Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 422 - Danh sách dọa người (2)



Chương 422 - Danh sách dọa người (2)




- Yến huynh, ngươi cũng đừng coi thường gia hỏa này, mặc dù tiện chút, nhưng năng lực làm việc lại rất không sai! Hôm qua ngươi nhắc chuyện tu hành cần linh dược, không phải sao, ta liền lập tức gọi hắn tới, cần gì, ngươi cứ nói với hắn.
Nhìn ra Bạch Nhạc không ưa Mộ Dung Thiên Kiếm, Mạc Vô Tình lập tức lảng sang chuyện khác.
Nhắc đến cái này, Bạch Nhạc không khỏi phấn chấn tinh thần:
- Thật chứ?
- Yến huynh nói gì đấy, chẳng lẽ Mạc mỗ trong mắt ngươi là loại tiểu nhân nói không giữ lời?
- Ý ta không phải ta, ha ha, Mạc huynh ngươi hiểu mà. Đa tạ, việc này nếu có thể thành, ngày sau Yến mỗ tất có hậu báo!
Nhìn ra Mạc Vô Tình đang nói đùa, Bạch Nhạc lập tức cười đáp.
- Yến huynh, đây là giấy bút, chúng ta vào nhà, cần gì, ngươi cứ viết ra, chỉ cần ở Thanh Châu này có, ta liền nhất định nghĩ cách lấy được cho ngươi.
Dù vừa nãy mới bị Bạch Nhạc mắng qua, Mộ Dung Thiên Kiếm lại không chút phật lòng, vỗ ngực cam đoan nói.
Trên đời này người xem thường hắn nhiều lắm, nhưng chỉ cần đối phương thật có thực lực, hắn liền có thể chịu nhục, liều mạng nịnh bợ, từ đó biểu hiện giá trị bản thân!
Như thế, mặc dù đối phương coi thường hắn ra sao, lâu dần liền sẽ bị hắn kéo lên quan hệ.
Trên đời này, chỉ cần ngươi có giá trị lợi dụng, liền nhất định có thể được đến đối phương coi trọng, ở trong ma đạo càng là như thế.
Đương nhiên, nếu là những kẻ bản thân không có thực lực, lại dám khinh thường hắn, Mộ Dung Thiên Kiếm liền ác hơn bất cứ ai, nhất định sẽ dùng phương thức ác độc nhất tàn nhẫn nhất để trả thù!
Rất hiển nhiên, hiện tại Bạch Nhạc trong mắt hắn chính là đối tượng đáng để nịnh bợ không tiếc đại giá, vậy nên, Mộ Dung Thiên Kiếm mới vỗ ngực cam đoan giúp đối phương làm tốt chuyện này.
- Vậy là được.
Rất hài lòng với thái độ của Mộ Dung Thiên Kiếm, lúc Bạch Nhạc quay sang nhìn hắn, trong mắt đã ít đi mấy phần khinh bỉ.
Chúng nhân về lại trong phòng, Mộ Dung Tử Yên cũng từ dưới đất đứng dậy, như là tỳ nữ, bày biện giấy bút lên bàn, sau đó giúp Bạch Nhạc mài mực.
Trầm ngâm khoảnh khắc, Bạch Nhạc tùy ý cầm bút lên, tiện tay viết ra tài liệu cần cho tu luyện Thông Thiên Ma Công, đương nhiên, trong đó Bạch Nhạc còn trộn lẫn rất nhiều hàng lậu, đan xen với nhau, dù có là đại sư luyện dược cũng khó mà nhìn ra được manh mối gì từ trong đống linh dược này.
Hơn nữa, lúc viết, Bạch Nhạc còn cố ý viết ngoáy, mỗi bút mỗi hoạ đều cực kỳ dùng sức, lộ ra cảm giác mạnh mẽ, nhưng vừa nhìn liền biết không phải là do người học qua thư pháp chính thống viết ra.
- Chữ tốt, Yến huynh, chữ như người a!
Nhìn chữ Bạch Nhạc, Mạc Vô Tình khẽ cười thở dài nói.
- Thật ư? Đây còn là lần đầu tiên có người khen ta chữ tốt.
Nghe được lời này của Mạc Vô Tình, Bạch Nhạc có vẻ khá là cao hứng, dương dương đắc ý nói.
Trong lúc nói chuyện, Bạch Nhạc cũng viết xong danh sách, trực tiếp giao cho Mộ Dung Thiên Kiếm.
Chỉ là vừa liếc mắt nhìn qua linh dược trên danh sách, da đầu Mộ Dung Thiên Kiếm không khỏi tê rần.
Thế này, có phải trân quý quá rồi không?
Trọn cả tờ danh sách, gần như không có dược liệu tầm thường, tuy một số tương đối phổ biến, lại yêu cầu niên phần cực cao, có thể nói, không thứ nào là có thể dùng tiền mua được, tất cả đều nhất định phải thanh toán bằng linh thạch thì mới có thể thu được.
Hơn nữa, đấy còn là linh dược tương đối bình thường, có mấy vị linh dược, mặc dù lấy kiến thức của hắn đều chưa từng nghe qua.

- Ta biết những thứ này rất trân quý, linh thạch ta vẫn còn một ít...
Thấy sắc mặt Mộ Dung Thiên Kiếm, Bạch Nhạc nhàn nhạt nói.
- Yến huynh nói đi đâu đấy, chút việc nhỏ, nếu còn cần Yến huynh tự mình ra linh thạch, chẳng phải khiến người chê cười Huyết Ảnh Ma Tông vô năng.
Vung tay lên, Mạc Vô Tình nói thẳng:
- Thiên Kiếm, ngươi cứ yên tâm đi sưu tập linh dược cho Yến huynh, linh thạch cần đều do ta chi trả.
Đây không phải lần đầu tiên Mộ Dung Thiên Kiếm tiếp xúc với Mạc Vô Tình, tự nhiên ngầm hiểu được:
- Yến huynh hiểu lầm, những thứ có thể dùng linh thạch giải quyết, vậy liền không thành vấn đề! Chỉ là, có mấy vị linh dược, ta ngay cả nghe đều chưa từng nghe qua, sợ rằng đào khắp Thanh Châu Phủ chưa hẳn đã có.
Khẽ gật đầu, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Tu hành giả Thanh Châu vốn đã suy vi, đưa mắt khắp cửu châu, căn bản bé không đáng kể, có thể thu thập được bao nhiêu liền thu thập bấy nhiêu, nếu thực sự không được, vậy ta đi về cầu sư tôn là được.
Phen lời này của Bạch Nhạc có vẻ nhẹ nhàng hời hợt, nhưng rơi vào tai Mạc Vô Tình và Mộ Dung Thiên Kiếm lại khiến trong lòng hai người bất giác hơi nhảy.
- Yến huynh yên tâm, mấy thứ này trước cứ giao cho Thiên Kiếm đi làm, một ít linh dược trân quý, nếu thực sự không thu thập được... Vậy thì, ta đi cầu sư tôn giúp Yến huynh.
Nói đến đây, trong mắt Mạc Vô Tình chớp qua một tia ngạo nghễ.
Sau lưng Yến Bắc Thần ngươi có ma đạo cự kình, chẳng lẽ ta liền không có?
- Vậy đa tạ Mạc huynh, nếu có chỗ nào cần đến tiểu đệ, Mạc huynh cứ việc phân phó.
Đối phương đáp ứng giúp hắn thu thập linh dược, có đi có lại, Bạch Nhạc tự nhiên phải có điều hứa hẹn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận