Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 202 - Thanh Châu Phủ Chủ



Chương 202 - Thanh Châu Phủ Chủ




Nhưng lúc này, Bạch Nhạc lại từ trên người đối phương, cảm nhận được áp lực giống như khi đối mặt với Vân Mộng Chân và Dạ Nhận, thậm chí căn bản không cần hiển lộ khí tức, Bạch Nhạc cũng có thể biết rằng, vị Thanh Châu Phủ Chủ này tất nhiên là cường giả Tinh Cung cảnh, hơn nữa ở trong Tinh Cung cảnh, chỉ sợ cũng được coi là cao thủ.
- Ta nghe nói, ngươi là đệ tử chân truyền của Linh Tê Kiếm Tông cũng là người trong người huyền môn, không cần phải làm ra loại nghi thức xã giao đó.
Xua tay, thanh niên chỉ chỉ lương đình trong viện, ý bảo Bạch Nhạc cùng đi, ngồi xuống cạnh bàn đá trong đình, mới tiếp tục nói,
- Ta tên Ngô Tuyết Tùng, xuất thân. . . Tiên Du Kiếm Cung!
Tiên Du Kiếm Cung, bốn chữ này vừa được nói ra, trong lòng Bạch Nhạc liền không khỏi đột nhiên chấn động!
Cho tới giờ phút này, hắn mới chính thức hiểu được, vì sao bất kể là Chu Mộng Dương hay là Mộng Thiên Thu đều tôn sùng hắn như vậy, thậm chí có thể dùng sức của bản thân, khiến Phá Nam Phi cũng phải kiêng kị không thôi.
Trên đời này, chỉ có ba Thiên tông!
Đạo Lăng Thiên Tông, Tiên Du Kiếm Cung, Thái Cực Đạo!
Trong ba Thiên tông này, tất nhiên lấy Đạo Lăng Thiên Tông cầm đầu, hơn nữa thực lực của Đạo Lăng Thiên Tông, còn hơn xa hai tông còn lại. Nhưng có thể ở dưới sự áp chế của Đạo Lăng Thiên Tông, vẫn bảo trì được địa vị Thiên tông, đủ để thấy được nội tình của bọn họ.
Xuất thân Tiên Du Kiếm Cung, chỉ dựa vào điểm này, đã đủ để khiến bất kỳ ai cũng phải nhìn thẳng.
Nghĩ tới đây, Bạch Nhạc cũng hiểu được, vì sao đối phương có thể trẻ tuổi như vậy đã bước vào Tinh Cung, thân ở Thanh Châu Phủ Chủ, thống lĩnh phủ Thanh Châu.
- Đệ tử Linh Tê Kiếm Tông Bạch Nhạc bái kiến Ngô tiền bối.
- Không cần giữ lễ tiết, tiền bối với không tiền bối gì, vô duyên vô cớ gọi cho người ta già đi.
Mỉm cười, Ngô Tuyết Tùng ôm lò làm ấm thị nữ đưa lên ở trong tay, tùy ý nói,
- Chuyện mấy ngày trước, ngươi trảm sát đệ tử Huyết Ảnh Ma Tông, ta cũng có nghe nói, kỳ thật một mực muốn gặp ngươi, chỉ là vừa hay đang ở thời điểm tu hành quan trọng, không phân tâm được, mới kéo dài tới hiện tại.
Dừng một chút, sau khi thị nữ dâng trà thơm, lúc này Ngô Tuyết Tùng mới phất tay ý bảo người khác lui ra.
- Vân tiên tử mấy ngày trước đi qua Linh Tê Kiếm Tông, ngươi đã đứng vào hàng chân truyền, chắc hẳn cũng biết một số nội tình.
Nhắc tới Vân Mộng Chân, thần sắc của Ngô Tuyết Tùng cũng trở nên nghiêm túc hơn mấy phần,
- Trận đánh ở Đạo Lăng Sơn, Thông Thiên Ma Quân uy chấn thiên hạ, khiến Đạo Lăng Thiên Tông nguyên khí đại thương, không còn là thần thoại đạo lăng bất bại nữa, cũng chính là vì vậy, những dư nghiệt ma đạo này mới rục rịch, thậm chí giống như Huyết Ảnh Ma Tông, cả gan trồi lên mặt nước, mưu toan khiến ma đạo tro tàn lại cháy.
- Ta đã tọa trấn Thanh Châu, có trách nhiệm phải trấn áp những dư nghiệt ma đạo này.
Nhìn Bạch Nhạc, Ngô Tuyết Tùng tiếp tục nói,
- Nói với ngươi những cái này, là để ngươi hiểu, quyết tâm diệt trừ Huyết Ảnh Ma Tông của ta. Chỉ có dùng thủ đoạn lôi đình xoá sạch khí diễm của những dư nghiệt ma đạo này, mới có thể khiến bọn họ hiểu rằng, cho dù Đạo Lăng Thiên Tông đã tổn thương nguyên khí, thiên hạ này cũng vẫn là thiên hạ của huyền môn.
- Bạch Nhạc hiểu!
Hơi chắp tay, Bạch Nhạc trầm giọng đáp.
- Tin tức Hàn Sơn truyền đến, nói ngươi nguyện ý dùng thân làm mồi, dụ Huyết Ảnh Ma Tông xuất thủ, thế rất tốt.
Hơi gật đầu, Ngô Tuyết Tùng lạnh lùng nói,
- Tất cả mọi chuyện cứ phóng tay mà làm, cho dù không có Hàn Sơn và Thất Tinh Tông, ta cũng sẽ toàn lực giúp ngươi. . . Nếu có thể tiêu diệt Huyết Ảnh Ma Tông, ta sẽ ghi công đầu cho ngươi, chẳng những không thể thiếu phần thưởng cho ngươi, hơn nữa có thể bảo đảm Bạch gia ngươi trăm năm không suy!
- Bạch Nhạc tất nhiên dốc hết toàn lực.
Đứng dậy cúi đầu với Ngô Tuyết Tùng, Bạch Nhạc vội vàng tỏ thái độ.
Buông lò làm ấm ra, ngón tay Ngô Tuyết Tùng nhẹ nhàng búng một cái, trên bàn đá xuất hiện xuất hiện bốn hộp ngọc,
- Ta nghe nói, Bạch gia mấy ngày nay một mực thu thập linh dược, những cái này cứ coi như lễ gặp mặt ta tặng ngươi đi.
Mở hộp ngọc liếc một cái, những cái này không ngờ chính là mấy vị chủ dược mà Bạch Nhạc rất cần, hơn nữa năm và phẩm chất đều là tốt nhất.
Nếu dùng linh thạch mà nói, chỉ là giá trị của mấy vị linh dược này đã đạt tới gần ngàn linh thạch, có thể tùy ý tặng ra hậu lễ như vậy, chỉ sợ toàn bộ Thanh Châu, cũng chỉ có vị Thanh Châu Phủ Chủ này mới có thể tùy hứng như vậy.
- Đa tạ Phủ chủ.
Đối mặt với tồn tại như vậy, Bạch Nhạc cũng sẽ không khách khí giả dối, những cái này đối với Ngô Tuyết Tùng có lẽ không tính là gì, nhưng đối với hắn mà nói, lại là tài nguyên tu hành bức thiết nhất.
- Được rồi, không còn sớm nữa, ngươi giờ này trở về đi! Dụng tâm làm việc, ta tất nhiên sẽ không bạc đãi ngươi.
Xua tay, Ngô Tuyết Tùng tùy ý mở miệng nói.
Đối với hắn mà nói, Bạch Nhạc cũng chỉ là một tiểu gia hỏa có chút thiên phú và tiềm lực mà thôi, bất kể ngoài mặt ôn hòa thế nào, trên thực tế, trong lòng đều không coi là gì.



Bạn cần đăng nhập để bình luận