Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1212 - Thuận Cùng Nghịch Khác Biệt (2)



Chương 1212 - Thuận Cùng Nghịch Khác Biệt (2)




- Diệp Lăng Vân, ngươi thấy ai có thể luyện hóa Tức Thổ?
Mặc Kình giống như cười mà không phải cười nhìn Diệp Lăng Vân, thong thả hỏi.
Trong lúc nhất thời cục diện trở nên bế tắc, bây giờ không chỉ có đám người Nhậm Tiêu Dao có chút thúc thủ vô sách, mà những lão tổ Tinh Hải Cảnh trên Đạo Lăng Sơn lúc này, cũng đang nghị luận ầm ĩ, rất khó đưa ra một cái biện pháp hữu hiệu.
Bạch Nhạc và Vân Mộng Chân liên thủ, ép người của hắn không thể tiếp tục bắt người coi là đá đặt chân vượt qua Tức Thổ, cũng khiến cho bọn hắn thở phào một cái, lúc này mới có thời gian nhàn hạ tới quan tâm vấn đề, ai có thể luyện hóa Tức Thổ.
Đương nhiên, trên thực tế, bọn hắn cũng không quá hiểu Tức Thổ, cho dù có một chút ý tưởng, cũng chỉ là suy đoán, căn bản không có gì có thể khả thi.
Dù sao, không có Tinh Hải, liền không cách nào mạnh mẽ dung nhập Tức Thổ vào bên trong, đây là chuyện mà ai cũng không thể thay đổi.
Nếu bây giờ nói có người có biện pháp, chỉ sợ cũng chỉ có Diệp Lăng Vân và Mặc Kình, hoặc là những cường giả Hóa Hư Cảnh như Chưởng Giáo chân nhân của tam đại Thiên Tông, có thể có một ít biện pháp.
- Hỏa sinh Thổ, Mộc khắc Thổ! Muốn luyện hóa Tức Thổ, tự nhiên phải bắt tay từ Mộc.
Diệp Lăng Vân liếc mắt nhìn Mặc Kình, nhàn nhạt đáp.
- Khảo nghiệm Ngũ Hành Chi Địa vốn là một thể, nếu như không ngộ được tầng này, cũng chỉ có thể lấy biện pháp ngu xuẩn tới mạnh mẽ luyện hóa!
Những lời này của Diệp Lăng Vân, cũng không có hạ thấp thanh âm, bây giờ toàn bộ người trên Đạo Lăng Sơn đều có thể nghe thấy rõ ràng.
Bây giờ nhớ lại, trước đây Bạch Nhạc luyện hóa đoạn kiếm, tu thành thần thông Kiếm Nhận Phong Bạo, mới có thể khiến cho hắn một đường xông đến bên cạnh Lăng Vân Mộc, cho hắn tiến vào Lăng Vân Mộc, tìm được Thụ Tâm Hải.
Bằng không, cho dù lấy thực lực của Vân Mộng Chân, cũng nhất định chết ở trong đó?
Đây cũng là đạo lý Kim khắc Mộc!
Chỉ tiếc, bất kể là Vân Mộng Chân hay là Bạch Nhạc, cũng không biết đạo lý này.
Thời điểm luyện hóa, cũng chỉ chú ý tới tinh hoa sinh mệnh của Thụ Tâm Hải, mà bỏ qua bản thân Lăng Vân Mộc.
Bằng không, lấy Thủy sinh Mộc, là có thể mượn Nhất Nguyên Trọng Thủy, khiến cho Lăng Vân Mộc sống lại ở mảnh hải vực này, bây giờ đối mặt Tức Thổ, tự nhiên có thể dựa vào Lăng Vân Mộc, đơn giản luyện hóa Tức Thổ, lại lấy Nhất Nguyên Trọng Thủy thu Địa Hỏa Chi Tâm, là có thể hoàn mỹ vượt qua khảo nghiệm Ngũ Hành Chi Địa.
Đương nhiên, cho dù là Diệp Lăng Vân, cũng không hoàn toàn hiểu hết được tình cảnh bên trong thượng cổ cấm địa, bây giờ thế cục đến một bước này mới chính thức suy nghĩ cẩn thận, khó tránh khỏi có chút mã hậu pháo ngại.
Thế nhưng, nói đến đây, cũng đủ làm cho người khác hiểu hết ý hắn.
Thật ra người dễ luyện hóa Tức Thổ nhất, chính là Vân Mộng Chân!
Bên trong tinh hoa sinh mệnh của Thụ Tâm Hải, cũng ẩn chứa lượng lớn Mộc chi lực, lấy thực lực Vân Mộng Chân, lại dựa vào cái này, muốn luyện hóa Tức Thổ, dĩ nhiên sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Nhưng sợ là bây giờ Vân Mộng Chân cũng không hiểu ra.
Hơn nữa, bây giờ dây dưa cũng có chút quá dài, bỏ qua cơ hội tốt nhất, lúc này Vân Mộng Chân đi luyện hóa Tức Thổ, cũng sẽ khiến người khác cảnh giác, rất có thể sẽ rơi vào trong vây công.
- Diệp Lăng Vân, quả nhiên ngươi vẫn là vạn cổ không thay đổi! Mọi việc luôn tuân theo quy tắc.
Mặc Kình ung dung cười, nhưng lại lắc đầu nói:
- Có muốn đánh cược với ta một lần hay không? Ta cá là tiểu gia hỏa Bạch Nhạc kia có thể luyện hóa Tức Thổ.
Ở một mức độ nào đó Đạo Ma chi tranh, chính là khác biệt giữa thuận theo quy tắc và đánh vỡ quy tắc!
Cả đời Diệp Lăng Vân đều thuận theo quy tắc, mà Mặc Kình thì lại ngược lại, chỉ tiếc hai người này đều không thể đi đến cuối con đường của mỗi người, tự nhiên cũng không phân ra được cao thấp.
Nhưng Thông Thiên Ma Quân tồn tại, đã đánh vỡ cực hạn quy tắc, cái này không chỉ là vấn đề lực lượng và thần thông, mà quan trọng hơn là một loại thái độ, một loại tư duy!
Được coi là truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân, hiển nhiên Bạch Nhạc cũng rất giống Thông Thiên Ma Quân trên điểm này.
Diệp Lăng Vân không sợ Mặc Kình, cả đời này, hắn và Mặc Kình giao thủ trong tối ngoài sáng không biết bao nhiêu lần, cũng chưa từng phân ra thắng bại.
Nhưng lúc này, đối mặt Mặc Kình khiêu khích, lần đầu tiên hắn có một loại cảm giác không nắm chắc được.
Nhìn từ bề ngoài, thế cục hiện tại bất lợi với Bạch Nhạc nhất, bất cứ ai cũng không tìm ra lý do Bạch Nhạc có thể thành công, nhưng... dù sao hắn cũng là truyền nhân của Thông Thiên Ma Quân.
- Mặc Kình Ma Quân, vãn bối đánh cược cùng ngài được không?
Chưởng giáo Đạo Lăng Thiên Tông chậm rãi bước ra một bước, nhẹ giọng mở miệng nói.
- Ồ?
Ánh mắt Mặc Kình rơi vào trên người đối phương, sắc mặt có vẻ hơi hững hờ, không có ý tứ cho vị Chưởng Giáo chân nhân này mặt mũi chút nào, lạnh lùng nói:
- Bản quân và Lăng Vân lão nhi nói chuyện, ngươi dựa vào cái gì xen mồm vào? Ngươi cho rằng, ngươi có tư cách gì đánh cược cùng bản quân?
Những lời này của Mặc Kình cực kỳ không khách khí, thậm chí có thể nói là trong lời nói ẩn chứa một phần khinh miệt.



Bạn cần đăng nhập để bình luận