Thái Thượng Kiếm Tôn

Chương 586 - Bạch Nhạc, có dám đấu một trận với ta không?



Chương 586 - Bạch Nhạc, có dám đấu một trận với ta không?




Đợi sau khi những người khác rời đi hết, Từ Phong trực tiếp mở cấm chế của động phủ ra rồi chậm rãi hỏi:
- Lục cô nương, bây giờ ta muốn biết rốt cuộc Lục gia các người đã xảy ra chuyện gì, chuyện này rất quan trọng, cô cứ suy nghĩ kỹ rồi trả lời lại ta, không được có chút sơ sót.
Đối mặt với Từ Phong, Lục Yên Nhiên cũng hiểu rằng đây có thể là cơ hội tốt nhất để trả thù cho Lục gia, nên nàng đương nhiên không hề che giấu một chút nào mà kể hết toàn bộ sự việc ra.
Từ Phong yên lặng nghe xong những lời này, suy nghĩ một hồi rồi nói:
- Con thấy chuyện này thế nào?
- Không đơn giản như vậy.
Bạch Nhạc lắc đầu, trầm giọng đáp.
Suy cho cùng kiến thức của Lục Yên Nhiên cũng có hạn, những gì nàng nhìn thấy chỉ là phần bề ngoài, nhưng Bạch Nhạc có kinh nghiệm ở Thanh Châu, hắn biết rất rõ mọi chuyện không đơn giản như vậy.
Bạch Nhạc cũng không che giấu, kể lại khái quát về chuyện gì đã xảy ra sau khi hắn tự mình trở về Bạch gia.
Mặc dù Bạch Nhạc nói rất đơn giản, rất nhiều chỗ cũng bị lược bỏ, nhưng nói ra một chút chuyện chuyện này cũng đủ khiến cho mấy người bọn họ chấn động.
- Con nói cao thủ Ma Đạo ẩn nấp sau lưng Mã gia đó có thể là một môn phái Ma Đạo lợi hại giống như Huyết Ảnh Ma Tông sao?
Sắc mặt Từ Phong có hơi sa sầm.
- Con không chắc, nhưng ít nhất cũng không thể loại trừ hoàn toàn khả năng này.
Bạch Nhạc lắc đầu giải thích:
- Muốn biết tình hình cụ thể thì con phải đích thân đi một chuyến mới được. Ý con là, để Tiêu sư đệ trở về với con. Ngoài mặt là Tiêu sư đệ quay lại báo thù, nhưng thực chất là để con thăm dò lai lịch của đối phương trước.
Từ khi giết chết Mã Văn Cử, trong lòng Bạch Nhạc đã sớm có một kế hoạch nhất định. Bây giờ nhân cơ hội này, Bạch Nhạc mới từ từ nói ra kế hoạch của mình.
- Được.
Tiêu Hành Nhất lập tức đồng ý mà không cần nghĩ ngợi gì.
- Bạch công tử, ta muốn trở về với các người, được không?
Lục Yên Nhiên cắn môi, khẽ hỏi, nhưng nàng vừa nói ra thì đã bị Tiêu Hành Nhất từ chối:
- Không được, chuyện này quá nguy hiểm.
Lục Yên Nhiên kiên định nói:
- Hành Nhất ca ca, đây là huyết thù của Lục gia ta, ít nhất ta cũng muốn tận mắt nhìn thấy bọn chúng chết.
Lục Hi Nhi cũng góp lời:
- Đúng vậy, sư phụ, Hi Nhi cũng muốn đi, người có thể đưa Hi Nhi theo được không?
Bạch Nhạc nhìn Lục Hi Nhi thì có hơi sững sờ, giống như đã nhìn thấy bản thân mình hồi đó, hắn im lặng một hồi rồi chậm rãi hỏi:
- Hi Nhi, con dám giết người không?
Câu hỏi này ngay lập tức khiến Lục Hi Nhi do dự, mặc dù lúc bình thường tiểu cô nương này có vẻ rất lợi hại, nhưng chuyện giết người vẫn còn cách cô bé quá xa.
Lục Hi Nhi theo bản năng nhìn tỷ tỷ, lại nhớ tới cảnh tượng thảm thương của Lục gia, trong lòng cô bé nhất thời chấn động, cô bé thở dài, nghiến răng rồi gật đầu trả lời:
- Dám. Tỷ tỷ nói, người của Lục gia chúng ta nên tự mình báo thù cho Lục gia. Hi Nhi muốn đích thân trả thù cho cha mẹ.
Trong mắt Bạch Nhạc hiện lên một tia tán thưởng, bình tĩnh đáp lại:
- Được. Vậy thì trở về cùng ta.
Bạch Nhạc.
Lần nữa nghe thấy cái tên này, trong mắt của Lý Tử Vân bỗng chốc lộ ra vẻ phức tạp, kể từ sau trận đấu trong đại hội năm đó, cái tên Bạch Nhạc này giống như một cơn ác mộng, gần như sắp trở thành tâm ma của hắn.
Trong ba năm qua, hắn cực khổ tu hành, thực lực hiện giờ của hắn cũng đã đạt tới Linh Phủ hậu kỳ, hơn nữa cho dù là hiểu biết đối với việc tu hành hay kiếm đạo cũng không còn giống như ba năm trước.
Nhưng bây giờ, Bạch Nhạc thực sự đã trở về, hơn nữa vừa trở về đã thu nhận một đệ tử trong Thiên Tâm Phong, ngay cả Từ Phong trưởng lão cũng tới.
Nghĩ đến đây, lửa giận lập tức bùng lên trong lòng Lý Tử Vân.
Dựa vào đâu?
Dựa vào đâu Bạch Nhạc ngươi không hề lộ mặt trong ba năm qua, bây giờ vừa trở lại lập tức trở thành tâm điểm chú ý của mọi người?
Vinh dự này vốn dĩ nên thuộc về hắn.
- Bạch Nhạc, không phải ngươi vừa mới thu nhận đồ đệ sao? Lần này, ta phải triệt để giẫm ngươi dưới chân trước mặt đồ đệ của ngươi.
Lý Tử Vân lập tức bước lên một bước, đi thẳng vào trong Thiên Tâm Phong.
- Bạch Nhạc, có dám đánh một trận với ta không?
Phía Bạch Nhạc còn đang nói chuyện với nhóm người Từ Phong, lại đột nhiên nghe thấy tiếng quát giận dữ thì hơi nhướng mày, Bạch Nhạc đoán được ngay thân phận của người vừa đến.
- Là Lý Tử Vân.
Tiêu Hành Nhất cũng phản ứng lại ngay, lo lắng quay sang phía Bạch Nhạc, nói:
- Trong ba năm qua, thực lực của Lý sư huynh đã tiến bộ rất lớn, bây giờ đã tiến vào Linh Phủ hậu kỳ, trong đại hội môn phái lần trước, Khổng Từ sư huynh không tham gia, hắn đã dễ dàng giành được vị trí thứ nhất cuộc thi. Đệ đã từng đấu với hắn, ngay cả mười chiêu cũng không qua nổi.
- Chắc hắn cũng biết chuyện Bạch sư huynh thu nhận đồ đệ nên giờ mới đến khiêu chiến, chẳng tốt lành gì.
Mặc dù rất tin tưởng vào Bạch Nhạc, nhưng lúc này Tiêu Hành Nhất vẫn thấy hơi lo lắng.
- Tên Lý Tử Vân náo loạn gì vậy?



Bạn cần đăng nhập để bình luận