Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 111 - Dạ tập, Hắc Diệu Ma Quân (2)



Chương 111 - Dạ tập, Hắc Diệu Ma Quân (2)




Lực lượng như vậy, quả thực đã vượt quá sức tưởng tượng của con người!
Lúc trước khi còn chưa tới Linh Tê Kiếm Tông, Bạch Nhạc cũng giống như người phàm tục khác, cho rằng người tu hành chính là thần tiên, nhưng khi thực sự đến Linh Tê Kiếm Tông, sau khi bước lên con đường tu hành, dường như lại không còn cảm nhận này nữa.
Đơn giản chính là thực lực mạnh hơn mà thôi.
Nhưng hiện giờ, khi nhìn thấy Tử Dương Chân Nhân và Hắc Diệu Ma Quân giao thủ, lại không khỏi sinh ra suy nghĩ như vậy.
Không phải hắn chấp nhận lạc hậu, mà là theo thực lực đề thăng, dần dần nhìn thấy thế giới rộng lớn hơn.
Cơ hồ là không hề do dự, Bạch Nhạc ngay lập tức trực tiếp chạy tới vị trí chỗ Vân Mộng Chân.
Cho dù biết rõ, vào loại thời khắc này chỗ Vân Mộng Chân mới là nơi nguy hiểm nhất, Bạch Nhạc vẫn không hề có chút do dự.
Lúc này, không thể ức chế, trong đầu Bạch Nhạc lại hiện ra thân ảnh của Dạ Nhận!
Hắn biết rõ hơn bất kỳ ai, mục tiêu lần này của Dạ Nhận căn bản chính là Vân Mộng Chân!
Hơn nữa, dựa theo lúc trước trong sơn cốc nghe thấy lời nói của Dạ Nhận, đây có thể mới là mục đích chân chính của ma đạo lần này.
...
- Bảo hộ Thánh Nữ!
Nơi đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông được an bài nghỉ ngơi, vốn cách Vân Mộng Chân không xa, sau khi nhận thấy nguy hiểm, phản ứng đầu tiên của tất cả đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông chính là bảo hộ vị Thánh Nữ Vân Mộng Chân này.
Đối với Đạo Lăng Thiên Tông mà nói, địa vị và ý nghĩa của vị Thánh Nữ Vân Mộng Chân này, thậm chí còn trên cả Tử Dương Chân Nhân! Những đệ tử này theo Tử Dương Chân Nhân tới, việc quan trọng không phải tìm lại Côn Ngô Kiếm gì cả, mà là hộ tống Vân Mộng Chân an toàn trở về.
Lúc trước Văn Trạch xem thường Linh Tê Kiếm Tông, cũng khiến rất nhiều đệ tử Linh Tê Kiếm Tông khó chịu, nhưng trên thực tế, khi nguy cơ thực sự hàng lâm, ngươi mới phát hiện, hai bên đích xác căn bản không phải cùng một đẳng cấp.
Từ lúc phát hiện nguy hiểm đến khi tới thiên điện chỗ Vân Mộng Chân nghỉ ngơi, đám đệ tử của Đạo Lăng Thiên Tông chỉ dùng thời gian nửa nén hương, hơn nữa trực tiếp kết trận ở ngay ngoài điện, tất cả đều ngay ngắn trật tự, không có bất kỳ một đệ tử nào hoảng loạn làm lỗi.
Mà lúc này, đệ tử của Linh Tê Kiếm Tông lại giống như năm bè bảy mảng, cho dù có một số trưởng lão tông môn đứt hơi khản tiếng hò hét chỉ huy, cũng rất khó trong thời gian ngắn như vậy hình thành được phản kích hữu hiệu.
Cho dù bỏ qua thực lực không nói, loại chênh lệch này cũng có thể nói là cách biệt một trời.
Loại nội tình này kỳ thật mới là chỗ chênh lệch thực sự giữa tông môn Huyền cấp và Thiên tông.
Đột nhiên, trước cửa thiên điện vang lên tiếng rít trầm thấp, chỉ trong chớp mắt, vô số độc xà màu sắc sặc sỡ nhanh chóng từ dưới núi bò lên, kêu chi chít, khiến người ta sởn gai ốc.
Cơ hồ là theo bản năng, liền có đệ tử rút kiếm trảm sát độc xà trước mặt.
Những độc xà này đối với người thường mà nói, tất nhiên là trí mạng, nhưng đối với những người tu hành này mà nói, dường như lại không có uy hiếp quá lớn, cho dù là đệ tử Dẫn Linh cảnh, chỉ cần không bị dọa sợ, đều có thể ứng phó được.
- Dừng tay, rắn này có độc!
Cơ hồ là là đồng thời, thanh âm của Văn Trạch vang lên, đáng tiếc lại vẫn quá muộn, hơn nữa, trừ đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông ra, căn bản không ai nghe thấy lời nói của hắn.
Một số đệ tử Linh Tê Kiếm Tông, tức thì bị dọa cho ngây đơ, giống như nổi điên đâm chém lung tung, dường như muốn trảm sát toàn bộ những độc xà này.
Nhưng mà, trong nháy mắt giết chết độc xà trước mặt, những độc xà bị chặt đứt thân thể lại đột nhiên nổ tung, hình thành sương độc năm màu bao phủ tới, đệ tử vừa rồi còn giết rắn hăng say, ở trước mặt sương độc này, cơ hồ là ngay cả một chút năng lực chống cự cũng không có, lập tức tắt thở ngã xuống đất.
Đáng sợ hơn là, độc xà phía sau căn bản không bận tâm tới đồng bạn bị giết, lại ùa lên, nháy mắt đã bao phủ thi thể của những đệ tử đó.
Đã đến loại tình trạng này, cho dù là người có ngốc tới mấy cũng hiểu, những độc xà này có huyền cơ khác, làm sao dám xuất thủ trảm sát lung tung.
Chỉ là, ngươi không giết, những độc xà này cũng sẽ không lui, chúng sẽ chỉ lao lên người ngươi càng hăng hơn.
- Đừng sợ, dùng linh lực bọc lấy vỏ kiếm, đánh ngược chúng về, đây là Ngũ Thải Độc Xà của Hắc Long Đàm, bản thân bọn chúng đã bị độc tính ăn mòn, căn bản không sống được bao lâu nữa, chỉ cần vượt qua được một tốp thế công này, xà trận sẽ tự sụp đổ.
Bước ra một bước, dẫn đầu đứng ở trước nhất, linh khí trong cơ thể trào ra, vẫy tay, chính là mấy chục độc xà bị Văn Trạch đánh bay.
Thân là đệ tử của Tử Dương Chân Nhân, bản thân Văn Trạch từng lịch luyện ở Hắc Long Đàm, kinh nghiệm tất nhiên phong phú hơn nhiều, lập tức nhận ra lai lịch.
Có Văn Trạch làm gương, đệ tử khác của Đạo Lăng Thiên Tông cũng học theo, tuy không tránh được sẽ có chút tay chân luống cuống, nhưng dẫu sao thực lực cũng sờ sờ ra đó, rất nhanh một tốp rắn này đã bị đẩy về.



Bạn cần đăng nhập để bình luận