Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1050 - Một Ngày Làm Thầy, Cả Đời Làm Thầy (2)



Chương 1050 - Một Ngày Làm Thầy, Cả Đời Làm Thầy (2)




Yến Bắc Thần chỉ là Tinh Cung Cảnh, nhưng lại có thể dễ dàng giả mạo Thận Lâu Vương như vậy, thậm chí ngay cả cường giả như Đại La Ma Quân, cũng không có phát hiện ra, thậm chí dưới tình huống Đại La Ma Quân truy kích, còn có thể ung dung thoát thân, phần thực lực này, đâu phải Tinh Cung Cảnh bình thường có khả năng so sánh được?
Dưới tình huống cân nhắc đó, tự nhiên bái nhập môn hạ Yến Bắc Thần, mới là sự lựa chọn tốt nhất.
Chỉ là, có thể trong thời gian ngắn như vậy, nghĩ thông suốt tất cả, thậm chí làm ra lựa chọn quả đoán như vậy, khả năng cực kỳ không dễ dàng.
Trên phương diện này, phản ứng của Mạc Hàn và Bùi Tuyết Tê, chênh lệch thực sự quá xa.
Bạch Nhạc yên lặng trong chốc lát, rốt cục cũng cười rộ lên.
- Hay cho câu một ngày làm thầy, cả đời làm thầy! Nếu ngươi nguyện ý... Ta ngại gì nhận một đệ tử như ngươi!
Nếu chưa từng thu đệ tử, có thể Bạch Nhạc sẽ còn lưỡng lự, nhưng trước đó tại Linh Tê Kiếm Tông, cũng đã nhận Lục Hi Nhi làm đồ đệ, bây giờ lại thu thêm một đệ tử cũng không có gì lớn lắm.
- Đệ tử bái kiến sư tôn!
Nghe được Bạch Nhạc đồng ý, Bùi Tuyết Tê nhất thời đại hỉ, cung kính dập đầu, làm ra lễ nghĩa lần nữa.
- Bùi sư tỷ!
Mắt thấy Bùi Tuyết Tê thật sự bái Yến Bắc Thần làm sư, trong lòng Mạc Hàn chấn động một hồi, muốn mở miệng khuyên can, nhưng hiện tại không biết làm như thế là tốt hay không nữa.
Mặc dù hắn rất muốn đi cùng Bùi Tuyết Tê, nhưng... chỉ sợ niên kỷ Yến Bắc Thần còn không lớn hơn hắn, để hắn bái Yến Bắc Thần làm sư, làm sao hắn có thể làm được?
Huống chi, cái chết của Thận Lâu Vương, dù sao cũng có quan hệ cùng Yến Bắc Thần.
Mặc dù đúng như Bùi Tuyết Tê nói, Thận Lâu Vương không quá tốt với hắn, nhưng hắn khác với Bùi Tuyết Tê, trước đây hắn vốn tự nguyện bái nhập vào môn hạ của Thận Lâu Vương, hơn nữa, tính khí hắn vốn đơn thuần bướng bỉnh, nhiều nhất hắn chỉ có thể làm được không tìm Yến Bắc Thần báo thù, còn tuyệt đối không thể bái kẻ thù giết sư phụ làm thầy được.
Ánh mắt Bạch Nhạc rơi vào trên người Mạc Hàn, cũng có thể đoán được ý tứ của hắn, chỉ là, cuối cùng vẫn không nói gì.
Mặc dù Bạch Nhạc có vài phần thương cảm đối với Mạc Hàn, nhưng nói về tình cảm, lại kém xa Bùi Tuyết Tê.
Mạc Hàn không muốn bái sư, tự nhiên hắn càng không chủ động yêu cầu.
- Sư tôn, Mạc Hàn sư đệ hắn...
Bùi Tuyết Tê ngẩng đầu nhìn về phía Mạc Hàn, nhẹ giọng mở miệng nói.
Bùi Tuyết Tê không thích Mạc Hàn, nhưng trước đó Mạc Hàn vì nàng, không tiếc liều cả tính mệnh, thực sự khiến cho Bùi Tuyết Tê có chút động dung.
Bạch Nhạc khoát tay, thản nhiên nói:
- Mọi người tự có số mệnh của mình, hắn có thể theo ngươi, nhưng ta sẽ không thu hắn vào môn hạ!
- Bùi sư tỷ, ta còn có thể theo ngươi sao?
Đột nhiên Mạc Hàn ngẩng đầu, vẻ mặt khẩn trương nhìn Bùi Tuyết Tê hỏi.
Đối với hắn mà nói, có bái nhập vào môn hạ Yến Bắc Thần hay không hắn căn bản không quan tâm, nhưng có thể tiếp tục đi cùng Bùi Tuyết Tê hay không lại thực sự khiến hắn động tâm, khiến hắn khẩn trương.
Mặc dù Bùi Tuyết Tê đã sớm nói qua với hắn, giữa hắn và nàng tuyệt đối không có khả năng, nhưng cái này vẫn không thay đổi được tâm ý của hắn.
Đối với hắn, chỉ cần có thể một mực ở bên người Bùi Tuyết Tê cũng đã đủ rồi.
Bùi Tuyết Tê nhìn Mạc Hàn, trong lòng không khỏi thở dài một hơi, lời cự tuyệt, đâu dễ nói ra:
- Mạc Hàn sư đệ, ngươi và ta là đồng môn nhiều năm, những năm gần đây ngươi một mực chăm sóc ta... Chỉ cần ngươi nguyện ý, tự nhiên có thể theo ta, chỉ là, ta vẫn giữ câu nói kia, giữa chúng ta không có khả năng, xin ngươi nghĩ rõ ràng rồi quyết định.
Chuyện này không phải là Bùi Tuyết Tê lòng dạ sắt đá, mà là lời đã nói ra, vậy thì nhất định phải rõ ràng, để tránh bị Mạc Hàn hiểu lầm, tương lai tạo thành tổn thương lớn hơn cho hắn.
Hơn nữa, trong này còn cất giấu một phần tâm tư không cách nào nói ra.
Nàng không muốn bị Yến Bắc Thần hiểu lầm, giữa nàng và Mạc Hàn có quan hệ.
Ngay cả khi chính nàng cũng không ý thức rõ ràng được điểm này, chỉ là một cái phản ứng vô ý thức mà thôi.
- Ta nguyện ý, tự nhiên ta nguyện ý!
Cho dù Bùi Tuyết Tê đã biểu hiện ý tứ cự tuyệt rất rõ ràng, nhưng Mạc Hàn vẫn lập tức đồng ý.
Nhìn bộ dạng này của Mạc Hàn, trong lòng Bạch Nhạc cũng không khỏi âm thầm lắc đầu.
Thế nhưng hắn cũng không hứng thú tham dự việc này lắm.
Bạch Nhạc chậm rãi đưa mắt nhìn sang Hà Tương Tư, nhẹ giọng nói:
- Hà cô nương, mặc dù trước đó ta ngụy trang thân phận, thế nhưng chuyện nói với ngươi cũng không giả! Ta thực sự nợ nhân tình Mộng Thiên Thu, cho nên... Ta coi như thay mặt Mộng Thiên Thu dạy dỗ ngươi, nếu ngươi nguyện ý, có thể bái hắn làm thầy!
- Yến... Yến công tử, xin hỏi Mộng trưởng lão hắn?
Mặc dù trong lòng đã đoán được, nhưng Hà Tương Tư vẫn ôm hy vọng ngộ nhỡ hỏi.
- Ta đã nói rồi, Mộng Thiên Thu đã chết, chết ở trong tay Thận Lâu Vương.
Bạch Nhạc lắc đầu, nhẹ giọng nói.
Nói xong, Bạch Nhạc không nhịn được giải thích một câu, vô luận như thế nào, Bạch Nhạc cũng không muốn gánh vác tội danh giết chết Mộng Thiên Thu.
“...”



Bạn cần đăng nhập để bình luận