Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 483 - Ân tình này, Bạch Nhạc khắc ghi trong tim (2)



Chương 483 - Ân tình này, Bạch Nhạc khắc ghi trong tim (2)




Sáng sớm hôm sau, Văn Trạch chạy tới Thính Hương Thủy Tạ.
- Bạch Nhạc, lúc nào chúng ta về lại Thất Tinh Tông?
Đám người Văn Trạch đến Bạch gia, thứ nhất là vì nói cho người khác biết, Bạch gia và Bạch Nhạc được đến Đạo Lăng Thiên Tông che chở, hai là đợi khi Bạch Nhạc lộ diện liền mang Bạch Nhạc quay lại Thất Tinh Tông.
Giờ Bạch Nhạc đã đi về, lấy tính cách Văn Trạch, tự nhiên không nguyện ở lại Bạch gia lâu thêm nữa.
Nhìn vào Văn Trạch, thoáng trầm ngâm một lát, mãi lúc sau Bạch Nhạc mới chậm rãi nói:
- Văn sư huynh, thật không dám giấu, ta chưa có dự định về Thất Tinh Tông.
- Hả?
Nghe được lời này của Bạch Nhạc, Văn Trạch không khỏi nhướng mày:
- Bạch Nhạc, ngươi biết ngươi đang làm gì không? Hiện tại Yến Bắc Thần chính đang nhăm nhe cướp đi Linh Khư Quả từ trong tay ngươi, không về Thất Tinh Tông, giờ trong Thanh Châu có chỗ nào là an toàn nữa đâu?
Tựa hồ nghĩ đến điều gì, Văn Trạch nói tiếp:
- Ngươi lo lắng tỷ tỷ ngươi? Chẳng phải Thiên Thu đại sư đã đồng ý cho nàng theo ngươi cùng đi về Thất Tinh Tông rồi ư?
Trầm mặc khoảnh khắc, lúc này Bạch Nhạc mới ngẩng đầu đáp:
- Văn sư huynh, ta không muốn lừa ngươi! Ta hiểu hiện tại đi về Thất Tinh Tông đồng nghĩa với điều gì, Linh Khư Quả là hi vọng duy nhất để ta khai mở Tinh Cung, ta không muốn dễ dàng lãng phí cơ hội này như vậy! Càng không muốn tranh phong với Yến Bắc Thần...
- Hôm qua ta đi gặp phủ chủ Thanh Châu, hắn bằng lòng che chở ta cũng như bảo đảm an toàn cho Bạch gia.
Ngây người mất một lúc, Văn Trạch cũng không ngốc, tự nhiên rõ ràng kết quả nếu Bạch Nhạc trở lại Thất Tinh Tông vào lúc này, song hắn dù sao cũng là đệ tử Đạo Lăng Thiên Tông, có mấy lời không thể nói quá rõ ràng! Nhưng nếu Bạch Nhạc đã tự mình đoán được, hắn cũng không muốn phủ nhận, càng không đáng dùng lời nói dối lừa gạt.
Nhìn vào Bạch Nhạc, Văn Trạch khẽ thở dài một hơi:
- Cái giá ngươi phải trả là gì?
Mặc dù không biết Bạch Nhạc và Ngô Tuyết Tùng đàm luận thế nào, nhưng Văn Trạch cũng đoán được, đối phương sẽ không vô duyên vô cớ đáp ứng điều kiện của Bạch Nhạc.
- Trở thành thống lĩnh Thanh Vân Kỵ!
Bạch Nhạc nhẹ giọng đáp.
- Còn gì nữa không?
Thân làm thống lĩnh Thanh Vân Kỵ, bằng với bị nhét dưới trướng Ngô Tuyết Tùng, nhưng mà, đại giá như thế hiển nhiên vẫn chưa đủ.
Cười khổ một tiếng, Bạch Nhạc chậm rãi nói tiếp:
- Còn có, sau khi bước vào Tinh Cung Cảnh... Bái nhập Tiên Du Kiếm Cung!
- Ngươi!
Nghe tới đó, Văn Trạch lập tức giận tím mặt!
Phải biết, đương sơ ở Linh Tê Kiếm Tông, Văn Trạch từng thay mặt Tử Dương Chân Nhân, thậm chí thay mặt Vân Mộng Chân truyền lời, nói có thể mang Bạch Nhạc gia nhập Đạo Lăng Thiên Tông, nhưng lại bị Bạch Nhạc cự tuyệt!
Giờ mới qua bao lâu, Bạch Nhạc lại đồng ý bái nhập Tiên Du Kiếm Cung, đây là ý gì?
Lẽ nào, Đạo Lăng Thiên Tông không bằng Tiên Du Kiếm Cung?
- Không phải mong muốn, mà thật đành chịu!
Thở dài một tiếng, Bạch Nhạc lắc đầu, tiếp tục giải thích:
- Còn hơn một năm liền đến thời điểm Linh Tê Kiếm Tông tham dự khảo hạch tông môn cấp Huyền, tới khi ấy, ta sẽ phản hồi Linh Tê Kiếm Tông, giúp tông môn hoàn thành khảo hạch, đáp trả ân tình cho Linh Tê Kiếm Tông! Thêm nữa, Ngô Tuyết Tùng cũng sẽ tận lực giúp ta đạt thành mục đích, đây là điều kiện để ta bái nhập Tiên Du Kiếm Cung.
- ...
Nghe thế, Văn Trạch há hốc mồm, lại thực sự không biết nên nói gì cho phải.
Ngẩng đầu nhìn vào trong mắt Văn Trạch, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói:
- Văn sư huynh, ta không dối gạt ngươi, ta cũng muốn bái nhập Đạo Lăng Thiên Tông, trước đây từng nghĩ qua... Nhưng mà, ngươi cũng hiểu, bằng vào thân phận và tính cách ta, thực sự không quá thích hợp bái nhập Đạo Lăng Thiên Tông, hơn nữa, tất sẽ mang đến phiền toái cho Thánh Nữ...
- Huống hồ, bản thân ta vốn là kiếm tu, đối với ta tới nói, có lẽ Tiên Du Kiếm Cung mới là chốn đi về tốt nhất!
- ...
- Những lời này, kỳ thực ta không nên nói cho ngươi... Chỉ là, ngươi ta dù sao cũng làm bằng hữu một trận, Bạch Nhạc thật không đành tâm lừa dối!
Nhìn vào Bạch Nhạc, Văn Trạch muốn nói gì đó, nhưng sau cùng lại chỉ hóa thành tiếng thở dài.
- Cũng tốt! Ngươi nói đúng, thân phận ngươi quả thực không thích hợp bái nhập Đạo Lăng Thiên Tông, bây giờ phản hồi Thất Tinh Tông càng không phải lựa chọn đúng đắn... Ngươi có đường đi của chính mình, ta tôn trọng lựa chọn của ngươi!
- Đa tạ!
Hơi hơi ôm quyền, Bạch Nhạc nhẹ giọng nói.
- Được rồi, nếu ngươi tâm ý đã quyết, ta cũng không ở lại đây lâu... Chỉ là, chuyện Thanh Châu còn chưa kết thúc! Bất luận là Yến Bắc Thần hay Huyết Ảnh Ma Tông đều sẽ không chịu để yên, Tiên Du Kiếm Cung không được nhúng tay vào chuyện Thanh Châu... Chỉ bằng một mình Ngô Tuyết Tùng, chưa hẳn bảo vệ được ngươi! Chính ngươi chú ý cẩn thận!
Nói xong những lời này, Văn Trạch dứt khoát xoay người đi thẳng.
Nhìn theo bóng lưng Văn Trạch, Bạch Nhạc không khỏi có chút hổ thẹn, hắn có thể cảm giác được, Văn Trạch thật coi hắn là bằng hữu, bằng không tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông bỏ như vậy. Nếu có khả năng, hắn tự nhiên không nguyện lừa dối, nhưng chuyện tới nước này, sớm đã không có chỗ cho hắn lựa chọn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận