Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 712 - Ngươi Hát Thôi Ta Gặt Hái (2)



Chương 712 - Ngươi Hát Thôi Ta Gặt Hái (2)




Trên thực tế, chuyện cũng đúng là như vậy!
Thực ra hơn nửa canh giờ trước, Tô Nhan đã đến Linh Tê Kiếm Tông, nhưng không thấy mình trên Thiên Tâm Phong, rồi từ đệ tử của hắn biết mình và Chu Đông Dương ở bên trong hậu sơn, nên mới vội vã chạy tới tìm kiếm.
Chỉ tiếc, phía sau núi quá lớn, dưới tình huống Bạch Nhạc và Chu Đông Dương không để lộ khí tức, cho dù Tô Nhan cũng có thực lực Tinh Cung Cảnh, nhưng muốn tìm ra Bạch Nhạc, lại dễ như thế sao.
Thẳng đến khi Bạch Nhạc sử dụng Cửu Long Hoàn Ngọc Bội, phá Hàn Âm Linh che đậy khí tức, lúc này Tô Nhan mới tìm được phương hướng.
Cảm giác được Chu Đông Dương đã ra tay với Bạch Nhạc, nội tâm Tô Nhan khẩn trương lên, người chưa đến, đã phát ra âm thanh!
Bản thân Bạch Nhạc không chỉ là tu hành giả bình thường, mà còn là phủ chủ Thanh Châu.
Ra lệnh một tiếng, là Thanh Vân Kỵ có thể trực tiếp xông vào Duyện Châu, dấy lên hai châu đại chiến, chuyện này là không thể nghi ngờ!
Phải biết, dưới loại tình huống hiện tại, một khi nhấc lên đại chiến cấp độ này, không biết sẽ chết bao nhiêu người, trách nhiệm này, bất kể là Bạch Nhạc, hay là Chu Đông Dương đều có chút gánh không nổi!
Tô Nhan chạy tới, liền có nghĩa là, trực tiếp đặt một thân phận trên bàn!
Dường như câu nói này, đã không còn là ân oán cá nhân, mà là tranh chấp giữa Thanh Duyện song châu.
Trong nháy mắt, thân hình Chu Đông Dương không khỏi hơi cứng lại!
Đối với hắn mà nói, một mình Tô Nhan không quan trọng gì, nhưng lời nói của Tô Nhan, lại làm cho nội tâm hắn đột nhiên căng thẳng, quan trọng hơn là, Tô Nhan đến, cũng có nghĩa là người Linh Tê Kiếm Tông cũng sắp đến.
Hắn không sợ đánh cược một lần, thế nhưng hiện tại ai dám xác định món hộ thân bảo vật trong tay Bạch Nhạc kia còn có thể dùng mấy lần?
Trên thực tế, hôm nay không ép được Yến Bắc Thần xuất hiện, coi như đã thua!
Dưới loại tình huống này, mạnh mẽ xuất thủ đến đâu, cũng sẽ chỉ làm cho mình càng lún càng sâu! Có thể giết được Bạch Nhạc còn tốt, nhưng nếu không giết được hắn, vậy thì thật sự đã hãm sâu, khó có thể tự kềm chế.
Mặc dù Chu Đông Dương rất điên cuồng, nhưng trên thực tế, có thể đi tới bước này, sự ẩn nhẫn trên người hắn cũng đưa đến tác dụng mang tính quyết định.
Một khi không thể làm, Chu Đông Dương vẫn có thể quả đoán lựa chọn buông tha tổn hại.
Tâm trí chợt lóe, những ý niệm này hiện lên trong đầu Chu Đông Dương, cổ tay hơi lật, Hàn Âm Linh liền bị Chu Đông Dương thu lại.
Quả thực lật mặt còn nhanh hơn lật sách, trong nháy mắt, trên mặt Chu Đông Dương lại hiện lên nụ cười rực rỡ.
- Bạch phủ chủ, xin lỗi, thật sự là sự tình Yến Bắc Thần, liên quan quá lớn, ta cũng là bất đắc dĩ, mới dùng phương thức này để xò xét!
Chu Đông Dương hơi ôm quyền, chậm rãi nói:
- Chuyện hôm nay, là ta sai, ta nguyện ý đưa ra bồi thường!
“...”
Gương mặt này của Chu Đông Dương, quả thực khiến cho Bạch Nhạc cũng có chút trở tay không kịp, trong lúc nhất thời sắc mặt trở nên khó đoán.
Cứ như vậy trong chốc lát, Tô Nhan cũng đã chạy tới, khom mình hành lễ nói:
- Tô Nhan bái kiến công tử!
Lúc này Bạch Nhạc xua xua tay, không để ý tới việc trả lời Tô Nhan, ánh mắt vẫn còn đang trên người Chu Đông Dương.
Thật tâm mà nói, Bạch Nhạc cũng không muốn dừng tay như vậy, trận chiến này thực sự để cho hắn sinh ra sát khí đối với Chu Đông Dương!
Nhưng vấn đề ở chỗ, bây giờ khí tức tiết ra ngoài, không chỉ tạo thành ảnh hưởng đối với Chu Đông Dương, mà cũng đối với hắn như vậy, chuyện này càng khiến cho hắn không có khả năng bại lộ thân phận, chỉ dựa vào nửa toà Tinh Cung, cho dù cộng thêm Tô Nhan, thậm chí lực lượng Linh Tê Kiếm Tông, chỉ sợ cũng không có khả năng ngăn lại, Hàn Âm Linh trong tay Chu Đông Dương!
Hơn nữa... Cho tới giờ khắc này, Bạch Nhạc cũng vẫn chưa nghĩ rõ, Chu Đông Dương dám làm như thế, lá bài tẩy chân chính là cái gì!
Đối với hắn mà nói, loại uy hiếp không biết này mới là thứ đáng sợ nhất.
- Ha ha! Thật là thú vị!
Ngay tại thời điểm Bạch Nhạc đang suy tư, đột nhiên trong rừng núi vang lên một tiếng cười âm u.
Gần như trong nháy mắt, ba người bao gồm cả Bạch Nhạc và Chu Đông Dương đều biến sắc.
Không giống với Tô Nhan, Bạch Nhạc và Chu Đông Dương lập tức đoán ra được lai lịch của đối phương.
Bạch Cốt Thần Giáo!
Có thể lặng yên không một tiếng động xuất hiện ở nơi này, thậm chí mai phục ở xung quanh trước khi Bạch Nhạc và Chu Đông Dương giao thủ, thu liễm khí tức đến mức hoàn mỹ như vậy, tuyệt đối là cao thủ chân chính.
Hơn nữa dưới tình huống biết rõ người Linh Tê Kiếm Tông cũng đang trên đường đến đây, còn dám chủ động lộ diện, nghiễm nhiên là kiểu không để bất luận kẻ nào vào trong mắt!
Dám làm như thế, không phải người ngu, thì chính là cao thủ hàng đầu có thực lực và tự tin tuyệt đối!
Rất hiển nhiên, đối phương không thể nào là loại ngu si kia!
Trên thực tế, so với Chu Đông Dương, trong lòng Bạch Nhạc càng báo động hơn.
Chu Đông Dương không biết, thế nhưng hắn biết rất rõ, dưới chân núi Bắc Đẩu Tinh Cung, bản thân mình lấy lực lượng phá hỏng Bạch Cốt Trủng, sáu vị cường giả Tinh Cung Cảnh bị mất mạng, loại tin tức này, giấu giếm được ai chứ không có khả năng giấu diếm được Bạch Cốt Thần Giáo!



Bạn cần đăng nhập để bình luận