Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 943 - Quay về Thanh Châu



Chương 943 - Quay về Thanh Châu




Giờ phút này, trên người Bạch Nhạc đột nhiên lần nữa tỏa ra vẻ tự tin khó diễn tả được.
Cho dù con đường tương lai khó đi bao nhiêu, chỉ cần không từ bỏ thì nhất định có thể đi hết một đường... Thông Thiên Đại Đạo!
Bạch Nhạc dừng lại trên đảo hoang này ba ngày. Sau khi khỏi hẳn thương thế, hắn mới lên đường rời khỏi Đông Hải.
Nhưng lúc rời đi, Bạch Nhạc cũng lần nữa thi triển Thiên Cơ Biến, biến ảo dung mạo. Hắn thu liễm khí tức, giống như một tán tu bình thường, thong thả trở lại bờ Đông Hải.
Trước đó, Bạch Cốt phu nhân cũng đã rời đi trước một bước.
Kết quả trận chiến Đông Hải này, đối với Bạch Cốt Thần Giáo mà nói, không thể nghi ngờ là hoàn toàn có thể tiếp thu. Nguyệt Lâm Tiên bỏ mình, Tiên Đảo Đông Hải huỷ diệt, nguy cơ của Bạch Cốt Thần Giáo được hóa giải. Hơn nữa, người khác không rõ tình hình, không dám tùy tiện giao thiệp với Đông Hải, thế nhưng nàng lại biết rõ tất cả.
Âm Phong lão tổ đã chết, Đạp Thiên Ma Quân vốn cũng không phải là người Duyện Châu, đương nhiên sẽ không tiếp tục ở lại Duyện Châu. Kể từ đó, nàng rất dễ dàng có thể để cho Bạch Cốt Thần Giáo lấp vào chỗ trống Tiên Đảo Đông Hải diệt vong, khống chế Đông Hải!
Quan trọng nhất là lần này nàng còn lập quan hệ càng sâu với Bạch Nhạc, vị truyền nhân Ma Quân!
Câu hỏi kia của Bạch Cốt phu nhân với Bạch Nhạc, thật ra là có mục tính.
Bạch Nhạc trả lời như vậy cho nàng hy vọng rất lớn!
- Cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ để cho thế giới này biết ta là ai!
Nếu Bạch Nhạc thật sự có một ngày thực hiện được lời này, nàng cũng ắt sẽ theo gió mà lên. Bắt đầu từ lúc nàng quyết ý trợ giúp Bạch Nhạc vây giết Nguyệt Lâm Tiên thì đã coi như là bước lên thuyền của Bạch Nhạc.
...
Từ Duyện Châu đến Thanh Châu, đoạn đường này Bạch Nhạc đi cực kỳ thông thuận. Hắn không tiếp tục gặp phải bất cứ phiền phức và ngoài ý muốn gì.
Thậm chí cho dù trở lại Thanh Châu, lộ diện trong thành Thanh Châ thì cũng không thể gây nên sóng to gió lớn gì. Cũng không phải là vị phủ chủ Thanh Châu, Bạch Nhạc, không được người ta coi trọng mà chuyện Thông Thiên Ma Quân một lần nữa hiện thế có lực ảnh hưởng quá lớn.
Cho dù là Duyện Châu hay Thanh Châu, thậm chí là toàn bộ thiên hạ, bây giờ đều bị tin tức này làm cho rúng động. Lực chú ý của tất cả mọi người đều dồn vào chuyện này, hắn còn kém rất xa.
Đương nhiên, đối với phủ Thanh Châu và Bạch Gia mà nói, Bạch Nhạc trở về là chuyện đáng giá chúc mừng nhất.
Cho dù thủ đoạn của Tô Nhan có mạnh bao nhiêu, chỉ cần Bạch Nhạc không ở đây thì tất cả mọi người căn bản như không có chủ kiến.
Đơn giản lộ mặt một cái, Bạch Nhạc lần nữa trở lại Bạch phủ. Mới vừa vào cửa, hắn đã bị Bạch Thanh Nhã véo lỗ tai. Bạch Nhạc đau đến hít khí lạnh.
- Thật giỏi nha! Nghe nói ngươi trở về hai tháng, đến bây giờ mới biết về nhà?
Trước đó Bạch Nhạc nhất định muốn trở lại Thanh Châu chứng minh, cho nên Tô Nhan vừa trở về lập tức tuyên bố Bạch Nhạc đã quay về Thanh Châu, nhưng cần bế quan tu hành. Kể từ đó, tin tức tất nhiên cũng truyền đến Bạch phủ.
Bạch Thanh Nhã hỏi Tô Nhan không nhận được câu trả lời. Bây giờ nhìn thấy Bạch Nhạc trở về, tất nhiên giận dữ trong lòng toàn bộ phát ra.
- Phụt!
Cái này vốn cũng không là gì, Bạch Nhạc vì phối hợp với Bạch Thanh Nhã, lúc này mới giả bộ dáng vẻ rất đau. Không ngờ, Bạch Thanh Nhã vừa ra tay thì có một tiểu tử từ trong tay áo Bạch Nhạc bò ra ngoài, phun một mồm nước vào mặt Bạch Thanh Nhã.
Tiểu tử kia phản ứng quá nhanh, cho dù Bạch Nhạc cũng không thể phản ứng kịp. Đợi khi hắn tự tay bắt Tiểu Bạch Giao lại, Bạch Thanh Nhã đã bị tưới cho một đống nước lạnh.
Cũng may là Tiểu Bạch Giao thông linh, nhìn ra Bạch Thanh Nhã là một người bình thường nên chỉ định thị uy nhổ ra một mồm nước. Nếu không nó thở ra một hơi của rồng, chỉ sợ Bạch Thanh Nhã đã bị đông thành tượng đá.
- Tiểu Bạch Long, ngươi hạ xuống cho ta!
May là như vậy, Bạch Nhạc cũng bị sợ nhảy dựng lên, vội vã dạy dỗ.
Đáng tiếc, Tiểu Bạch Giao hiển nhiên không chịu nghe hắn. Nó lắc người một cái tránh thoát khỏi bàn tay Bạch Nhạc bay trên không trung. Nó giương nanh múa vuốt biểu thị oán giận. Cuối cùng lại mở miệng, phun một ngụm nước về phía Bạch Nhạc, làm Bạch Nhạc cũng bị tưới cho một đống nước lạnh.
Tô Nhan và Tiêu Hành Nhất ở bên cạnh nhìn, đã sớm nhìn đến ngốc.
Ngược lại Bạch Thanh Nhã không chút tức giận vì bị trêu cợt mà thích thú nhìn Tiểu Bạch Giao:
- Tiểu Nhạc, đây là sủng vật ngươi lấy từ đâu thế? Thật là đáng yêu!
Sủng vật?
Nghe thế, Bạch Nhạc ê cả răng. Ngươi từng thấy sủng vật tùy hứng bá đạo thế này rồi à?
Không thể không nói, dáng dấp Tiểu Bạch Giao sau khi thu nhỏ lại thực sự quá dễ thương. Nó lớn chừng bàn tay toàn thân trắng như tuyết, lại có vẻ cực kỳ linh động, đôi mắt chớp chớp. Cho dù nó hung dữ, cũng có vẻ cực kỳ đáng yêu.
Đối với nữ nhân mà nói, loại tạo hình này nhất định thấy là đổ gục.
Bạch Thanh Nhã cũng không biết tên nhóc này nguy hiểm. Nó lại theo Bạch Nhạc cùng về, tất nhiên sẽ thích ngay.
- Thanh Nhã tỷ, hay thay một bộ khác trước đi. Lúc nữa ta sẽ giải thích với ngươi sau.



Bạn cần đăng nhập để bình luận