Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 417 - Ta đây, Yến Bắc Thần (3)



Chương 417 - Ta đây, Yến Bắc Thần (3)




Thoáng ngừng một lát, Tinh Hà lão tổ nói tiếp:
- Nhưng nếu hắn ngay cả điểm này đều không thấy rõ, còn mang lòng oán hận đối với bản tông, vậy chỉ có thể nói người này khắc bạc quả ân, bạc tình bạc nghĩa, kết giao với hắn hoàn toàn không được ích lợi gì! Giả như hắn có nửa điểm hành vi nhắm đến bản tông... Thật tưởng rằng lão tổ ta không dám giết hắn chắc?
- ...
Lẳng lặng nhìn lão tổ nhà mình, Dương Bằng trầm mặc khoảnh khắc, sau cùng trên mặt lộ ra vẻ cười khổ, khom lưng hành lễ nói:
- Lão tổ, là ta nghĩ sai! Tôn nhi thụ giáo!
Gật đầu tán thưởng, Tinh Hà lão tổ nhẹ giọng nói:
- Ta biết ngươi có quan hệ rất tốt với Bạch Nhạc, nhưng ngươi phải hiểu, muốn nhìn rõ người nào đó không phải là chuyện đơn giản! Ngươi một mực nói muốn quảng giao bằng hữu khắp thiên hạ, nhưng mà... người thật lòng với ngươi, lại có bao nhiêu?
- ...
Há há mồm, Dương Bằng muốn nói gì đó, nhưng sau cùng lại không thốt ra được nửa lời.
...
Đêm nay, nhất định là một đêm không ngủ!
Tiếp sau Bùi Văn Hải, huyễn thuật đại sư Mộng Thiên Thu cũng trong đêm độc thân rời khỏi Thất Tinh Tông.
Đêm nay, Cửu Chỉ Thanh Bạch canh chừng ngoài trấn nhỏ trước sau gặp được ba đợt cao thủ Tinh Cung Cảnh, luân phiên chiến đấu kịch liệt, lấy sự cường hãn của Cửu Chỉ Thanh Bạch, sau cùng đều không thể không tránh lui, vứt bỏ kế hoạch tiếp tục đón lõng Bạch Nhạc.
Đêm nay, không biết trước sau đã có bao nhiêu người đi ngang qua trấn nhỏ này, lại đều không tra xét ra được kết quả gì.
Cường giả Tinh Cung Cảnh ôm theo đủ loại tâm tư, không phân chính ma, đồng thời hướng đến Thanh Châu Thành, tìm kiếm tung tích Bạch Nhạc.
Nhưng mà, chính trong tình cảnh đó, Bạch Nhạc lại biếng nhác nằm ngủ say sưa trong phòng khách sạn.
Phảng phất như hết thảy mọi chuyện bên ngoài đều không liên quan gì tới hắn.
Ngày thứ hai, Bạch Nhạc trực tiếp ngủ thẳng đến trưa, sau đó tỉnh dậy ăn một bữa thịnh soạn trong trấn nhỏ, lúc này mới vừa lòng thỏa ý mua một con ngựa, thản nhiên như công tử ca du xuân, thong thả ly khai trấn nhỏ.
Trên đường, Bạch Nhạc gặp được không ít tu hành giả, còn bị cản lại hỏi dò, nhưng một mực không ai phát hiện ra chút nào dị dạng trên thân Bạch Nhạc.
Ba ngày sau, Bạch Nhạc rời khỏi Thanh Châu Thành, bước vào địa bàn Huyết Ảnh Ma Tông.
Chỉ là, khắc này trên thân Bạch Nhạc lại đã không còn nửa điểm khí tức đệ tử huyền môn, trên mặt hiện lên vẻ tà mị, dù là bằng hữu quen thuộc Bạch Nhạc, lúc này sợ rằng đều không cách nào liên tưởng bộ dạng hiện giờ với hình tượng Bạch Nhạc trong quá khứ.
- Người nào?
Đi tới trước sơn môn vừa được Huyết Ảnh Ma Tông dựng lên, lập tức liền có đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông ngăn lại.
Khóe miệng nhếch lên ý cười tà mị, Bạch Nhạc thần tình kiêu căng mở miệng nói:
- Ta, Yến Bắc Thần, nghe được Huyết Ảnh Ma Tông lần nữa nhập chủ Thanh Châu, đặc ý tới nương nhờ! Nghe nói Mạc Vô Tình có vài phần bản lĩnh, đang muốn tìm hắn thử tay, còn không mau đi bẩm báo?

Huyền môn chú trọng khiêm tốn lễ độ, mặc dù ngươi có mười phần bản lĩnh, cũng phải nói chỉ có bảy phần, thậm chí sáu phần.
Nhưng mà ma đạo lại không đặt nặng điều này, nếu cứ án theo kiểu của huyền môn, căn bản sẽ không ai coi trọng ngươi.
Bạch Nhạc đã không chỉ một lần giao tiếp với người trong ma đạo, tự nhiên hiểu sâu đạo lý trong đó, vừa lộ diện liền bày ra phong thái mắt cao hơn đỉnh, như thể không để người thiên hạ vào trong mắt.
Khăng khăng ma đạo lại thích kiểu này.
Nếu Bạch Nhạc hòa khí bái phỏng, nói muốn gặp Mạc Vô Tình, sợ rằng đám đệ tử thủ vệ đã trực tiếp đuổi hắn đi, nhưng vừa bày ra bộ dáng như thế, lập tức không ai còn dám ngăn cản, thành thật truyền tin đi về. Mấy tên đệ tử thủ vệ còn nặn ra vẻ mặt cười bồi, sợ chọc giận vị thiếu gia này.
Đứng trước sơn môn Huyết Ảnh Ma Tông, Bạch Nhạc ôm tay trước ngực, thờ ơ đánh giá cảnh vật chung quanh, không hề có nửa điểm lo lắng rằng Huyết Ảnh Ma Tông sẽ cự tuyệt gặp mình.
Sau trận chiến Thanh Châu Thành, ngoài mặt, tựa hồ Huyết Ảnh Ma Tông đã đạt thành hiệp nghị với chính đạo, nhưng trên thực tế, tình cảnh lại vẫn chẳng khá hơn bao nhiêu.
Mặc dù Huyết Ảnh Ma Tông có thể đặt chân tại Thanh Châu, nhưng đấy không phải là vì Huyết Ảnh Ma Tông thật sự cường đại đến đâu, mà là vị Huyết Ảnh Ma Quân kia quá mạnh, trong tình thế Đạo Lăng Thiên Tông không cường hành nhúng tay, dù là Tinh Hà lão tổ đều không muốn chọc giận Huyết Vô Ngân.
Huyết Ảnh Ma Tông thật muốn nhập chủ Thanh châu, liền tuyệt đối không thể chỉ dựa vào nhân lực bản tông.
Trên thực tế, sở dĩ Huyết Vô Ngân ngạo mạn nói muốn huyết tế Thanh Châu, sau đó lại để cho đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông tham dự khảo nghiệm Thất Tinh Tháp, mục đích chính là vì muốn hấp dẫn cao thủ ma đạo khác chú ý.
Trong đó rốt cuộc có bao nhiêu suy tính phức tạp khác nữa, người ngoài căn bản không cách nào biết được.
Nhưng có một điểm, ma tu lợi hại muốn đến nương nhờ, Huyết Ảnh Ma Tông tuyệt đối sẽ không cự tuyệt!
Thật ra, đây mới là nguyên nhân Huyết Ảnh Ma Tông cố ý trùng kiến sơn môn.
Chẳng mấy chốc, Mạc Vô Tình đã đích thân ra đón.



Bạn cần đăng nhập để bình luận