Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 163 - Ngươi là Ma tu? (2)



Chương 163 - Ngươi là Ma tu? (2)




- Bạch Nhạc, đừng năm mơ giữa ban ngày nữa! Đây là Bạch gia của ta, không phải của ngươi!
Ngay khi hai người đang nói chuyện Bạch Vinh và hộ vệ khác cũng theo đó cưỡi thuyền mà đến, cười lạnh một tiếng, Bạch Vinh nói với vẻ khinh thường,
- Thànhca, không cần phải lắm lời với hắn, giết hắn, mới có thể vĩnh tuyệt hậu hoạn.
- Đừng! Vinh thiếu gia, ta đáp ứng điều kiện của ngươi, xin ngươi tha cho tiểu Nhạc đi!
Nhìn thấy Bạch Vinh, Bạch Thanh Nhã cuối cùng không nhịn được mà bỏ tay Bạch Nhạc ra, lo lắng mở miệng nói.
- Hắc! Tiện nữ nhân này, lúc trước ta nói với ngươi thế nào, ngươi cũng bày ra dáng vẻ thanh cao với ta, hiện tại vì tiểu súc sinh này, cái gì cũng không chịu đáp ứng, đồ đê tiện!
Ánh mắt lộ ra một tia khinh miệt, Bạch Vinh quát lên với vẻ châm chọc.
- Quỳ xuống, đi tới đây cho ta, nói không chừng ta một khi cao hứng, còn có thể tha cho tiểu súc sinh này một mạng.
Những năm gần đây, tuy Bạch Vinh nhiều lần bức bách, nhưng cũng không tùy ý lăng nhục như hiện giờ.
Trong lòng Bạch Thanh Nhã biết rất rõ, Bạch Vinh chính là muốn ở ngay trước mặt Bạch Nhạc làm nhục nàng ta, nhưng... Còn có thể làm gì bây giờ?
Nàng ta chỉ là một thiếu nữ, đối mặt với Bạch Thành, đối mặt với sự cường thế của toàn bộ Bạch gia, lợi thế duy nhất chính là bản thân nàng ta.
Nước mắt không nhịn được rơi xuống, dưới chân Bạch Thanh Nhã mềm nhũn, đã muốn quỳ xuống.
Nhưng mà, cơ hồ là đồng thời, một đôi cánh tay hữu lực đột nhiên ôm lấy nàng ta.
- Thanh Nhã tỷ, trên đời này không ai có thể khiến ngươi phải quỳ, càng không ai có thể giẫm lên tự tôn của ngươi.
Nhìn Bạch Thanh Nhã, Bạch Nhạc nghiêm túc mở miệng nói,
- Tin ta, Thanh Nhã tỷ! Ta hiện tại, có năng lực bảo hộ ngươi, không phải chịu sự vũ nhục của bất kỳ ai nữa, ai dám làm nhục ngươi... Ta giết kẻ ấy!
Đỡ Bạch Thanh Nhã dậy, lúc này trong lòng Bạch Nhạc đã nổi lên sát cơ ngập trời.
Trong nháy mắt bốn chữ cuối cùng vừa được nói ra khỏi miệng, dưới chân Bạch Nhạc bước ra một bước, một tia hàn quang hiện lên, trường kiếm đột nhiên vào tay, hóa thành một tia cầu vồng, bắn thẳng tới cổ họng của Bạch Vinh.
Nếu nói, lúc trước Bạch Nhạc kỳ thật không có sát tâm, chỉ muốn cho Bạch Vinh một chút giáo huấn, giúp Bạch Thanh Nhã đứng vững ở Bạch gia, đạt được quyền lợi nên có.
Như vậy theo những lời này của Bạch Vinh, lại triệt để khơi dậy sát tâm của Bạch Nhạc.
Chỉ bằng vào những lời này của Bạch Vinh, đã đáng chết rồi, cho dù Bạch Nhạc cũng là người của Bạch gia.
Kiếm ra khỏi vỏ, nếu không nhuốm máu, thề không trở về.
Cơ hồ là trong nháy mắt Bạch Nhạc xuất kiếm, trong lòng Bạch Thành đột nhiên dâng lên một tia cảm giác nguy hiểm khủng bố, căn bản không kịp nghĩ nhiều, thân hình nhấp nhoáng, lại đập một quyền tới mũi kiếm của Bạch Nhạc.
Chỉ là lúc này, trên người Bạch Thành đột nhiên lộ ra một tia màu đen khiếp người!
Ầm!
Trong một kích, kiếm của Bạch Nhạc một quyền này đập cho bay về, nhìn một tia màu đen như mực trên người Bạch Thành, đồng tử Bạch Nhạc đột nhiên co rút lại.
- Ngươi là Ma tu?
Bạch Thành là người tu hành, Bạch Nhạc có chút bất ngờ, nhưng cũng không sợ hãi.
Mình cũng có thể tìm thấy Linh Tê Kiếm Tông, Bạch gia có thể có chút quan hệ với một số tông môn Thanh Châu cũng chẳng có gì là lạ, dẫu sao, đệ tử ngoại môn tầm thường, kỳ thật không tính là gì, chỉ có bước vào Linh Phủ cảnh, mới xem như thực sự bước vào con đường tu hành.
Bạch Thành lúc trước biểu hiện ra, cũng chỉ là thực lực Dẫn Linh cửu trọng, nếu suy xét Bạch Thành từ nhỏ đã rời khỏi Bạch gia, bắt đầu tu hành, thành tựu như vậy cũng chẳng có gì lạ.
Nhưng một quyền này, Bạch Thành bộc phát ra, tuyệt đối là lực lượng của Linh Phủ cảnh, nếu không, tuyệt đối không thể đỡ được một kiếm này của Bạch Nhạc.
Quan trọng hơn là, khí tức lộ ra trên người Bạch Nhạc, không ngờ chính là ma khí!
Bạch Nhạc cũng có không ít kinh nghiệm chiến đấu với Ma tu, tất nhiên lập tức có thể nhận ra ngay.
Ma tu! Cho dù là sau trận đánh ở Đạo Lăng Sơn, người trong ma đạo đã có dấu hiệu xuất thế, nhưng dẫu sao thời gian ngắn ngủi, một khi có Ma tu dám thò đầu ra, cũng sẽ trở thành công địch của tất cả tông môn.
Hơn nữa, từ thành tựu hiện giờ của Bạch Thành cho thấy, chỉ sợ hắn từ lúc rời khỏi đã bước lên con đường của Ma tu.
Bị một kiếm này của Bạch Nhạc bức cho phải xé đi lớp ngụy trang, sát khí trên người Bạch Thành trở nên mãnh liệt, nhìn chằm chằm Bạch Nhạc lạnh lùng mở miệng nói,
- Tiểu Nhạc, ta nói, ngươi không nên trở về! Lại càng không nên bức ta thi triển ma công!
Trong nháy mắt, một thanh trường kiếm đột nhiên vào tay, thân hình Bạch Thành hơi lắc lư, giống như quỷ mị, cơ hồ là chỉ trong chớp mắt, hộ vệ theo Bạch Vinh đến đều bị giết.
Ngay cả người một nhà cũng giết, vậy cũng có nghĩa là, Bạch Thành đã làm tốt chuẩn bị giết người diệt khẩu.
Bất kể là Bạch Nhạc, hay là Bạch Thanh Nhã, hắn cũng cũng không định buông tha.
Nhưng mà, đến lúc này, Bạch Nhạc ngược lại trở nên bình tĩnh.
Hắn không ngờ Bạch Thành lại là Ma tu, nhưng thế không có nghĩa là, hắn sợ Ma tu như Bạch Thành.



Bạn cần đăng nhập để bình luận