Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1149 - Mạnh mẽ xông tới (2)



Chương 1149 - Mạnh mẽ xông tới (2)




Nhìn cảnh này, Chưởng Giáo chân nhân của Đạo Lăng Thiên Tông tỏa ra sát khí lạnh băng, chậm rãi nói.
Một câu nói này nhất thời được những người trong chính đạo đều đồng ý.
Thực lực bậc này, thần thông bậc này thực sự đáng sợ.
Hơn nữa phản ứng liên tiếp này cũng đủ để nhìn ra cho dù là tâm chí hay đảm phách của Bạch Nhạc đều cực kỳ xuất chúng, có thể nói tài năng ngất trời.
Nếu như cứ để Bạch Nhạc tiếp tục tùy ý tu hành, sau này chỉ sợ sẽ lại thêm một vị Thông Thiên Ma Quân nữa.
- Hai chúng ta quả thực kém xa Thông Thiên!
Lắc đầu, Diệp Lăng Vân nhẹ giọng nói.
Lấy thân phận của gã đương nhiên sẽ không nói ra lời muốn bóp chết Bạch Nhạc. Trên thực tế, lần này Mặc Kình xuất hiện gã cũng biết rõ, lúc kết thúc khảo nghiệm cấm địa thượng cổ lần này chính là lúc gã và Mặc Kình vẫn lạc.
Người sắp chết đương nhiên cũng sẽ không có gì không bỏ xuống được.
Cả đời Diệp Lăng Vân có thể nói là truyền kỳ, trước có Đạo Lăng Thánh Nữ, sau có Thông Thiên Ma Quân, dưới vòng sáng của hai người này bao phủ cuối cùng cũng kém một bậc, đối với Diệp Lăng Vân, đây vẫn luôn là một chuyện ăn năn nhất.
Bây giờ nhìn thấy truyền nhân Thông Thiên Ma Quân cũng vẫn xuất sắc như vậy, gã làm sao có thể không cảm khái được.
Bạch Nhạc đương nhiên không biết chỉ một hành động đơn giản như vậy lại làm Chưởng giáo chân nhân của Đạo Lăng Thiên Tông sinh ra sát khí.
Đối với hắn, nguy hiểm còn lâu mới kết thúc.
Mặc dù lấy Thôn Thiên Quyết cường hãn xông vào trong kiếm khí màu xanh, nhưng ở tình huống này, mỗi một bước đi của hắn đều cực kỳ gian nay, bản thân cũng không biết có thể đi được bao xa.
Thân ngoại hóa thân phía sau đã càng ngày càng rõ ràng, chuyện này đồng nghĩa với việc khả năng thôn phệ sắp đến cực hạn.
Cho dù Thôn Thiên Quyết thần thông nghịch thiên bao nhiêu, tất cả vẫn phải lấy thực lực của bản thân Bạch Nhạc làm cơ sở.
Bây giờ hắn chỉ có tinh cung trung kỳ mà thôi, Thôn Thiên Quyết có cường hãn như nào cũng không thể cắn nuốt được hết kiếm khí màu xanh này được.
Hầu như Bạch Nhạc đã dồn toàn lực nhưng mới chỉ được khoảng cách năm thước mà thôi!
Cự ly này cách vị trí trung tâm kiếm gãy còn một nửa.
Bạch Nhạc đang gian nan, đương nhiên người khác cũng nhìn ra.
Trong nháy mắt, tinh thần của tất cả mọi người cũng không khỏi rung lên.
Bản thân bọn họ không dám bước vào khu vực kiếm khí màu xanh, đương nhiên không có cách nào ngăn cản được Bạch Nhạc.
Thậm chí có lúc thấy Bạch Nhạc lấy Thôn Thiên Quyết mạnh mẽ thôn phệ kiếm khí, bọn họ đã có phần tuyệt vọng.
Nhưng giờ Bạch Nhạc hiển nhiên đã không chịu được nữa, đây là chuyện khiến bọn họ kinh hỉ.
Bước vào trong khu vực kiếm khí màu xanh hiển nhiên có nghĩa là thu hoạch lớn, nhưng đây cũng đồng nghĩa với gặp phải nguy hiểm lớn.
Phúc họa song hành, bản thân nó là một chuyện rất công bằng.
Nếu như Bạch Nhạc chết trong khu vực này, đối với bọn họ hiển nhiên là một kết quả tốt nhất.
Dù sao Bạch Nhạc sẽ bị kiếm khí cắt giết tới hài cốt không còn, Côn Ngô Kiếm cùng Quảng Hàn Thiên Cung thì mặc cho số phận.
Bây giờ phải phòng bị Vân Mộng Chân mới đúng.
Nhất thời, trong lòng mọi người hiện lên vô số suy nghĩ, trong yên lặng đang vây quanh Vân Mộng Chân.
- Nổ!
Không quan tâm tới chuyện bên ngoài, trên thực tế sau khi bước ra bước này, Bạch Nhạc cũng không để ý tới người khác làm gì.
Không thành công thì thành nhân, căn bản hắn không có lựa chọn.
Cảm giác kiệt lực, đồng thời Bạch Nhạc làm nổ thân ngoại hóa thân.
Trong tích tắc, kiếm khí vừa mới bị thân ngoại hóa thân nuốt vào chợt nổ tung, hóa thành một cơn lốc cuốn ngược ra ngoài khiến kiếm khí trước mặt Bạch Nhạc bị nổ nát, thừa cơ này, Bạch Nhạc lần nữa bước thêm ba thước.
Chỉ là so với kiếm khí vô cùng vô tận xung quanh, Bạch Nhạc mới thôn phệ được một phần rất nhỏ, tạm thời đánh vỡ một vùng không gian đã là cực hạn, căn bản không đủ để Bạch Nhạc đi hết đoạn đường cuối.
Bây giờ Bạch Nhạc cách kiếm gãy chỉ có hai thước, nhưng hai thước này giống hệt rãnh trời!
Lại một lớp kiếm khí khủng bố đánh tới, ngay lúc tất cả mọi người cho rằng Bạch Nhạc sẽ bị kiếm khí cắn chết, bên ngoài cơ thể Bạch Nhạc chợt nở rộ một đóa băng hoa huyễn lệ!
Cực Hàn Băng Hoa!
Bình thường, Bạch Nhạc căn bản là không có cách nào khống chế sức mạnh này, nhưng khi sinh mệnh bị uy hiếp, Cực Hàn Băng Hoa sẽ tự tỏa sức mạnh ra hộ chủ!
Giống như mưa rơi, vô số kiếm khí bị chém rụng trên Cực Hàn Băng Hoa, nhưng cho dù là Cực Hàn Băng Hoa dưới sự tấn công của kiếm khí khủng bố cũng có vẻ hơi đuối.
Hơn nữa Cực Hàn Băng Hoa chỉ dùng để phòng ngự, tối đa chỉ có thể giúp Bạch Nhạc chống đỡ một thời gian ngắn dưới công kích của kiếm khí, không có cách nào giúp hắn bước thêm một bước.
Nhưng mà đối với Bạch Nhạc, một chút thời gian thở dốc này đã đủ cho hắn lần nữa sinh ra một tia hy vọng.
Nước đã đến chân, cần bạo gan!
Dù sao đã đến trước mặt sự sống chết, nào còn phải do dự gì nữa!
Trong tích tắc, Tinh Cung chợt xuất hiện!
Chỉ là cho dù tới lúc này rồi, Bạch Nhạc vẫn gắt cao cắn chặt răng, không chịu lấy ra tinh cung hoàn chỉnh.



Bạn cần đăng nhập để bình luận