Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 1230 - Thôn Phệ Huyết Nhục, Ma Tính Lộ



Chương 1230 - Thôn Phệ Huyết Nhục, Ma Tính Lộ




Bạch Nhạc đã nhận mệnh, cho dù táng thân trong biển lửa cũng không là gì, nhưng hôm nay nhìn thấy Tiểu Bạch Long và Vân Mộng Chân cũng vì vậy mà rơi vào tuyệt cảnh, lại khiến cho Bạch Nhạc ở kề cận ranh giới cái chết mạnh mẽ tránh ra.
Nhưng... rơi vào loại tuyệt cảnh này, lấy trạng thái hiện tại của hắn, lại có thể làm được gì chứ?
Dường như cũng chỉ có thể chờ chết mà thôi!
Nhưng... Hắn không cam lòng!
- Ta! Không! Nhận! Mệnh!
Dường như bốn chữ này được phát ra từ đáy lòng, không ngờ Bạch Nhạc đã gần chết, lại mạnh mẽ ép ra tiềm lực trong cơ thể lần nữa, hung hãn đụng về phía Lâm Tuyết Dật trong miệng Tiểu Bạch Long.
Có thể hắn không làm được cái gì, có thể dùng hết tất cả cũng vẫn không thay đổi được kết quả như cũ!
Nhưng... Hắn không nhận mệnh!
Cho dù chỉ còn một hơi thở cuối cùng, trước khi Bạch Nhạc ta còn không triệt để tắt thở, sẽ vẫn không nhận mệnh như cũ.
Dù có chết, cũng phải liều mạng đến phần cuối của sinh mệnh!
- Oanh!
Lúc này Lâm Tuyết Dật mới là đáng thương nhất, hắn căn bản không phải tự nguyện mà đến, mà là bị Tiểu Bạch Long mạnh mẽ cắn, gắt gao xông vào, hắn mới là người muốn chạy trốn nhất.
Nhưng bây giờ hắn ở trong mắt Bạch Nhạc, lại là người có sát ý, không chịu buông tha, muốn giết chết Tiểu Bạch Long.
Một cái đụng này của Bạch Nhạc, đã mạnh mẽ đánh bay Lâm Tuyết Dật, ngay tại lúc đó, Bạch Nhạc cũng dùng hết toàn lực, gắt gao ôm lấy thân thể Lâm Tuyết Dật, hai mắt đỏ lên, một ngụm cắn lấy cổ hắn, giống như điên!
Bạch Nhạc cũng nhảy vào trong miệng Tiểu Bạch Long, đương nhiên Tiểu Bạch Giao sẽ không cắn xuống, mà là muốn nhổ Bạch Nhạc ra.
Mượn cơ hội này, rốt cuộc Lâm Tuyết Dật cũng phản ứng kịp, đột nhiên rút Tuyệt Tiên Kiếm ra!
Hắn không tránh thoát được cánh tay Bạch Nhạc, cũng chỉ có thể dùng Tuyệt Tiên Kiếm hung hăng đâm vào thân thể Bạch Nhạc, cho dù một kiếm này cũng sẽ đâm thủng thân thể hắn!
- Phốc!
Dưới một kiếm này, thân thể Bạch Nhạc chợt bị Tuyệt Tiên Kiếm xuyên thủng, nhưng vẫn không khiến cho Bạch Nhạc thả lỏng miệng, thậm chí cái cảm giác đau nhức mãnh liệt này, còn khiến cho thần hồn Bạch Nhạc bị thương mà mờ nhạt, thanh tỉnh hơn vài phần.
- Nhiên Huyết!
Lúc này Bạch Nhạc đã không nhấc lên được chút khí lực nào, chỉ có thi triển Nhiên Huyết Thuật, lấy tinh huyết bản thân đổi lấy một tia lực lượng!
Trong tích tắc, huyết dịch toàn thân Bạch Nhạc giống như đều bốc cháy lên.
Cái này cũng càng khiến sinh mệnh Bạch Nhạc trôi qua nhanh hơn, nhưng mà, mượn một tia khí lực cuối cùng này, rốt cuộc Bạch Nhạc cũng theo bản năng thi triển ra một thức thần thông sau cùng!
- Thôn... Thiên!
-... Thôn Thiên Quyết!
Bên trên Đạo Lăng Sơn, nhìn dáng vẻ giống như điên này của Bạch Nhạc, đáy lòng tất cả mọi người không khỏi lộ ra một hơi khí lạnh.
Mặc Kình phun ra ba chữ này, trong mắt lộ ra vẻ phức tạp nói không nên lời.
Bắt đầu từ lúc Bạch Nhạc bước vào thượng cổ cấm địa, mặc dù một đường kinh diễm, nhưng dưới cái nhìn của Mặc Kình, dường như trên người Bạch Nhạc vẫn là thiếu một thứ gì đó, hoặc là nói một phần cảm giác.
Loại cảm giác này rất vi diệu, cho dù là Mặc Kình cũng không tìm ra được từ gì để hình dung.
Cho tới giờ khắc này, khi hắn nhìn thấy Bạch Nhạc đã rơi vào tuyệt cảnh, thậm chí có thể nói là chết chắc, trong giây phút cuối cùng, điên cuồng phản kích, dùng hết khí lực cắn lấy cổ Lâm Tuyết Dật, vẻ mặt đẫm máu dữ tợn!
Khi hắn nhìn thấy Bạch Nhạc dùng hết một tia khí tức cuối cùng, trước khi ý thức mờ nhạt, thi triển ra Thôn Thiên Quyết, hắn mới chính thức ý thức được, trước đó trên người Bạch Nhạc thiếu khuyết cái gì!
Đó là thiếu vài phần ma tính!
Đạo ma song tu, mặc dù ở mức độ rất lớn, Bạch Nhạc càng dựa vào Thông Thiên Ma Công hơn, nhưng thân phận truyền nhân Ma Quân, cũng đã định trước hắn sẽ không được Chính Đạo dung thứ.
Nhưng trước đó, Bạch Nhạc càng giống như một đệ tử Đạo Môn hơn, chứ không phải ma!
Không sai, là ma, không phải ma tu!
Bạch Nhạc nói, trong mắt hắn không có ranh giới Đạo Ma, cách nói này, vừa nghe dường như rất có đạo lý, nhưng đối với Mặc Kình mà nói, hắn lại không đồng ý với cách nói này.
Bởi vì chỉ có hắn mới rõ ràng nhất, ma chân chính có hình dáng gì!
Bạch Nhạc nói, hắn tu ma không phải là vì xứng danh ma, mà là nói cho thiên hạ biết, cái gì gọi là ma.
Mặc Kình không biết ma trong lòng Bạch Nhạc đến tột cùng là hình dáng gì, nhưng cuối cùng cả đời này của hắn cũng cho rằng, chỉ có một mình Thông Thiên Ma Quân, có thể chân chính làm lên một cái chữ "Ma" này!
Mặc dù trước đó trên người Bạch Nhạc cũng có hình bóng của Thông Thiên Ma Quân, nhưng cuối cùng vẫn thiếu một loại cảm giác!
Rốt cuộc đến giờ phút này, mới bù đắp một mảnh ghép cuối cùng này.
Đây cũng là ma tính mà Bạch Nhạc chân chính thiếu khuyết!

Thôn Thiên!
Thời điểm ở Linh Tê Kiếm Tông, Bạch Nhạc đã thu được truyền thừa Thông Thiên Ma Công, hơn nữa, từ lúc hắn còn chưa nắm giữ được thần thông Thôn Thiên Quyết, hắn đã từng lấy Thông Thiên Ma Công thôn phệ qua linh lực của một ma tu!
Ma tu kia tên là Ba Chí Viễn, bây giờ chỉ là một tiểu nhân vật nhỏ bé không đáng kể, nhưng lúc đó, một tiểu nhân vật như thế lại gần như đẩy Bạch Nhạc vào tuyệt cảnh!



Bạn cần đăng nhập để bình luận