫn linh này.
Nghe được lời đó, nội tâm Hà Tương Tư không khỏi rung lên, trong mắt chớp qua một tia thần thái dị dạng.
- Trước khi tiến vào Thất Tinh Tháp, Dương huynh từng nói qua, khảo nghiệm trong Thất Tinh Tháp không hỏi tu vi, chỉ hỏi thiên phú và ngộ tính, nếu chỉ một lòng cầu nhanh liền có thể xông qua, há chẳng phải quá coi thường độ khó của Thất Tinh Tháp.
Trong mắt lộ ra vẻ tự tin, Bạch Nhạc ngạo nghễ nói:
- Ở chỗ này, xông nhanh, chưa hẳn đã là chuyện tốt.
- ...
Nhìn vào bộ dáng tự tin ngạo nghễ của Bạch Nhạc, Hà Tương Tư không khỏi lần nữa trầm mặc.
Vốn nàng cũng biết có thể thành tựu Tử Phủ hoàn mỹ, thiên phú Bạch Nhạc hẳn phải rất tốt, song vẫn chưa có được khái niệm rõ ràng, thẳng đến lúc này, nghe được lời này của Bạch Nhạc, nàng mới thực sự ý thức được sai lệnh giữa những người như mình với Bạch Nhạc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận