Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 150 - Kiếm bại Khổng Từ



Chương 150 - Kiếm bại Khổng Từ




Trong lúc nói, Khổng Từ đã cầm kiếm vào tay.
Giống như Khổng Từ nói, Thiên Diệp Kiếm chính là kiếm của Phật môn, trên thân kiếm còn mơ hồ lộ ra một chút Phạn văn, kiếm không có mũi, chính là thể hiện ý từ bi.
Trên thực tế, đừng nói là Bạch Nhạc, trong toàn bộ Linh Tê Kiếm Tông, cũng cực ít có người thấy Thiên Diệp Kiếm, thậm chí người biết trên người Khổng Từ có truyền thừa phật đạo cũng chỉ giới hạn ở mấy vị trưởng lão mà thôi.
- Khổng sư huynh, mời.
Trong mắt lộ ra một tia ngưng trọng, Bạch Nhạc chậm rãi mở miệng nói.
Từ lúc Khổng Từ lấy ra Thiên Diệp Kiếm, Bạch Nhạc từ trên người Khổng Từ cảm nhận được một loại khí tức khác hẳn.
Đề xuất dùng kiếm đạo phân thắng bại, bản thân chính là Khổng Từ!
Bạch Nhạc lúc mới đầu kỳ thật cũng không để ở trong lòng, nhưng lúc này, khi thực sự đối mặt với Khổng Từ, lại mới hiểu được, cho dù thật sự chỉ lấy kiếm đạo mà nói, Khổng Từ cũng tuyệt đối là một kình địch.
Trong toàn bộ Linh Tê Kiếm Tông, người bước vào kiếm đạo cũng không nhiều, nhưng không nghi ngờ gì nữa, Khổng Từ tất nhiên là một trong số đó.
- Tiểu sư đệ, mời.
Mỉm cười, Khổng Từ nhẹ giọng đáp.
Bạch Nhạc biết rất rõ, đối mặt với mình, Khổng Từ thế tất sẽ không xuất kiếm trước, hơn nữa, bộ Thiên Diệp Từ Bi Kiếm này, sở trường nhất chỉ sợ cũng là phòng thủ.
Lúc trước, Bạch Nhạc đều dùng Linh Tê Nghênh Khách để ngăn cản công kích của người khác, mà lần này lại tới lượt hắn dùng hết thủ đoạn để phá giải kiếm chiêu của người khác.
Kiếm như nhạn bị kinh sợ!
Trong một cái giơ tay, kiếm của Bạch Nhạc đã đâm đến trước mặt Khổng Từ.
Bạt Kiếm Thức!
Đối mặt với Khổng Từ, Bạch Nhạc cũng vẫn lựa chọn dùng Bạt Kiếm Thức để khởi thủ, tuy uy lực chưa chắc đã so được với Linh Tê Kiếm Quyết, nhưng lại được cái nhanh.
Nhanh, có khả năng sẽ quấy rầy sự chuẩn bị của Khổng Từ, khiến hắn không kịp thi triển ra Thiên Diệp Từ Bi Kiếm.
So sánh với lúc đánh với Lý Tử Vân, một kiếm này nhanh hơn mấy phần.
Cái này cũng không phải Bạch Nhạc xem thường Lý Tử Vân, mà là bởi vì một chiêu Bạt Kiếm Thức này, hắn kỳ thật cũng vừa học được từ trên người Tiêu Hành Nhất, đánh với Lý Tử Vân, trên thực tế, cũng là lần đầu tiên Bạch Nhạc đệ nhất ngu kiếm.
Nhưng có kinh nghiệm của trận chiến đó, hiện giờ lại được thi triển ra trong tay Bạch Nhạc, tất nhiên vô cùng thuận buồm xuôi gió.
- Vù!
Thân kiếm run run, một tia kim quang từ trên Thiên Diệp Kiếm hiện lên, giống như trong nháy mắt, Thiên Diệp Kiếm của Khổng Từ đột nhiên tỏa ra, hóa thành một mảng lá bồ đề màu vàng, bảo hộ Khổng Từ!
Cho dù là với tốc độ một kiếm này của Bạch Nhạc, căn bản cũng không thể phá được vách tường đó.
Đúng vậy, lúc này Thiên Diệp Kiếm không còn là một thanh kiếm, mà là một vách tường kim quang sáng chói.
Chỉ bằng vào một kiếm này, có thể biết rằng, thực lực của Khổng Từ mạnh hơn Lý Tử Vân quá nhiều.
Đương nhiên, Bạch Nhạc cũng không hy vọng chỉ bằng vào một kiếm này là có thể đánh bại Khổng Từ, thần sắc không hề có biến hóa, Bạch Nhạc cũng xuất kiếm nhanh chóng, lại thi triển ra ngu kiếm, không ngừng công kích, kiếm sau nhanh hơn kiếm trước.
Công như sét đánh, thủ như bàn thạch!
Chỉ là trong mấy hơi thở, trận chiến này đã khiến tất cả mọi người rung động.
- Quá nhanh!
Dưới đài, trên mặt Tiêu Hành Nhất không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, nghiêm khắc mà nói, Bạch Nhạc có thể tu thành ngu kiếm, còn là được hắn gợi ý, nhưng hiện giờ nhìn Bạch Nhạc xuất thủ, hắn lại có thể cảm nhận được rõ ràng loại chênh lệch một trời một vực này.
Lúc trước Tiêu Hành Nhất cho rằng kiếm của mình đã rất nhanh, chỉ là tu vi không đủ, mới có tỳ vết. Nhưng hiện giờ nhìn Bạch Nhạc thi triển ngu kiếm, lại khiến hắn chua chát phát hiện, cho dù là luận bản thân xuất kiếm, hắn có rất nhiều chỗ về chi tiết tồn tại tỳ vết, cũng chính là vì vậy, mới dẫn tới kiếm của hắn chậm hơn Bạch Nhạc nhiều.
Đương nhiên, bỏ qua phần chua chát này, lại cũng khiến Tiêu Hành Nhất rất phấn chấn, so sánh với người khác, trận chiến này, thu hoạch đối với hắn mới là lớn nhất.
- Không đúng? Đánh tiếp như vậy, đại sư huynh chẳng phải sẽ bại à?
Mắt thấy cục diện dường như lâm vào trong giằng co, lập tức có đệ tử nói ra nghi hoặc trong lòng.
Trận chiến của Tiêu Hành Nhất và Bạch Nhạc, tất cả mọi người đều nhớ rõ, ngu kiếm là càng đánh càng nhanh, phía trước chỉ là một quá trình súc thế, một khi hoàn thành súc thế, uy lực mà một kiếm cuối cùng bộc phát ra, tuyệt đối hơn xa trước đó.
Cho dù hiện giờ Khổng Từ dường như đã chặn được công kích của Bạch Nhạc, nhưng phòng thủ đơn thuần như vậy, khi đối mặt với một kiếm cuối cùng, lại cực kỳ nguy hiểm.
Lúc trước Bạch Nhạc dùng một chiêu Linh Tê Nghênh Khách này ngăn cản công kích của Tiêu Hành Nhất, chẳng phải cũng có hiệu quả tương tự với Thiên Diệp Từ Bi Kiếm của Khổng Từ à?
Nhưng, Bạch Nhạc cuối cùng có thể thủ thắng, là vì cảnh giới và thực lực của hắn đều hơn xa Tiêu Hành Nhất.
Nhưng Khổng Từ lại chưa chắc có thể vững vàng áp chế được Bạch Nhạc, phải biết rằng, trận chiến này đã ước định là luận kiếm, chỉ dùng kiếm đạo để phân thắng bại.
...
- Thua, vậy thì chưa chắc!



Bạn cần đăng nhập để bình luận