Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 545 - Làm chủ Thanh Châu (2)



Chương 545 - Làm chủ Thanh Châu (2)




Thống lĩnh Thanh Vân Kỵ lấy lại bình tĩnh, lập tức khụy gối:
- Thống lĩnh đại nhân, phủ chủ đại nhân lâm nạn, Lam tiên sinh cũng trọng thương không thể xử lý công việc, xin đại nhân tạm thời tiếp quản thành Thanh Châu.
Bạch Nhạc nghe vậy liền kinh ngạc, khó tin hỏi ngược lại:
- Ta...?!
Thống lĩnh Thanh Vân Kỵ thấy phản ứng của Bạch Nhạc bèn giải thích lại một lần:
- Đại nhân chắc đã quên, một tháng trước phủ chủ đại nhân đích thân phong ngài thành Tổng thống lĩnh Thanh Vân Kỵ, quản lý tất cả Thanh Vân Kỵ. Nếu phủ chủ thật sự lâm nạn thì bây giờ ngài chính là trưởng quan tối cao của phủ Thanh Châu, chúng ta tất nhiên nghe theo lệnh của đại nhân.
Nghe vậy, Bạch Nhạc mới tỉnh ra.
Trước đó vì công bố Bạch Nhạc có quan hệ với mình, quả thật Ngô Tuyết Tùng từng phong cho Bạch nhạc một chức quan như thế, chẳng qua cho dù là Bạch Nhạc hay Ngô Tuyết Tùng đều rõ, đó chỉ là một thân phận thể hiện ra ngoài mà thôi, để chắn miệng lưỡi kẻ khác. Nên ai cũng không để chuyện này trong lòng.
Dù sao, thân phận và quyền lực này đều là Ngô Tuyết Tùng cho, vị phủ chủ Thanh Châu này mới là người điều khiển thật sự, những người khác vốn dĩ chẳng có quyền lực gì.
Mà bên cạnh Ngô Tuyết Tùng còn có một Lam tiên sinh.
Bình thường, phần lớn công việc đều do Lam tiên sinh xử lý, nhưng ai có thể ngờ được Ngô Tuyết Tùng bị Thanh Vương Bất Tử đoạt xá, mà vị Lam tiên sinh kia cũng bởi vì kích phát sát trận bị Tinh Hà lão tổ đánh trọng thương, hôn mê bất tỉnh.
Bây giờ, toàn bộ phủ Thanh Châu rơi vào tình cảnh rắn mất đầu, lúc trước sát trận bị kích phát, chết vô số người cũng bởi vì không có người điều khiển nên vốn không có cách nào tổ chức cứu viện hiệu quả được.
Cũng chính vì vậy, mới nghe được Bạch Nhạc từ bên trong Thanh Vương Lăng đi ra, ngay lập tức đã có Thanh Vân Kỵ tìm tới cửa.
Những ý nghĩ này xuất hiện trong đầu, trong chốc lát, Bạch Nhạc liền đoán ra được.
Bạch Nhạc suy nghĩ một lát, lúc này mới chậm rãi nói:
- Hạ lệnh xuống, ngay lập tức tổ chức cứu viện, nhất định phải làm hết sức, phải hạ thấp tỉ lệ thương vong của bách tính xuống mức thấp nhất. Còn nữa, truyền lệnh cho Thanh Vân Kỵ tuần tra toàn thành, nếu có người dám thừa cơ làm điều phi pháp, giết không tha!
- Tuân lệnh!
Nghe thấy lời Bạch Nhạc, tất cả Thanh Vân Kỵ đều đồng thanh hô lên.
Mà vốn cũng không cần Bạch Nhạc dặn, phía dưới đã có Thanh Vân Kỵ nhận lệnh mà đi, trên thực tế, những chuyện này, thời điểm lần trước khi sát trận kích phát, Thanh Vân Kỵ đã xử lý qua, việc vào tay cũng không khó khăn, chỉ khổ nỗi không có ai có thể đứng ra thống nhất hạ lệnh chỉ huy mà thôi.
Bây giờ Bạch Nhạc bằng lòng tiếp nhận, tất cả mọi việc có thể tiến hành nhanh chóng có trật tự.
- Đi, theo ta đi gặp Tinh Hà lão tổ.
Trước đó Bạch Nhạc cảm thấy mọi chuyện phía sau không liên quan đến mình, nhưng hôm nay bị những Thanh Vân Kỵ này ngăn lại, hắn lập tức hiểu ra, bây giờ bản thân nhất định phải đứng ra gánh chịu trách nhiệm. Dù chỉ là một chức quan trên danh nghĩa, nhưng khi trách nhiệm rơi xuống người, bản thân cũng chắn chắn không có cách nào né tránh.
Khác với Bạch Nhạc, giờ khắc này trong mắt Tô Nhan đột nhiên lóe lên sự hưng phấn.
Có lẽ Bạch Nhạc vẫn chưa ý thức được, nhưng Tô Nhan lại thấy rõ ràng, vì Ngô Tuyết Tùng chết, bây giờ chính là Bạch Nhạc làm chủ Thanh Châu, nắm giữ quyền hành to lớn.
Phải biết, Bạch Nhạc khác với những quan viên bình thường kia, hắn không chỉ là tổng thống lĩnh Thanh Vân Kỵ, mà còn là tu hành giả cường đại, là khách quý ở Thất Tinh tông, được vinh danh là đệ nhất thiên kiêu Thanh Châu.
Khi những thân phận này kết hợp lại, hắn chính là người có cơ hội lớn nhất thay thế Ngô Tuyết Tùng trở thành phủ chủ Thanh Châu.
Dĩ nhiên, phủ chủ Thanh Châu phải do vương triều Đại Càn bổ nhiệm, Bạch Nhạc không có căn cơ nên không thể chân chính thay vào, nhưng Ngô Tuyết Tùng chết đột ngột, tất sẽ tạo ra một khoảng trống, chờ đến lúc vương triều Đại Càn định ra người tiếp nhận vị trí phủ chủ Thanh Châu, ít nhất cũng phải nửa năm, thậm chí là một năm.
Trước đó, chỉ cần sắp xếp ổn thỏa thì có thể khiến Bạch Nhạc tuy không có danh phủ chủ, nhưng lại có thể hưởng đãi ngộ của phủ chủ.
Tô Nhan xuất thân từ Huyết Ảnh Ma Tông, nàng ta biết rõ, nắm giữ quyền lực mang ý nghĩa lớn như nào, đó là trong nửa năm đến một năm này, Bạch Nhạc có thể mượn thân phận này, điều động toàn bộ lực lượng Thanh Châu thu thập tài nguyên, bồi dưỡng thế lực.
Phải biết rằng, Bạch Nhạc không phải là người bình thường, mà là tu hành giả mạnh mẽ.
Cho dù sau này có người kế nhiệm phủ chủ Thanh Châu thì cũng không thể quét sạch thế lực và quan hệ của Bạch Nhạc được.
Đối với Bạch Nhạc mà nói, có lẽ đây mới chính là thu hoạch lớn nhất sau chuyến đi vào Thanh Vương Lăng.
Nói cách khác, từ giờ khắc này, hắn đã làm chủ Thanh Châu rồi.
- Thống lĩnh Thanh Vân Kỵ Bạch Nhạc, cầu kiến Tinh Hà lão tổ.
Danh tiếng Tinh Hà lão tổ, Bạch Nhạc đã nghe nhiều lần, thậm chí nếu trước kia hắn chịu bái nhập Thất Tinh tông thì có lẽ đã trở thành đệ tử của Tinh Hà lão tổ, nhưng tự mình gặp mặt như thế này thì là lần đầu tiên.



Bạn cần đăng nhập để bình luận