Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 904 - Đêm Trăng Tròn, Thời Điểm Thu Lưới



Chương 904 - Đêm Trăng Tròn, Thời Điểm Thu Lưới




Mọi chuyện sẵn sàng, đối với hắn mà nói, Yến Bắc Thần cầm lệnh bài chân chánh bước vào Quảng Hàn Thiên Cung, chính là gió đông hắn một mực muốn đợi!
Mấy ngày nay bố cục, rốt cục giờ khắc thu lưới cũng đến.
Hắn bước ra một bước, toàn bộ Đông Hải, phong vân biến sắc!
Nguyệt Lâm Tiên khẽ động, cũng hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người, đoàn người nhất thời xôn xao, tất cả mọi người gắt gao nhìn thẳng vào Nguyệt Lâm Tiên.
Giơ tay điểm một chỉ, trong nháy mắt, toàn bộ Quảng Hàn Thiên Cung giống như run rẩy theo.
- Nguyệt Lâm Tiên, ngươi muốn làm gì?
Nếu như là ngày xưa, lấy thực lực và địa vị của Nguyệt Lâm Tiên, bất kể hắn làm cái gì, cũng không ai dám lắm miệng!
Nhưng bây giờ đã khác!
Các tông đều có đệ tử xuất sắc nhất bước vào bên trong, rút giây động rừng, nếu như Quảng Hàn Thiên Cung xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, quả thực kết quả kia đủ để cho toàn bộ Duyện Châu phát sinh một trận động đất.
Nguyệt Lâm Tiên cười lạnh một tiếng, nhưng không có ý tứ để ý đến phản ứng của những người này.
Toàn bộ Duyện Châu, người duy nhất có thể làm cho hắn kiêng kỵ chính là Bắc Đẩu lão tổ, nhưng bây giờ đã trở lại Bắc Đẩu Sơn, kể từ đó, những người ở đây dù nhiều hơn nữa, thì trong mắt hắn cũng chỉ là gà đất chó sành không chịu nổi một kích.
Nguyệt Lâm Tiên hắn muốn làm cái gì, còn cần giải thích với đám ngu xuẩn này sao?
Nhưng mà, cùng lúc đó, trên mặt biển xa xa, chợt xuất hiện một con Bạch Cốt Thuyền thật lớn.
Bạch Cốt phu nhân đứng chắp tay trước Bạch Cốt Thuyền, lạnh lùng mở miệng nói:
- Nguyệt Lâm Tiên, chúng ta cũng tên hảo hảo tính món nợ trên Đông Hải một chút!
Bạch Cốt phu nhân xuất hiện, nhất thời khiến cho đám người hỗn loạn lần nữa.
Tuy nhân số các tông môn khác nhiều, nhưng cuối cùng không có lão tổ Tinh Hải Cảnh, chuyện này cũng có nghĩa, thời điểm chân chính xảy ra va chạm, gần như không có bất kỳ quyền nói chuyện nào.
Bạch Cốt Thần Giáo nguyện ý xuất thủ tới ngăn cản Nguyệt Lâm Tiên tự nhiên là chuyện tốt, nhưng thân phận của Bạch Cốt phu nhân, cũng đã định trước không ai dám tin tưởng nàng.
Thậm chí, vì vậy mà càng nhận ra được sự tình khác thường.
Sợ rằng chuyện này đã không phải là chuyện một ít đệ tử Tinh Cung Cảnh tranh đoạt cơ duyên bên trong Quảng Hàn Thiên Cung.
Khả năng toàn bộ tông môn ở Duyện Châu, đều bị cuốn vào trong ván cờ của Nguyệt Lâm Tiên, làm sao kết quả này có thể không khiến người ta kinh hãi?
Bạch Cốt phu nhân xuất hiện, rốt cục khiến cho Nguyệt Lâm Tiên trừng mắt lên.
- Tính sổ? Dựa vào ngươi, cũng xứng sao?
Nguyệt Lâm Tiên cười lạnh một tiếng, cho dù đối mặt với Bạch Cốt phu nhân, cũng không có nửa điểm kiêng kỵ, thậm chí trong lời nói còn lộ ra một loại khinh miệt nồng đậm.
Mặc dù đều là Tinh Hải Cảnh, nhưng trong đó cũng có khác nhau một trời một vực.
Nguyệt Lâm Tiên ở Đông Hải, hiếm có khi xuất thủ, nhưng thực lực vẫn là tồn tại cao cấp nhất bên trong Tinh Hải Cảnh.
Dưới sự so sánh, Bạch Cốt phu nhân thật sự không đáng chú ý!
Trước đó, đánh một trận trên Đông Hải, thậm chí Nguyệt Lâm Tiên còn chưa dùng hết toàn lực, đã đơn giản đánh tan Bạch Cốt phu nhân, bây giờ bố trí xuống đại cục, đến thời điểm thu lưới, nào cần quan tâm đối phương.
- Nguyệt Lâm Tiên, ngươi càng ngày càng uy phong mà, một Bạch Cốt phu nhân không đủ, vậy thêm ta thì như thế nào?
Một tiếng cười lạnh vang lên, đột nhiên trong hư không xuất hiện một giọng nói âm u.
- Âm Phong lão tổ, quả nhiên ngươi vẫn tới.
Chân mày Nguyệt Lâm Tiên hơi nhíu lại, khinh thường nói:
- Ngươi trốn trong hang chuột, ta không có biện pháp gì bắt ngươi, nhưng nếu dám thò đầu ra, ngươi tưởng ta không dám giết ngươi sao?
Mắt Nguyệt Lâm Tiên tràn đầy vẻ khinh miệt, uy thế vẫn ngập trời như trước.
Một người hoành áp Duyện Châu, bây giờ ở trên Đông Hải, cho dù hai vị có lão tổ Tinh Hải Cảnh liên thủ, hắn cũng không sợ như cũ.
- Thật sao? Còn có bản quân, thì như thế nào?
Một bước đạp thiên, dường như toàn bộ hư không đều dưới một bước này vỡ nát, tử quan hoa phục, trên trán lộ ra vài phần ngạo ý, lạnh lùng mở miệng nói.
Nguyệt Lâm Tiên nghe thấy giọng nói của đối phương, rốt cục sắc mặt cũng hơi đổi.
- Đạp Thiên Ma Quân? !
So với Bạch Cốt phu nhân và Âm Phong lão tổ, vị này mới chính là cự kình ma đạo không tầm thường.
Đạp Thiên Ma Quân vốn không phải cường giả Duyện Châu, hơn nữa có ít nhất hơn trăm năm chưa từng lộ diện, không nghĩ hiện tại cũng bị dẫn qua đây.
Có thể tưởng tượng, vì để Đạp Thiên Ma Quân xuất thủ, Bạch Cốt phu nhân và Âm Phong lão tổ đã trả giá đắt như nào.
Hơn nữa, trong đó còn có vị Đạo Lăng Thánh Nữ Vân Mộng Chân này tồn tại, bằng không, chỉ sợ sự tình Duyện Châu chưa đến mức khiến cường giả bực này quan tâm.
Nếu là ngày xưa, cho dù Nguyệt Lâm Tiên đối mặt với tồn tại bực này, sợ là cũng có vài phần cố kỵ, không phải vạn bất đắc dĩ, Nguyệt Lâm Tiên sẽ không muốn xung đột với cự kình ma đạo bực này.
Nhưng hôm nay, hắn đã bất chấp những thứ này.
Trong mắt Nguyệt Lâm Tiên lộ ra vẻ lạnh lẻo, trầm giọng nói:
- Đạp Thiên Ma Quân, bọn hắn cho ngươi bao nhiêu lợi ích, ta có thể cho ngươi gấp đôi! Thế nhưng, ván cờ này ta đã bố trí xuống, không cho bất luận kẻ nào nhúng tay, nếu ngươi khư khư cố chấp... sợ là ta cũng chỉ có thể lãnh giáo cao chiêu của các hạ một chút! Chỉ là, một khi động thủ ở trên Đông Hải, các hạ cũng không nên hối hận.



Bạn cần đăng nhập để bình luận