Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 728 - Không Giống Nhau Linh Tê Kiếm Tông (2)



Chương 728 - Không Giống Nhau Linh Tê Kiếm Tông (2)




Trần Duyên dừng một chút, tiếp tục nói:
- Đương nhiên, nếu ngươi thua, liền đàng hoàng cút ra ngoài cho ta, về sau phàm là nhìn thấy người Lục Hợp Môn chúng ta, cũng phải nhượng bộ lui binh, thế nào, ngươi dám hay không dám?
Lý Tử Vân định mở miệng trực tiếp đáp ứng theo bản năng.
Trên thực tế, nếu là Lý Tử Vân lúc trước sợ rằng đã sớm đồng ý, nhưng hôm nay, nghĩ đến Khổng Từ và Bạch Nhạc, Lý Tử Vân lại không có dũng khí, qua quýt đồng ý.
- Ta chỉ là một đệ tử chân truyền bình thường của bổn tông, chỉ có thể đại biểu cá nhân ta, không đại biểu được Linh Tê Kiếm Tông.
Lý Tử Vân ngẩng đầu, trầm giọng nói:
- Nếu ngươi muốn cược, thì hai chúng ta đánh cuộc trước, ai thua người đó nói lời xin lỗi, từ nay về sau nhìn thấy đối phương phải nhượng bộ lui binh!
Trần Duyên nghe thấy lời này của Lý Tử Vân, nhất thời giễu cợt:
- Xem ra ngươi cũng chỉ là một tiểu nhân vật, vậy ta không có gì có thể nói với ngươi, để đệ tử lợi hại nhất trong tông môn các ngươi đi ra đánh cược với ta.
- Có gì đặc biệt hơn người chứ, Lý sư huynh, cá với hắn đi!
Lần này không đợi Lý Tử Vân nói chuyện, đám đệ tử xung quanh hắn lập tức cổ vũ.
Người khác không cảm nhận được lời nói này có cái gì khác thường, nhưng trong lòng Lý Tử Vân lại cảm động, miệng có chút chát chát:
- Các ngươi vẫn tín nhiệm ta?
- Đương nhiên!
Lúc này có đệ tử Linh Tê Kiếm Tông đáp:
- Trong bổn tông, trừ đại sư huynh ra, thực lực Lý sư huynh ngươi là mạnh nhất, tự nhiên chúng ta tin tưởng ngươi! Có cái gì to tát đâu chứ, không thể vì chút chuyện nhỏ này mà phải đi tìm Bạch sư huynh được? Chúng ta không bỏ nổi cái tôi cá nhân này sao.
Lúc ở trong tông môn, những đệ tử này đều có tâm tư riêng của mình, nhưng khi đi ra ngoài, lại lập tức nhất trí, đoàn kết một chỗ.
Cho dù có Bạch Nhạc, hay người khác ở đây hay không, những đệ tử này cũng sẽ không có ý nhờ Bạch Nhạc ra mặt giúp bọn hắn.
Đương nhiên, dễ dàng bằng lòng như vậy là còn một nguyên nhân khác, chính là bởi vì Bạch Nhạc!
Thực lực Bạch Nhạc quá mạnh, cũng làm cho trong tâm những đệ tử Linh Tê Kiếm Tông này, nhiều thêm một phần tự tin, giống như không cùng một cái cấp độ với đối phương.
Cho dù bọn hắn thua, mặt mày xám xịt dời ra ngoài cũng không sao, không phải Linh Tê Kiếm Tông quá yếu, mà là tài nghệ bọn hắn không bằng người.
Loại tâm tính này biến hóa rất vi diệu, nhưng không thể nghi ngờ là rất hữu hiệu.
Lý Tử Vân nghe mấy đệ tử này nói xong, tinh thần cũng lập tức vì đó mà rung động.
Thực tế mấy ngày qua, hắn đều một mực đắm chìm trong thảm bại với Bạch Nhạc, thậm chí có chút hoài nghi năng lực của mình, nhưng hôm nay những đệ tử này cổ vũ và tín nhiệm hắn, lại làm cho hắn cảm thụ được loại cảm giác nhiệt huyết sôi trào kia lần nữa, dường như những tự tin đã mất đi, đã dần dần trở lại trên người hắn.
- Dài dòng văn tự, các ngươi đến có dám ứng chiến hay không?
Trần Duyên không kiên nhẫn mở miệng mắng.
- Đi đi, Lý sư đệ! Ta cũng tin tưởng ngươi, có thể chiến thắng.
Trong lúc nói chuyện, Khổng Từ cũng chậm rãi từ trong phòng đi ra, nhẹ giọng nói.
Lý Tử Vân liếc mắt nhìn Khổng Từ, lập tức dùng sức gật đầu, bước ra một bước, lạnh lùng mở miệng nói:
- Lục Hợp Môn đúng không? Ta cá với ngươi!
Hà Diêu và Từ Phong đứng từ xa, nhìn một màn này, trên mặt cũng không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.
Lấy tầm nhìn của bọn hắn, tự nhiên nhìn ra được mấy ngày nay Lý Tử Vân chán chường, chỉ là loại chuyện này, không phải ngoại nhân chỗ có thể giúp, có thể gắng gượng qua hay không, cuối cùng phải xem ý chí của Lý Tử Vân.
Cái khác không nói, chỉ bằng tín nhiệm những đệ tử khác biểu hiện ra với Lý Tử Vân, và phần kiêu ngạo không sợ thất bại, liền để bọn hắn ý thức được, bây giờ Linh Tê Kiếm Tông đã không giống trước kia rồi.
Mà căn nguyên của tất cả chuyện này, chính là Bạch Nhạc dường như không hề làm gì kia.
Mấy ngày nay Tô Nhan ở Linh Tê Kiếm Tông, tự nhiên cũng từ trong miệng người khác biết được ân oán giữa Lý Tử Vân và Bạch Nhạc, lúc này khóe miệng không khỏi lộ ra vẻ tươi cười:
- Công tử, ngươi nói xem, nếu như trận chiến này bại... Lý Tử Vân có trở thành thật phế hay không?
Đối với đám đệ tử mà nói, bọn họ lựa chọn tín nhiệm Lý Tử Vân, thậm chí không quá quan tâm thắng thua, là bởi vì Bạch Nhạc mới là lòng tin lớn nhất của bọn hắn.
Nhưng với Lý Tử Vân mà nói, khả năng liền hoàn toàn khác, trên người hắn gánh chịu phần tín nhiệm và hy vọng này, lấy tính cách của hắn, tuyệt đối không thể chịu đựng chính mình thất bại, nếu như bại, chỉ sợ đạo tâm sẽ hủy hết, không bò dậy nổi.
- Dục hỏa trọng sinh... Muốn chân chính lớn lên, thì đây là cái giá hắn nhất định phải trả.
Bạch Nhạc lắc đầu, bình tĩnh mở miệng nói:
- Linh Tê Kiếm Tông muốn quật khởi, cần không phải là một mình ta, mà là mỗi một người bọn hắn không ngừng nỗ lực và trả giá.
- Thành bại của một mình Lý Tử Vân không tính là gì, quan trọng là khí thế của toàn bộ đệ tử Linh Tê Kiếm Tông!



Bạn cần đăng nhập để bình luận