Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 520 - Thời hạn bảy ngày (2)



Chương 520 - Thời hạn bảy ngày (2)




Nếu bị tấn công với cường độ cao như vậy, e là Bạch Nhạc đã trọng thương hấp hối, thậm chí bỏ mạng luôn ở chỗ này mới phải, chứ sao còn có thể thoát ra rồi lừa hắn vào đây?
Suy nghĩ của hắn không sai, nhưng Triệu Thụy lại không ngờ được bởi vì hắn mạnh hơn Bạch Nhạc, nên khi hắn vừa vào liền bị Thanh Vương xem thành mối uy hiếp, nên mới dẫn đến việc bị sát trận tấn công.
Đối với Thanh Vương mà nói, người ông ta thật sự muốn dụ đến là Ngô Tuyết Tùng, ngoại trừ chuyện đó ra, bất cứ kẻ nào đến cũng không thể có được Thanh Vương Kiếm.
Bởi vì sát trận được khởi động, mà Thanh Vương từng có tâm tư đoạt xá thân thể Bạch Nhạc nên mới không khởi động sát trận tấn công Bạch Nhạc, lại để Bạch Nhạc đi vào trong lăng tẩm thực sự. Nhưng không ngờ lại bị Bạch Nhạc làm hơi lỗ vốn, cho nên sao Thanh Vương có thể để bản thân lần nữa rơi vào tình cảnh nguy hiểm được.
Triệu Thụy vốn là cường giả Tinh Cung cảnh, vừa vào Thanh Vương Điện thì lập tức được liệt vào danh sách uy hiếp. Thanh Vương không hề khách khí, lập tức huy động một tràng kiếm khí mạnh mẽ bay đến tấn công liên tiếp vào hắn ta.
Cũng may là thực lực Triệu Thụy rất mạnh, hắn cảm thấy không ổn liền trực tiếp bố trí trận pháp phòng ngự nên mới chống cự được, chứ không nếu là Tinh Cung cảnh bình thường khác đột nhập vào, e là sớm đã bị giết rồi.

Ở phủ thành chủ, Lam tiên sinh đột nhiên xuất hiện bên cạnh Ngô Tuyết Tùng, trầm giọng nói:
- Điện hạ, lúc nãy vừa nhận được tin tức, Triệu Thụy của Đạo Lăng Thiên Tông đã vào trong Thanh Vương Điện rồi.
Ngô Tuyết Tùng lập tức nhướn mày, hắn vô hình chung cảm giác được sự uy hiếp nho nhỏ.
Bản thân là đệ tử chân truyền của Tiên Du Kiếm Cung, Ngô Tuyết Tùng đương nhiên biết mình có đối thủ gì ở Đạo Lăng Thiên Tông, những người này vốn dĩ chính là kẻ địch của hắn.
Đạo Lăng Thiên Tông quá lớn, danh tiếng ‘Thiên hạ đệ nhất tông’ đó khiến Đạo Lăng Thiên Tông có rất ít bí mật. Cái tên Triệu Thụy này, Ngô Tuyết Tùng sớm đã quen thuộc.
Nếu là những người khác thì cũng thôi, nhưng còn cái tên Triệu Thụy này thật sự là một thiên tài giỏi về trận pháp Nhất Đạo.
Nếu Thanh Vương Bí Tàng bị đối phương phát hiện trước, sợ là hắn ta thực sự có thể cưỡng chế phá vỡ sát trận, cướp đi Thanh Vương Kiếm.
Nghĩ đến đây, Ngô Tuyết Tùng lập tức không ngồi yên được.
Vốn Ngô Tuyết Tùng định bình tâm đợi một thời gian, sau đó đi lan truyền tin tức Thanh Vương Lăng có nguy hiểm rồi ép đám người Tinh Hà lão tổ cưỡng chế phá vỡ sát trận, nhưng sự xuất hiện của Triệu Thụy vào lúc này lại hoàn toàn phá vỡ tất cả kế hoạch của hắn.
Ngô Tuyết Tùng nhướn mày, quyết định:
- Không được, Lam tiên sinh, bản vương nhất định phải vào Thanh Vương Điện, chuyện sau này đành nhờ vào tiên sinh.
Cục diện đã bố trí đến bước này đã không cho hắn cơ hội rút lui, chỉ có thể dồn sức liều một phen.
May mà đám người Tinh Hà lão tổ đã nhúng tay vào, cho dù thực sự có nguy hiểm gì, hắn ít nhiều cũng được bảo vệ.
- Điện hạ yên tâm, thần nhất định không phụ kỳ vọng của điện hạ!
- Thời hạn là bảy ngày.
Ngô Tuyết Tùng suy nghĩ một lát, trầm giọng nói:
- Nếu mọi chuyện thuận lợi, trong bảy ngày ta nhất định sẽ có được Thanh Vương Kiếm, khống chế cả Thanh Vương Lăng. Nếu qua bảy ngày mà ta còn không trở ra thì ta đã xảy ra chuyện. Đến lúc đó, ngươi tung tin nói Thanh Vương Lăng tự hủy, đến lúc đó mọi người đều sẽ chết trong đó, sau đó ép ba vị lão tổ cưỡng chế ra tay cứu người.
- Vâng.
Lam tiên sinh cúi người vái một cái, trầm giọng đáp.
Xâm nhập vào bên trong Thanh Vương Lăng đối với người khác mà rất khó khăn, phải mượn sự trợ giúp của ba vị lão tổ áp chế được sát trận mới có thể đi vào bên trong, nhưng đối với Ngô Tuyết Tùng mà nói lại không có gì khó khăn cả. Hắn chỉ cần dựa vào sức mạnh của huyết mạch, trực tiếp mở cửa địa cung là được.
Lúc đầu hắn để Bạch Nhạc và Tô Nhan vào trong, giờ muốn bản thân tự vào trong đương nhiên không có gì khó.
Tuy Ngô Tuyết Tùng có nhiều hiểu biết nhiều về Thanh Vương Lăng hơn những người khác, nhưng hầu hết những thông tin đó đều đến từ văn hiến ghi chép liên quan đến Thanh Vương, còn về tình hình thực tế bên trong, hắn không hề có một sự giải đáp rõ ràng nào.
Khi thực sự bước chân vào Thanh Vương Lăng, lúc nhìn thấy cung điện Tố Vi, cho dù là Ngô Tuyết Tùng thì cũng cực kỳ kinh ngạc.
Sau đó, Ngô Tuyết Tùng đã nhìn thấy Bạch Nhạc và Tô Nhan.
Ngay lúc đó, trong lòng Ngô Tuyết Tùng liền vui mừng một phen. Theo tính toán ban đầu của hắn, đã nhiều ngày như vậy, đám người Bạch Nhạc sớm đã chết mới đúng, nhưng không ngờ bản thân vừa vào Thanh Vương Lăng đã nhìn thấy Bạch Nhạc.
Ầm!
Đúng lúc Ngô Tuyết Tùng nhìn thấy Bạch Nhạc, Bạch Nhạc cũng nhìn thấy Ngô Tuyết Tùng. Nhưng Bạch Nhạc không hề chào hỏi một tiếng mà liền rút Thu Hoằng kiếm ra, gương mặt tràn đầy sát khí lao về phía Ngô Tuyết Tùng.
Ngô Tuyết Tùng cũng bị phản ứng này của Bạch Nhạc dọa sợ. Hắn xoay người né tránh, né xong một kiếm này liền trầm giọng hét lên:
- Bạch Nhạc, ngươi làm gì vậy?
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một cỗ sát khi rét lạnh, lạnh giọng nói.



Bạn cần đăng nhập để bình luận