Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 985 - Một Đóa Tiên Liên Mở



Chương 985 - Một Đóa Tiên Liên Mở




Trong mắt Dương Đào lộ ra một tia hờ hững, ngạo nghễ mở miệng nói.
Không đợi đối phương tiếp tục đặt câu hỏi, Dương Hàn cùng với cao thủ Huyết Ảnh Ma Tông đã đuổi tới, trực tiếp vây Vệ Phạn Dạ vào giữa.
- Huyết Ảnh Ma Tông?
Con ngươi Vệ Phạn Dạ chợt co rụt lại, một khắc sau mới ý thức được thân phận của đối phương.
Chỉ là hắn làm sao cũng không nghĩ đến, Huyết Ảnh Ma Tông lại nhúng tay tại thời điểm này, hơn nữa, dứt khoát đứng về phía Bạch Nhạc như vậy, có thể nói, biến hóa trong chớp nhoáng này, khiến toàn bộ kế hoạch của hắn bị đánh loạn.
Trong lúc nhất thời, vô số ý niệm hiện lên trong đầu Vệ Phạn Dạ.
Nhưng liên hệ với lời đồn nửa đêm Yến Bắc Thần tiến vào Huyết Ảnh Ma Tông trước đó, nhất thời khiến cho hắn đoán được bảy tám phần chân tướng.
Chỉ là, bây giờ mới phản ứng được, hiển nhiên đã có chút muộn.
- Từ khi nào mà người của Huyết Ảnh Ma Tông, lại biến thành chó săn của Yến Bắc Thần vậy?
Con mắt Vệ Phạn Dạ hơi nheo lại, cười lạnh nói.
- Oắt con Duyện Châu ngươi không ở Duyện Châu ngây ngốc, chạy đến Thanh Châu làm cái gì? Lại dám ở trước mặt mọi người ám sát phủ chủ Thanh Châu, chúng ta thân là người Thanh Châu, nếu như mặc kệ ngươi ra tay, chẳng phải là sẽ khiến cho thiên hạ cười Thanh Châu ta không người hay sao?
Lúc này Dương Hàn hừ lạnh một tiếng, bước ra một bước, trong mắt tràn đầy vẻ khinh miệt, khinh thường nói.
Trực tiếp đẩy sự tình lên đến tranh chấp giữa hai châu, cũng là giành quyền chủ động vào trong tay.
Ngay cả một vài người trong chính đạo ở đây, nghe được lời Dương Hàn nói, thái độ cũng sinh ra biến hóa.
Tuy bất Đạo Ma bất lưỡng lập, nhưng tu hành giả châu khác đến Thanh Châu diễu võ dương oai, vẫn sẽ bị người ghen ghét.
Bạch Nhạc vốn không phải tu hành giả bình thường, mà là phủ chủ Thanh Châu, hơn nữa danh vọng ở Thanh Châu vô cùng cao.
Nếu Huyết Ảnh Ma Tông không ra tay, chỉ sợ những người khác cũng sẽ ra tay.
- Bạch Nhạc cái gì? Vị phủ chủ Thanh Châu này của các ngươi căn bản là truyền nhân Ma Quân Yến Bắc Thần, ta cũng chỉ là tới bóc trần chân tướng giúp các ngươi mà thôi!
Vệ Phạn Dạ hiểu không thể tùy ý kích động cảm xúc của đối phương, nên lúc này mới lớn tiếng quát lên.
Không cần biết thật giả như nào, chỉ cần ném trọng tâm câu chuyện đi ra, sẽ luôn có người nửa tin nửa ngờ.
- Truyền nhân Ma Quân, Yến Bắc Thần?
Khóe miệng Bạch Nhạc hiện lên một tia khinh thường, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Vệ Phạn Dạ, tại sao ngươi không nói ta chính là Thông Thiên Ma Quân đoạt xá trọng sinh? Đừng để thiên hạ cười chê, mở mắt chó của ngươi ra mà nhìn cho rõ, chỗ nào trên người Bạch mỗ có nửa phần ma khí?
Đột nhiên Bạch Nhạc bước ra một bước, Tinh Cung chợt lên trên đỉnh đầu.
Thất tinh rực rỡ, toàn bộ Tinh Cung trông rất sống động, nhưng tuyệt đối không có chút ma khí nào.
Cái này so với bất cứ lời nói nào cũng hữu hiệu hơn nhiều.
Kể từ đó, càng ngày càng không có ai tin tưởng lời Vệ Phạn Dạ nói, lại nghĩ tới Bạch Nhạc vừa mới bỏ ra sáu trăm vạn linh thạch viết thư tay, nhất thời khiến cho người ta suy đoán, Vệ Phạn Dạ chỉ tìm một cái cớ để lấy thư tay đi mà thôi.
Trong giới tu hành, cá lớn nuốt cá bé, cho dù là động thủ cướp đoạt, vậy cũng không có gì không đúng.
Nhưng vấn đề ở chỗ, Vệ Phạn Dạ không phải người Thanh Châu, mà là thiên kiêu Duyện Châu.
Chuyện này lập tức khiến người khác sinh ra một cảm giác cùng chung mối thù.
- Tô Nhan, truyền lệnh Thanh Vân Kỵ vây giết tên trộm này!
Trong mắt Bạch Nhạc lộ ra một đạo sát khí khủng bố, lành lạnh mở miệng nói:
- Tất cả mọi người ở đây hôm nay, không phân đạo ma, đều có thể vì Thanh Châu ta mà chiến, ai có năng lực chém giết tên trộm này, ban thưởng trăm vạn linh thạch, phong Thiên Hộ! Nếu tên này chết trong vây công, những ai ra tay... đều người gặp người có phần, người người có thưởng!
Bạch Nhạc cố gắng cất cao giọng nói những lời này, như một tiếng sét chợt nổ vang.
Tự nhiên Bạch Nhạc biết lấy thực lực Vệ Phạn Dạ, những người xem náo nhiệt này, căn bản không thể giúp bất cứ chuyện gì, nhưng đối với hắn mà nói, đây cũng là một loại lợi thế, hình thành một cỗ đại thế, nghiền ép xuống, là có thể thuận lợi đánh tan Vệ Phạn Dạ.
Trải qua trận chiến này, uy nghiêm của vị phủ chủ như hắn càng được củng cố hơn.
- Sưu!
Trong khi nói chuyện, Tô Nhan bắn ra một cái lệnh tiễn, tín hiệu bay thẳng lên trời!
Ba nghìn Thanh Vân Kỵ đều tập hợp bên trong Thanh Châu Thành, vừa thấy lệnh tiễn liền lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới, không bao lâu, sẽ có vô số Thanh Vân Kỵ xuất hiện, đây mới là một chi lực lượng kinh khủng, một khi chạy tới, cho dù Vệ Phạn Dạ có năng lực như nào đi nữa, cũng đừng nghĩ uy hiếp được Bạch Nhạc.
Vốn là một trận tập sát nhằm vào Bạch Nhạc, nhưng không ngờ trong khoảng thời gian ngắn như thế, lại biến thành một trận vây giết hắn, cục diện biến chuyển quá nhanh, ngay cả Vệ Phạn Dạ cũng có chút bất ngờ.
Chỉ là tới mức này, hắn cũng không còn đường lui, chỉ có thể đánh một trận!
Hơn nữa, trận chiến này nhất định phải thắng!



Bạn cần đăng nhập để bình luận